- Không sao? Vậy ngươi biết hắn ở văn mình nào không? Như Dật Tiên nhìn Đan Linh hỏi. Đan Linh trầm mặc xuống. - Vậy ngươi biết toạ độ không gian văn minh của hắn chứ? Như Dật Tiên lại hỏi tiếp. Đan Linh vẫn tiếp tục trầm mặc, - Hắn không hề nói gì cho ngươi biết hết, chỉ cho ngươi một lời hứa. Như Dật Tiên hận rèn sắt không thành thiết nói. - Vì một nam nhân như vậy, có đáng không? - Ta… Ánh mắt Đan Linh tràn ngập mờ mịt. Đáng giá không? Nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.