Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------------------
Lời Thanh Thanh vừa nói làm hắc bào lão giả chấn động toàn thân, ngay lúc đó trên mặt ông ta bị một làn khói đen bao phủ.
- Thực sự là độc đan?
Hắc bào lão giả kinh ngạc thốt.
- Trở về nói với cường giả Thành Anh Ma Tông các người, nếu không đến thì ta sẽ đánh tới cửa.
Thanh Thanh cảnh cáo.
Lão kia không nói bất cứ lời gì, Chân Khí bao bọc ba thi thể trước mặt rồi nhanh chóng rời đi như một tia chớp.
Ánh mắt Thanh Thanh lúc này rơi lên toàn bộ đám người có mặt ở đây.
- Các người đến Viện An Dưỡng Cẩm Tú của tôi lần này có chuyện gì?
Ánh mắt Thanh Thanh lúc này mang theo áp lực cực lớn, toàn trường cho dù Lạc Y tu vi đã đến Thiên Nhân Cảnh cũng cảm thấy tâm thần bị chấn động mãnh liệt.
- Tiền bối, tôi mang theo đệ tử của Lạc Thần Tông đến đây muốn thuê tiểu viện trong Viện An Dưỡng Cẩm Tú của người.
Lạc Y cố gắng đè nén chấn động nói.
- Vậy thì quang minh chính đại nộp phí rồi tiến vào.
Thanh Thanh bình tĩnh nói.
- Vâng Vâng Vâng.
Lạc Y vội vàng đáp.
Hiện tại có thể xác thực Thanh Thanh là cao thủ Kết Đan kì.
Phải biết, dù Lão Tổ cũng không đạt đến cảnh giới này.
Còn nữa, Thanh Thanh đã cho biết rất có hứng thú với cường giả Thành Anh bên Ma Tông, nói cách khác, tu vi cô ta thậm chí đã đạt đến Thành Anh cảnh.
Bởi vậy, Lạc Y nào dám đắc tội với nàng.
Lúc Lạc Y dẫn các cao thủ Lạc Thần Tông tiến về chỗ đóng tiền, Tông Chủ Thiên Ma Tông vội vàng đi ra.
- Tiền bối, tôi mang theo đệ tử Thiên Ma Tông đến đây cũng muốn thêu tiểu viện ở Trại An Dưỡng của người.
- Chỉ cần các người tuân theo quy củ, trong Trại An Dưỡng, không ai có thể làm khó các người cả.
Thanh Thanh nói xong câu này rồi không nói gì thêm nữa.
Mà lúc này, một vài Tiểu Tông Môn cũng chuẩn bị giao nộp phí tổn thì nhận được thông báo nhân viên phục vụ đã hết.
Những Tông Chủ Tiểu Tông Môn sau khi hỏi rõ nguyên nhân thì quyết định xếp hàng chờ đợi.
Cao tầng Lạc Thần Tông kiểm tra tiểu viện nơi các nàng ở một phen thì phát hiện, bên dưới tiểu viện này có chôn 10 khối Linh Thạch.
- Xa xỉ.
- Loại đồ vật như Linh Thạch trong Tông Môn chúng ta cũng không có bao nhiêu.
- Tốc độ tu luyện của chúng ta sẽ được gia tăng nếu tu luyện bên trong Linh Trận này.
- 300 vạn, tiền nào của đó a.
Bọn họ nhanh chóng tiến về gian phòng của mình rồi bắt đầu tu luyện.
Thanh Thanh đợi đến mức buồn bực ngán ngẩm mà vẫn không thấy tin tức phía Ma Tông.
Điều này khiến cho cô có chút khó chịu.
Sau đó nàng lưu một Phân Thân rồi trở về biệt thự.
Kỳ thật nàng không biết rằng bên Ma Tông đang rất đắn đo bất định.
Thanh Thanh chỉ mặt gọi tên muốn gặp cường giả Thanh Anh, cái này khiến cao tầng bên Ma Tông ngược lại không dám hành động thiếu suy nghĩ, dù sao cường giả Thành Anh bên này cũng không có mấy vị.
Bây giờ toàn bộ Võ Đạo Tông Môn đều biết rõ phía sau Viện An Dưỡng Cẩm Tú là một vị cường giả Kết Đan cảnh.
- Ma Đô ngày càng nguy hiểm.
- Một cái Hội Sở Bồng Lai đã khiến cho các Đại Tông Môn câm như hến, ai nghĩ đến bây giờ mọc thêm một cái Viện An Dưỡng Cẩm Tú, cũng không biết 2 vị này ai cao hơn ai đây?
- Không biết nhưng ta thật mong chờ lúc hai đại Thế Lực này va chạm với nhau.
Sau khi nhận được tin tức của Bạch Tố Tố, Diệp Hạo ngay lập tức chạy đến Hội Sở Bồng Lai.
Hắn thấy được sư đồ hai người Lạc Y và Văn Nhân Nguyệt.
- Ngươi là lão bản của Hội Sở Bồng Lai?
Lạc Y không ngờ Diệp Hạo lại trẻ tuổi đến như vậy.
- Ừ
Diệp Hạo nhìn Lạc Y nói.
- Các người tìm ta có chuyện gì?
- Ta nghe Nguyệt Nhi nói ngươi khá hứng thú đối với tin tức của Ngộ Đạo Diệp?
