- Ngươi sao vậy? Diệp Hạo nhìn thoáng qua Hiểu Hàm cười hỏi. - Ta... Công tử, ta hầu hạ ngươi nghỉ ngơi. Hiểu Hàm cắn môi nhỏ giọng nói. Diệp Hạo khẽ giật mình, chợt cười to. - Vừa rồi ta còn hiếu kỳ không hiểu vì sao ngươi lại lộ ra vẻ mặt đó. Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói. - Loại chuyện này, từ từ sẽ đến. Hiểu Hàm thở dài một hơi, nhưng ngay sau đó lại nghĩ tới một vấn đề. - Công tử, có phải ngươi cảm thấy Hiểu Hàm không đủ xinh đẹp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.