Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------------------
Tu vi Diệp Hạo khó khăn lắm mới ngừng lại khi tu vi đến Kim Đan nhất chuyển.
- Về sau nếu gặp nguy hiểm cậu có thể triệu hồi tâm ma của mình.
Thanh Ma nhìn Diệp Hạo chậm rãi nói.
- Nhưng cậu sẽ tiêu hao năng lượng tăng gấp bội.
- Thừa dịp khoảng thời gian này cậu có thể vừa tăng tu vi vừa tu luyện Trảm Ngã Chi Thuật của tôi.
Vô Cương lúc này nói ra.
- Năng lượng bên trong huyết trì là máu của tôi và Thanh Ma năm đó chết đi để lại, bởi vậy cậu có thể không cần kiêng kỵ mà hấp thu.
Chung Cực Toàn Năng Học Sinh Trailer
- Làm vậy căn cơ sẽ bất ổn thì sao?
Diệp Hạo lo âu hỏi.
Cho tới bây giờ Diệp Hạo cũng không hề cảm thấy tốc độ mình tự tu luyện chậm.
- Tinh hoa trong máu chúng tôi hàm chứa cảm ngộ Thiên Địa đại đạo, bởi vậy lúc cậu tăng tu vi cũng không cần lo lắng căn cơ bất ổn.
Vô Cương mỉm cười giải thích.
- Hai chúng tôi sao có thể vì nôn nóng mà đốt cháy giai đoạn được.
Diệp Hạo nghe Vô Cương nói vậy cũng không chần chờ mà hấp thu năng lượng trong Huyết Trì.
Trảm Ngã chi thuật.
Sau khi tìm hiểu Diệp Hạo mới phát hiện Trảm Ngã chi thuật không phải đơn giản như Thanh Ma nói.
Thực tế Trảm Ngã chi thuật là phá hủy con người cũ, đắp nặn tạo ra một con người hoàn toàn mới.
Về phần chém giết tâm ma cùng lắm chỉ là một công năng nho nhỏ của Trảm ngã thôi.
Phá hủy cái cũ, tạo ra cái mới.
Thông qua nhiều lần đắp nặn cuối cùng biến thành một con người hoàn mĩ nhất.
- Cơ thể cậu đã được một giọt Thần Huyết cải tạo, nhưng loại cải tạo này là Thần Huyết bị động cải tạo, thứ cậu hiện tại cần phải làm là chủ động cải tạo.
Vô Cương nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói.
- Bên trong máu cậu chứa Thần tính, không thể nói trước tương lai cậu có thể đắp nặn thần thể, có thể nói tương lai dù cậu không phải thần cũng sẽ trở thành thần.
Phá vỡ con người cũ, tạo ra một con người mới.
Diệp Hạo biết ý nghĩa sâu xa của Trảm Ngã Chi Thuật rồi bắt tay vào tu luyện.
Phá hủy con người cũ để tái tạo cơ thể và thần hồn.
Toàn bộ đều phải phá hủy hết.
Mà loại thống khổ tuyệt đối khó có thể tưởng tượng được.
Cho dù Diệp Hạo cũng không thể tiếp nhận được, may mắn mà có Vô Cương ra tay làm dịu đau đớn, nếu không việc Diệp Hạo có thể kiên trì được hay không cũng là một vấn đề.
Lúc Diệp Hạo đang phá hủy cơ thể thì những nhân tộc tu sĩ canh giữ phong ấn lại sôi trào bởi vì một tu sĩ truyền tống tới sợ xanh mặt nói cho mọi người biết chuyện đám người Mai Doãn Tuyết bị bắt.
- Mai Doãn Tuyết, Hiểu Minh, Vô Tà, Huyết Liên Hải, Hoa Thanh, Tang Nhiên, Thanh Tùng tất cả đều bị bắt.
- Ngọc phù Không gian truyền tống có vấn đề sao?
Lý Tuệ trầm giọng nói.
- Tọa độ ngọc phù không gian truyền tống bị yêu vực tìm được.
Tu sĩ kia trả lời.
- Không thể nào.
Quách lão biến sắc nói.
- Người đứng đầu Yêu vực là Thiên Yêu.
Âm thanh của tu sĩ rơi xuống khiến sắc mặt tu sĩ toàn trường đều trở nên khó coi.
- Thiên yêu còn cao quý hơn Long tộc, nghe đồn Thiên yêu có một đôi mắt nhìn thấu mọi vật.
Lý Tuệ nói đến đây trong lòng nhận thấy tu sĩ này đã nói sự thật.
- Nếu có Thiên yêu thì việc xem thấu tọa độ không phải không có khả năng.
Một vị Thái thượng trưởng lãi Mao Sơn phái tán thành gật đầu.
- Thiên Yêu thả cậu đi vì muốn đàm phán sao?
Thái thượng trưởng lão Thị Huyết Tông hỏi.
- Ba ngày sau, cường giả Yêu vực sẽ đưa đám người Mai Doãn Tuyết đến chỗ phong ấn bên kia, lúc đó nếu phong ấn bên này không triệu hồi thì hắn sẽ hạ sát thủ.
Tu sĩ kia nuốt nước miếng một cái nói ra.
Nghe vậy toàn trường đều trầm mặc lại.