- Đúng vậy.
- Ta muốn làm một cái giao dịch với ngươi.
Lạc Y trầm ngâm nói.
- Nói đi.
- Ta cho ngươi biết tin tức của Ngộ Đạo Diệp, ngươi trợ giúp ta tiến vào Kết Đan cảnh.
Ánh mắt Lạc Y nóng bỏng nhìn Diệp Hạo.
Diệp Hạo cười hỏi lại.
- Ngươi sao dám khẳng định ta có thể giúp ngươi đặt chân vào Kết Đan cảnh?
- Bởi vì ngươi có thể là Tu Sĩ trong truyền thuyết.
Lạc Y trầm giọng nói.
- Tu Sĩ nắm giữ những quyền năng mà Võ Sĩ không thể nào có được.
- Trợ giúp ngươi tiên vào Kết Đan Cảnh không phải không thể nhưng điều đó còn phải chờ xem tin tức của ngươi có đáng giá đến như vậy không đã.
Diệp Hạo chậm rãi đáp.
Nghe được lời Diệp Hạo, hô hấp của Lạc Y bắt đầu dồn dập.
Lạc Y không nghĩ đến Diệp Hạo sẽ trợ giúp nàng.
- Ta có thể cho ngươi biết được vị trì trước đây Tổ Sư phát hiện được Ngộ Đạo Diệp.
- Chỉ một vị trí mà cũng dám dùng đễ đổi lấy một cảnh giới, ngươi cảm thấy ta là con nít lên ba à?
- Đây là Ngộ Đạo Diệp.
- Ngộ Đạo Diệp trân quý vậy hả?
Diệp Hạo nói rồi xuất ra một hòn đá ra.
- Biết đây là gì không?
- Ngộ Đạo Thạch.
- Luận về độ trân quý thì không dưới Ngộ Đạo Diệp đâu.
Nghe dược lời Diệp Hạo, ánh mắt Lạc Y nhìn hòn đá trong tay hắn càng nóng bỏng hơn.
- Còn nữa ta không tin Lạc Thần Tông các người không đến vị trì kia thêm vài lần nữa đâu.
Diệp Hạo cười lạnh nói.
- Nói cách khác, xác suất ta tìm được Ngộ Đạo Diệp gần như bằng không.
- Nhưng chí ít thì cũng hi vọng lấy được Ngộ Đạo Diệp không phải sao?
- Nhưng ngươi sẽ trở thành một Kết Đan cường giả hàng thật giá thật.
- Vậy ngươi sẽ giúp tu vi ta tăng lên đến mức nào?
- Thiên Nhân Cảnh Trung Kỳ.
- Hậu Kỳ!
- Các ngươi có thể về.
Nghe được như vậy, Lạc Y cười khổ một cái, chấp nhận.
- Thôi được rồi ta đáp ứng.
Diệp Hạo khoát tay, một đạo nhân uân chi khí tiến nhập vào thể nội Lạc Y, sau đó tu vi nàng điên cuồng tăng lên, không bao lâu sau đã thuận lợi đột phá đến trung tầng.
- Cái này cũng quá thần kỳ đi.
Mặt mũi Lạc Y đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Nàng không ngờ ến chỉ trong một phút ngắn ngủi, tu vi đã tăng lên Thiên Nhân Cảnh Trung Kỳ.
- Hiện tại có thể nói cho ta địa điểm rồi chứ?
Diệp Hạo thản nhiên nói.
- Phong Đô.
Lạc Y nói ra hai từ này thấy sắc mặt Diệp Hạo vô cùng bất thiện, bởi vậy vội vàng nói thêm.
- Phong Đô Tam Âm Sơn.
Sắc mặt Diệp Hạo lúc này mới đỡ hơn một chút.
Có tên cụ thể, việc tìm kiếm sẽ đơn giản hơn một chút.
- Văn Nhân Nguyệt, không có chuyện gì thì tìm một chỗ mà hảo hảo tu luyện cho tốt, chớ có cùng ở chung một chỗ với bà ta, phẩm tính của bả không được.
Diệp Hạo nhìn Văn Nhân Nguyệt nói.
Văn Nhân Nguyệt ngẩn người.
Muốn phản bác lại nhưng không dám.
Đây không phải chuyện để đùa!
Dạng tồn tại như Diệp Hạo, bản thân đâu có bất cứ tư cách gì để phản bác.
Sắc mặt Lạc Y có chút khó coi, bất quá bà cũng không dám ý kiến gì với Diệp Hạo.
Diệp Hạo tùy tiên một chút đã có thể giúp tăng tu vi bà lên Thiên Nhân trung kỳ, như vậy có thể nói rõ tu vi Diệp Hạo ít nhất đạt đến Kết Đan.
Lúc rời đi, Văn Nhân Nguyệt nghĩ đến một cái gì đó.
- Tiền bối, người có quen với lão bản Viện An Dưỡng Cẩm Tú không?
- Có quen.
- Hai người, ai tu vi cao hơn?
- Đoán xem.
Văn Nhân Nguyệt ngay lập tức hiểu được Diệp Hạo không muốn trả lời vấn đề này.
Đợi đến khi hai người rời đi, Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi quyết định đi một chuyến đến Phong Đô Tam Âm Sơn.