Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------
Hồ Hồng Trạch xuất hiện Yêu Thú đã chấn động đến Quân Đội.
Quân Đội nhanh chóng phái cao thủ tiến về đó điều tra.
Mà Đỗ Hồng của Cục Võ Đạo cũng là một thành viên trong đội tiền trạm.
Đứng trên trực thăng, ánh mắt Đỗ Hồng sáng quắc nhìn xuống Hồ Hồng Trạch, thỉnh thoảng hắn lại thấy một con Ngư Yêu đang quay cuồng, đương nhiên hắn còn nhìn thấy nhiều xác của những thuyền đánh cá và du thuyền.
- Số lượng Ngư Yêu ở Hồ Hồng Trạch này rất kinh người a.
Đỗ Hồng thầm nghĩ trong lòng.
- Dù sao Hồ Hồng Trạch thuộc khu vực giám sát của Quân Đội.
Sau khi Yêu Thú xuất hiện, chính phủ đã cho lắp đầy thiết bị giám sát trong mỗi thành thị của Hoa Hạ.
Mà Hồ Hồng Trạch này lại là nơi giám sát trọng yếu nhất.
Theo lý thuyết không có khả năng xuất hiện nhiều Yêu Thú như thế mà chính phủ cũng không biết gì cả.
Đỗ Hồng cảm thấy đây là họa do con ngươi gây ra.
Chẳng lẽ trong Nhân Tộc xuất hiện kẻ phản bội?
Nghĩ tới đây trong mắt Đỗ Hồng hiện ra vẻ bất an.
Hồ Hồng Trạch là hồ nước ngọt lớn thứ tư Hoa Hạ, nơi này nếu xuất hiện Yêu Thú thì hậu quả khó lường được.
Đỗ Hồng không có ra tay với Yêu Thú dưới hồ.
Không có tất yếu.
Trên Hồ Hồng Trạch đã không còn ai sống.
Hắn xuất thủ sớm hay muộn cũng không khác nhau là mấy, dù sao nhiệm vụ lần này của hắn chỉ đến điều tra.
Mà khi máy bay trực thăng đi qua một khu vực nọ làm Đỗ Hồng biến sắc.
Đỗ Hồng thấy nơi này có số lớn Yêu Ngư tạo thành hình tròn vây quanh một khu vực.
Nhưng chúng lại chần chờ không dám tiến lên.
- Chẳng lẽ trung tâm khu vực này có thứ mà những Ngư Yêu kia e ngại?
Đồ Hồng nghĩ như vậy nên hạ lệnh cho người lái trực thăng.
- Nhanh một chút đi đến trung tâm khu vực đó.
Nhận được lệnh người điều khiển trực thăng nhanh chóng tăng tốc đi về khu vực trung tâm kia.
Khi thấy rõ khu vực này thì trên mặt Đỗ Hồng lộ ra thần sắc không tưởng tượng nổi.
Bởi vì khu vực trung tâm kia chỉ có ba người.
Thủy Lão Tứ và Thủy Dao nhìn thấy có trực thăng bên trên thì vẫy tay cầu cứu.
- Tướng Quân, chúng ta cứu người hay không?
Người điều khiển hỏi.
- Nói nhảm.
Đỗ Hồng mắng.
Người điều khiển trực thăng vợi vàng hạ độ cao xuống.
Khi cách mặt nước 30 mét thì Đỗ Hồng thả người nhảy xuống, hắn đứng lơ lửng trên mặt nước trước sự kinh ngạc của Thủy Lão Tứ và Thủy Dao.
- Các ngươi biết vì sao Yêu Ngư bốn phía không dám tiến lên không?
Đỗ Hồng trầm giọng nói.
- Không biết.
Thủy Lão Tứ bận bịu trả lời.
- Vừa rồi có một con lươn dài 3 mét đánh thủng thuyền đánh cá của ta, ngay khi nó chuẩn bị nuốt ta thì đột nhiên quay người chạy.
- Chạy?
Trong mắt Đỗ Hồng lộ ra vẻ kinh nghi.
Thủy Lão Tứ là người bình thường.
Tại sao Ngư Yêu lại e ngại?
- Có thể vì chúng tôi đã cứu người này.
Lúc này Thủy Dao chỉ thanh niên kia nói.
Ánh mắt Đỗ Hồng liền tập trung vào người thanh niên đang hôn mê kia.
Khi Đỗ Hồng nhìn rõ thanh niên này thì trong mắt lộ ra vẻ không tưởng tượng nổi.
- Diệp Hạo.
- Ngài biết hắn?
Thủy Dao kinh ngạc nói.
- Vị này là Đặc Sứ đại nhân của Đông Phương Võ Giáo ta mà.
Đỗ Hồng trầm giọng nói.
Đỗ Hồng vốn là học sinh của Đông Phương Võ Giáo.
Lúc trước hắn có mặt trong 3 vạn học sinh được tuyển bạt.
Có thể nói hắn có ngày hôm nay không thể bỏ qua công lao của Diệp Hạo.
Sau khi thân phận Đặc Sứ của Diệp Hạo lộ ra ánh sáng thì Đỗ Hồng mới biết được.
Nhưng Đỗ Hồng không nghĩ tới Diệp Hạo tu vi cường đại như thế lại lâm vào hôn mê.
Đỗ Hồng kiểm tra Diệp Hạo một thoáng liền đằng không bay về trực thăng.
- Liên lạc với Viên Thượng Tướng cho ta.