Ai cũng biết rõ phong ấn không thể mở ra.
Nếu mở ra chẳng khác gì tất cả đều thất bại trong gang tấc, nhưng nếu không mở ra thì đám người Mai Doãn Tuyết phải làm sao đây?
Mặc kệ không quản sao?
- Đã như vậy thì triệu hồi đi.
Lý Tuệ trầm ngâm thật lâu vẫn nói ra.
- Bà đã nghĩ qua hậu quả chưa?
Thái thượng trưởng lão Trầm Ngư tông hỏi.
- Khi xưa chúng ta có thể phong ấn được, như vậy hiện tại cũng có thể phong ấn lại thêm một lần.
Trong mắt Lý Tuệ lóe ra băng lãnh nói.
- Về phần vật liệu cần thiết để phong ấn bốn tông môn, Bế Nguyệt tông sẽ cùng Mao Sơn Phái, Chiết Phiến sơn trang, Thị Huyết tông bỏ vốn.
Đừng nói đệ tử bình thường, cho dù đệ tử chân truyền Lý Tuyệ cũng có thể từ bỏ.
Nhưng Mai Doãn Tuyết là Mệnh Tinh a.
Tương lai có khả năng tiếp nhận Thiên Mệnh a.
Bởi vậy vô luận bỏ ra cái giá lớn như thế nào Lý Tuệ cũng sẽ toàn lực cứu vãn.
Mao Sơn Phái, Chiết Phiến Sơn Trang, Thị Huyết Tông tự nhiên không có dị nghị.
Dù sao Mệnh tinh trong môn phái bọn họ cũng rơi vào tay Yêu vực.
- Mấy người đã nghĩ qua hậu quả sẽ thế nào chưa?
Thái thượng trưởng lão Thiên Độc tông trầm giọng nói.
- Nếu chúng ta không thể ngăn cản Yêu vực, lúc đó nhân gian sẽ trở thành địa ngục đấy.
- Công nhận, hơn nữa yêu vực làm sao có thể dễ dàng để yên mấy người Mai Doãn Tuyết đây? Phong ấn đã mở một lần muốn phong ấn Yêu tộc lại lần nữa thì khó như trên trời a.
Thái thượng trưởng lão Thục Sơn môn lo lắng nhắc nhở.
- Chúng ta không thể làm tội nhân của nhân tộc được.
Thái thượng trưởng lão Bách Quỷ tông chậm rãi nêu ra ý kiến của mình.
Những cường giả nơi khác cũng phải đối bỗng Long Đằng mở miệng.
- Nhưng mọi người có nghĩ tới một việc.
Thanh âm Long Đằng rơi xuống ánh mắt toàn trường đều tập trung vào người Long Đằng.
- Đám người Mai Doãn Tuyết đại biểu cho Tám đại Mệnh tinh, thượng thiên trao cho họ sứ mệnh chính cứu vớt thế giới, bởi vậy cho dù thế nào đi nữa chúng ta cũng phải chắc chắn rằng bọn phải an toàn, nếu không thiên địa có khả năng trở lại thời đại Mạt pháp.
Long Đằng nhìn xung quanh toàn trường một cái nói tiếp.
- Thời đại Mạt Pháp tôi tin tưởng mọi người cũng đã thấy trong sách cổ, một lịch sử vô cùng tối tăm a.
Thời đại Mạt Pháp đại biểu cho thời đại không có tu sĩ, bởi vì toàn bộ tu sĩ đều bị chém giết.
Nên mới được gọi là thời đại Mạt pháp.
Mà đoạn lịch sử này cũng là thời đại bi thảm nhất của nhân tộc, dưới gót sắt của Yêu tộc, cuộc sống nhân tộc rất khó khăn, ngay cả súc sinh cũng không bằng.
Nguyên nhân của thời đại mạt pháp là do toàn bộ Mệnh tinh đều bị giết.
Lời Long Đằng khiến những người phản đối trầm mặc xuống.
Chuyện này trước đó bọn họ không hề nghĩ tới.
Bốn đại mệnh tinh đều chết trong đấy thì bốn đại mệnh tinh bên ngoài làm sao có thể chống đỡ được nhân tộc.
- Nếu đã nói như vậy, chỉ có thể triệu hồi phong ấn thôi.
Thái thượng trưởng lão Thục Sơn Môn trầm ngâm thật lâu mới có thể nói ra lời này.
Sau khi quyết định xong các Thái thượng trưởng lão của đại tông môn lần nữa ra lệnh cường giả Tông môn mình đến Côn Lôn.
Bởi vì ba ngày sau có thể là lúc Nhân tộc và Yêu tộc quyết chiến a.
- Còn Diệp Hạo thì sao?
Lúc này một thân ảnh phiêu miểu như tiên tới trước mặt tu sĩ hỏi.
- Diệp Hạo…
Tu sĩ mới nói một nửa liền trầm mặc xuống.
- Diệp Hạo thế nào?
- Diệp Hạo … bây giờ là khách quý của Yêu vực.
Tu sĩ kia cắn răng nói ra.
- Khách quý.
Tô Tiểu Ngư khó hiểu nói.
- Ý cậu là gì?
- Tô tiền bối, người có biết Diệp Hạo là Long tộc không?
Điều tu sĩ nói khiến toàn trường đều kinh trụ.