Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------------------
Hải Quỳnh!
Một trong những tiểu hoa đán trong năm nay.
Xét về danh khí thì dù Trương Nhược Hàm cũng không bằng.
- Diệp Hạo nếu có thể đến thật thì tốt biết mấy.
Trong mắt cô nàng lộ ra một tia mê luyến.
Nhìn thấy bạn mình như vậy, trong lòng Trương Nhược Hàm có chút không thoải mái.
Ở thời điểm tuyệt vọng nhất của nàng, Diệp Hạo như một thiên thần được trời phái đến giúp dỡ nàng, nếu không Trương Nhược Hàm không có khả năng thoát khỏi tay Vi Đà được.
Trong lòng cô làm sao có thể không có tình cảm đối với Diệp Hạo chứ.
Nhưng cô cũng không nghĩ đến bạn tốt Hải Quỳnh của mình cũng yêu thích Diệp Hạo.
Lúc đầu, Trương Nhược Hàm còn coi Hải Quỳnh đang nhầm lẫn gì đó, nhưng bây giờ xem tình huống trước mắt thì tựa hồ như bị hãm sâu vào lưới tình rồi.
Chẳng lẽ Hải Quỳnh làm thật hay sao?
Lúc này, một nử tử trung niên chạy đến nói.
- Nhược Hàm, cô trang điểm xong chưa?
- Xong rồi.
Trương Nhược Hàm trả lời.
Nữ tử trung niên này là người đại diện của Trương Nhược Hàm tên La Phân.
- Khách nhân sắp đến đủ rồi.
La Phân nhìn Trương Nhược Hàm nói.
- Vậy tôi lập tức ra ngoài ngay.
Trương Nhược Hàm nói rồi đứng lên.
Nàng hôm nay mặc một bộ lễ phục dạ hội màu lam, trên cổ mang một dây chuyền làm bằng trân châu màu tím xâu thành một chuỗi, toàn thân toát lên vẻ ung dung lộng lẫy.
Theo sự xuất hiện của Nhược Hàm ở Hội Trường, toàn bộ khách quý bên trong đều nhìn về phía nhân vật chính của bữa tiệc hôm nay.
- My God!
- Trương Nhược Hàm hôm nay thật đẹp.
- Như một nàng công chúa vậy.
Mà lúc các khách quý đang thảo luận, Hải Quỳnh cũng xuất hiện bên người Trương Nhược Hàm.
Hải Quỳnh hôm nay ăn mặc cỏ vẻ đơn giản hơn, dù sao nàng cũng khổng thể đoạt hết danh tiếng của cô bạn ngày hôm nay được.
Bất quá nàng vừa xuất hiện đã đưa lại một làn sóng kinh hô.
- Hải Quỳnh.
- Một trong Tứ Tiểu Hoa Đán.
- Trương Nhược Hàm và Hải Quỳnh quả nhiên là bạn bè tốt như người ta đã nói.
Trương Nhược Hàm chủ yếu mời một vài bằng hữu, bạn học cùng các diễn viên trong giới nghệ sĩ, đạo diễn đến bữa tiệc của mình.
Trương Nhược Hàm mang theo một nụ cười dịu dàng nói chuyện phiếm với từng vị khách quý bên trong Hội Trường.
Hải Quỳnh từ đầu tới cuối đều đứng bên cạnh Trương Nhược Hàm.
- Nhược Hàm.
La Phân nhìn thấy Trương Nhược Hàm đã đi chào hỏi từng người khách quý thì kêu lên.
- Đến giờ lên sân khấu rồi.
Trương Nhược Hàm gật đầu nhấc chân hướng về sân khấu.
- Mọi người, xin yên lặng một chút.
Trương Nhược Hàm vỗ microphone lên tiếng.
Khách quý toàn trường lập tức trờ nên yên tĩnh.
- Nhược Hàm hôm nay thật cao hứng khi mọi người có thể tham gia buổi party sinh nhật này của tôi, tôi xin gửi lời cảm ơn đến với toàn thể mọi người có mặt tại đây.
Trương Nhược Hàm nói xong, cúi người xuống một cái.
Dừng một chút, thời điểm Nhược Hàm đang muốn nói thêm gì đó thì một thân ảnh xuất hiện tại cửa lớn rồi đi thẳng đến sân khấu.
- Nhược Hàm, trên đường kẹt xe quá, tôi vẫn không đến trễ chứ?
Người đến là một người mặc lễ phục vô cùng đẹp trai.
Thanh niên thân cao 1m83, tóc bóng mượt chải chuốc cẩn thận tỉ mỉ, con mắt màu đen giống như bảo thạch, thản nhiên đi tới.
Trương Nhươc Hàm nhìn thấy thanh niên đến, trong mắt lộ ra một tia không vui, bất quá cô rất nhanh cười một cái.
- Party cũng vừa mới bắt đầu thôi.
- Không đến trễ là được.
Thanh niên kia giả bộ thở phào nhẹ nhõm.
- Trương Thái.
- Một trong Tứ Tiểu Thiên Vương, Trương Thái phải không?
- Không lẽ Trương Thái yêu thích Trương Nhã Hàm?
- Nếu vậy thì đúng là một cặp trai tài gái sắc.
Lúc các vị khách quý đang tò mò suy đoán, Trương Thái lấy một cái hộp cất trong người ra, ánh mắt thâm tình nhìn Trương Nhược Hàm nói.
- Nhược Hàm, đây là món quà sinh nhật anh dành tặng cho em.
Trương Nhược Hàm nhìn cái hộp, trong lòng nổi lên dự cam không tốt.