Đỗ Hồng trầm giọng nói.
Phụ lái rất nhanh làm việc.
- Vị nào?
Đầu dây bên kia truyền đến một âm thanh trầm ổn.
- Viên Thượng Tướng, tôi là Đỗ Hồng tại Hồ Hồng Trạch phát hiện Đặc Sứ đại nhân.
Đỗ Hồng vội nói.
- Đặc Sứ? Diệp Hạo?
Người bên kia kinh nghi hỏi lại.
- Hồ Hồng Trạch phát hiện Ngư Yêu, Đặc Sứ đi trước cũng là bình thường.
- Không phải, Đặc Sứ đại nhân giống như bị trọng thương, hiện đang hôn mê bất tỉnh.
Đỗ Hồng trả lời làm người kia kinh động.
- Cái gì?
Đỗ Hồng liền lặp lại lời vừa rồi một lần.
- Bảo vệ chu toàn cho Đặc Sứ đại nhân, ta lập tức sẽ dẫn người tới.
Người đối diện vội vã cúp điện thoại.
Đỗ Hồng liên lạc không phải ai khác.
Chính là Viên Cao Tinh đã tấn thăng đến Thượng Tướng.
Viên Cao Tinh có thể tấn thăng đến Thượng Tướng đều nhờ Diệp Hạo cả.
Bở vì Diệp Hạo tăng tu vi những học sinh khác đến Phiên Hải Cảnh hậu kỳ, chỉ có Viên Cao Tinh khácn biệt, thăng đến Võ Đạo Cực Hạn, điều này khiến cho Viên Cao Tinh dẫn trước những học sinh khác một bước.
Tuyệt đối không nên xem thường một bước này.
Một bước này khiến cho Viên Cao Tinh từng bước dẫn trước.
Khi những học sinh khác đến Võ Đạo Cực Hạn thì hắn đã đến Võ Đạo Cực Hạn hậu kỳ.
Hiện tại cũng chỉ cách Thiên Nhân Cảnh một bước.
Diệp Hạo như rồng thấy đầu không thấy đuôi.
Điều này ai cũng công nhận.
Tu vi của Diệp Hạo thần bí cường đại.
Điều này cũng không ai phản bác.
Không người nào nghĩ Diệp Hạo sẽ xảy ra chuyện.
Bởi vậy sau khi nhận được tin tức Viên Cao Tinh vội vàng điều động mấy bay chiến đấu tiên tiến nhất trong nước tiến đến Hồ Hồng Trạch.
Tốc độ của máy bay chiến đấu là tốc độ siêu thanh.
Nếu luận về tốc độ thì vượt xa máy bay trực thăng quân đội.
Viên Cao Tinh muốn nhanh chóng gặp Diệp Hạo.
Sau khi được Viên Cao Tinh trả lời, lần nữa Đỗ Hồng nhảy khỏi trực thăng.
- Ta mang các ngươi đi.
Đỗ Hồng vừa nói xong thì bất chợt nhìn về phía xa, nơi đó có mấy người mặc đồ đen chân giẫm kiếm quang.
Mấy người này đang đi ngang qua khu vực này thì tên cầm đầu tựa như chú ý thấy cái gì.
- Chậm đã.
Tên này nói xong rồi nhìn về phía thanh niên lâm vào hôn mê kia.
- Diệp Hạo.
Thân ảnh này nhìn kỹ rồi hoảng sợ thốt lên.
Còn mấy tên đi chung cũng kinh nghi nhìn về phía thanh niên kia.
- Diệp Hạo không phải chết rồi hả?
- Diệp Hạo không phải bị Huyền Nữ đánh chết trước mặt mọi người rồi sao?
- Chẳng lẽ hắn thi triển kỳ thuật gì đó cuối cùng thoát nạn?
- Chúng ta mang hắn đi Sưu Hồn sẽ biết thôi mà.
Đỗ Hồng nghe được mấy Tu Sĩ này nói chuyện thì trên mặt lộ ra thần sắc chấn kinh.
Chợt Đỗ Hồng ôm lấy Diệp Hạo đang hôn mê hướng về phía xa bỏ chạy.
Mấy tên Tu Sĩ sử dụng kiếm này chí ít cũng đến Kim Đan Cảnh nha.
Tu vi bậc này Đỗ Hồng không thể cản nổi.
Nhưng Đỗ Hồng không thể trơ mắt nhìn Diệp Hạo bị mấy người này mang đi.
- Muốn chạy?
- Tự tìm cái chết.
Mấy Tu Sĩ này không phải ai khác, chính là Đệ Tử của Bách Quỷ Tông.
Một năm trước Đường Phiên Phiên cường thế chém giết Tông Chủ Bách Quỷ Tông cùng tinh nhuệ sau đó hạ lệnh nhổ tận gốc Tông Môn này, mấy tên Đệ Tử này ẩn tàng trong các Thế Lực Hắc Ám nên mới thoát nạn đucợ.
Bất quá bị Ám Tinh Môn truy sát một năm qua, Bách Quỷ Tông chỉ còn lại 5 người này mà thôi.
Bởi vậy 5 Đệ Tử của Bách Quỷ Tông này làm sao không tức giận khi thấy Diệp Hạo cho được?
Đỗ Hồng chạy chưa đến ngàn mét thì đã bị một đạo Kiếm Quang chém thành hai đoạn.
Đỗ Hồng ngã về phía trước, cuối cùng hai tay vẫn vô lực thả Diệp Hạo xuống.