Đợi đến sau khi Phùng Vân Tiêu lảo đảo rời đi, Diệp Hạo nhìn Phùng Linh Vân bên người nói, - Không làm như vậy đệ đệ ngươi sẽ không hối cải, chỉ có đánh gãy đường lui của hắn thì hắn mới có thể phấn đấu. - Tiếp theo ta cần đi theo công tử sao? Phùng Linh Vân nói khẽ. - Đi theo chứ. Diệp Hạo nói đến đây trong mắt lộ ra ánh sáng lóa mắt. - Hiện tại chúng ta đi Cửu Trọng đổ tháp. - Công tử, người muốn đi đánh bạc? Phùng Linh Vân lấy làm kinh hãi. - Đánh bạc? Ngươi sai,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.