Quả nhiên sau khi mở ra, bên trong chiếc hộp là một chiếc nhẫn kim cương.
- Nhẫn kim cương.
- Trên chiếc nhẫn này có lẽ là một viên kim cương 20 cara.
- Trương Thái không phải muốn cầu hôn với Trương Nhược Hàm đó chứ?
Trên mặt Trương Nhược Hàm lộ ra thần sắc chấn kinh.
Mà lúc Trương Nhược Hàm muốn nói từ chối, Trương Thái đã cười hỏi.
- Em đoán xem viên kim cương này quý không?
- Quý.
Trương Nhược Hàm vô thức trả lời.
Làm sao có thể không quý được.
Kim cương 20 cara đấy?
- Trong mắt anh, kim cương dù quý cỡ nào cũng không quan trọng bằng em cả.
Trương Thái quỳ một chân dưới đất nhìn Trương Nhược Hàm nói.
- Nhược Hàm, em đồng ý làm bạn gái anh chứ?
Toàn trường xôn xao.
- Chuyện gì thế này?
- Trương Thái cứ thích đùa như thế à.
- Chuyện có thể giỡn được sao?
Không ai nghĩ đến việc Trương Thái sẽ tỏ tình Trương Nhược Hàm trong tình huống như thế này cả?
Trương Nhược Hàm giật mình.
Bất quá cô cũng không bị lời ngon tiếng ngọt của Trương Thái dụ dỗ.
Đây là chuyện hạnh phúc cả đời mình, không thể nào lấy ra đùa được cho dù có là ai cũng không thể nể mặt mũi mà đồng ý được.
- Xin lỗi.
Mặt Trương Thái chợt đông cứng lại.
- Có anh đã quá đường đột?
- Không phải.
- Vậy vì lí do gì?
Trương Thái nhìn thẳng vào mắt Trương Nhược Hàm, khẳng định.
- Anh có thể đợi em.
- Tôi đã có đối tượng rồi.
Trương Nhược Hàm cắn răng nói.
- Cái gì?
Lời Trương Nhược Hàm vừa nói khiến toàn trường chấn kinh.
La Phân càng hoảng sợ, sắc mặt biến đổi liên hồi.
Trương Nhược Hàm đang ở độ chín của sự nghiệp nên kiêng kỵ nhất là các vấn đề về yêu đương, bời vì điều này sẽ làm sụt giảm một số lượng lớn fan hâm mộ khác giới.
Tỉ như Thiên Vương Lưu Đức Hoa, tại sao lại chậm chạp không công bố chuyện đời tư tình cảm bản thân cũng vì lý do này.
Nhưng bây giờ La Phân có thể nói cái gì nữa đây.
Chẳng lẽ bản thân đi lên giật mic nói Trương Nhược Hàm đang nói đùa sao? Nếu nói vậy sau này cô sẽ trờ thành trò cười cho thiên hạ à?
- Anh có thể biết người đó là ai được không?
Trương Thái vẫn mỉm cười nhưng trong lòng hắn đang ngập tràn phẫn nộ.
- Không tiện.
Trương Nhược Hàm chần chờ một chút vẫn không nói tên của Diệp Hạo ra.
Nàng hiểu, nếu bản thân nói ra tên Diệp Hạo, ngày mai tên của nàng sẽ sáng chói ở tất cả các tờ báo.
Chuyện này sẽ gây ra một trận phong ta to lớn, mà cô không muốn như vậy.
Còn một lý do khác nữa, nếu nói tên Diệp Hạo, sau này làm sao đối mặt với người bạn tốt Hải Quỳnh của cô đây?
Câu trả lời của Trương Nhược Hàm khiến Trương Thái cảm thấy bất đắc dĩ.
Hải Quỳnh thấy tình huống căng thẳng, suy nghĩ một chút rồi cười lên tiếng giải vây.
- Nhược Hàm, tớ đã chuẩn bị một món quà cho cậu, hi vọng cậu sẽ thích nó.
Trương Nhược Hàm lăn lộn trong giới nghệ sĩ cũng không phải ngày một ngày hai, cô hiểu ý mở món quà trên tay Hải Quỳnh ra.
Cái hộp vừa mở ra một, vòng sáng tỏa ra xung quanh.
Mọi người trong Hội Trường đều bị đôi giày thủy tinh trong tay Nhược Hàm hấp dẫn.
- Giày Thủy Tinh.
- Dùng hoàn toàn thủy tinh để chế tạo sao?
- Cái này giá trị cũng không nhỏ đâu.
- Hải Quỳnh cũng đã phí một phen tâm tư a.
Trong lúc các vị khách đang thảo luận, Trương Nhược Hàm ngạc nhiên nhìn Hải Quỳnh nói.
- Cảm ơn cậu, Hãi Quỳnh.
- Khách khí cái gì, cậu lấy nó ra xem thử đi.
- Tốt!
Hải Quỳnh đỡ Trương Nhược Hàm giúp cô mang đôi giày vào.
Trương Nhược Hàm đi thử hai bước, cảm thấy vô cùng thoải mái nói.
- Tớ sẽ mang luôn nó đêm nay.
Sau đó tới lượt các vị khách mang các món quà của mình tặng cho Trương Nhược Hàm nhưng không có cái nào có thể sánh với đôi giày thủy tinh kia.
Mà lúc này, một người mặc đồ đen đi lên sân khấu, hắn đưa cho Trương Nhược Hàm một cái hộp được trang trí bằng họa tiết đầu lâu.
- Đây là món quà của tôi, hi vọng cô sẽ thích nó.