Mục lục
Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Toàn trường xôn xao!

Toàn bộ Tu Sĩ Mao Sơn Phái đều bị choáng váng.

Không ai có thể ngờ Diệp Hạo lại đưa Chân Tiên hậu kì Thiên Ưng cho Mao Sơn Phái bọn họ.

Đây cũng không phải a miêu a cẩu, mà là cường giả cấp Chân Tiên nha.

- Cái gì?

Dù Ngọc Hành tâm tính vô cùng kiên định nhưng khi nghe Diệp Hạo nói như vậy cũng không khỏi chấn động.

Quá mức chấn kinh.

Diệp Hạo cười cười vỗ vỗ vào đầu Thiên Ưng.

- Nhiệm vụ về sau của ngươi là thủ hộ Tông Môn này, biết chưa?

- Tuân mệnh.

Miệng Thiên Ưng phun tiếng người nói.

- Còn mời Ngọc tông chủ an bài một chỗ nghỉ ngơi cho Thiên Ưng.

Diệp Hạo nhìn Ngọc Hành nói.

Lúc này Ngọc Hành nhìn về phía mấy vị lão tổ Địa Tiên của Tông Môn.

Khu nghỉ ngơi của mấy vị Lão tổ Địa Tiên này chính là cấm địa, đồng thời cũng là mật địa có linh lực nồng đậm nhất ở Mao Sơn Phái.

- Mấy lão gia hỏa chúng ta ngay lập tức sẽ sắp xếp.

Lão Tông chủ đời trước vội nói.

Mấy lão tổ này cũng không dám đắc tội với Thiên Ưng.

Phải biết vị này thế nhưng là Chân Tiên cấp.

Mao Sơn Phái nếu có vị này, về sau dù thiên tài có xuất hiện gián đoạn, các tông môn khác cũng không dám ức hiếp. Dù sao chọc giận cường giả Chân Tiên, đó cũng không phải ý kiến sáng suốt.

Có thể nói hiện tại Mao Sơn Phái mới có khả năng tạo thành cơ nghiệp muôn đời.

- Những thứ cần giao ta cũng đã giao cho ngươi, nếu ngươi dám vi phạm ta chắc chắn sẽ giết ngươi.

Diệp Hạo gằng từng chữ nói.

- Không dám.

Thiên Ưng vội vàng cúi đầu tuân mệnh.

- Ngay ở đây tự phong bế bản thân đi.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu nói.

Thiên Ưng đáp ứng một tiếng khí tức trên người ngay lập tức hạ xuống thấp, qua một đoạn thời gian khí tức nó tiêu tán toàn bộ.

Nhìn Thiên Ưng giống như xác chết nằm một chỗ trên tảng đá xanh to lớn, trong mắt Diệp Hạo lộ một tia thẹn thùng.

Tự phong có ý nghĩa Thiên Ưng không thể trao đổi với Ngoại giới.

Cứ như vậy mà ngủ say.

Tu vi cũng không thể tăng thêm.

Bởi vậy không có bao nhiêu cường giả Chân Tiên nguyện ý phong ấn bản thân.

Nhưng dù không nguyện ý, vì Tông Môn, vẫn phải tự phong ấn bản thân.

Ngọc Hành, Hiểu Minh cùng cao tầng Mao Sơn Phái lại ngạc nhiên không nói ra được lời.

Có cường giả Chân Tiên hậu kì thủ hộ, Mao Sơn Phái có thể nói vững như thanh đồng vách sắt.

Như vậy còn ai dám động đến Mao Sơn Phái chứ?

Trừ phi chán sống.

Diệp Hạo không ở Mao Sơn Phái quá lâu mà trở về Ám Tinh Môn.

Ở Ám Tinh Môn lượn quanh một vòng Diệp Hạo ý thức được quy mô Ám Tinh Môn còn chưa đủ lớn, chợt hắn đưa tay đã đưa thêm vài núi đá đến phụ cận Ám Tinh Môn, tiếp theo tâm thần hắn khẽ động những núi đá ngay lập tức hóa thành từng đống tảng đá lớn rơi xuống, ngắn ngủi mười cái hô hấp Ám Tinh Mô đã lớn ra gấp 2 lần.

Dù đã lớn gấp 2 lần nhưng Diệp Hạo vẫn cảm thấy không hài lòng.

Diệp Hạo không ngừng lấy từng núi đá cản trở việc lưu thông để mở rộng quy mô Ám Tinh Môn.

Lúc Diệp Hạo ngừng lại, quy mô Ám Tinh Môn đã đạt đến 8000 mẫu.

Có thể không chút do dự mà nói cho dù Bế Nguyệt Tông đã từng là đệ nhất tông môn cũng không thể có quy mô này.

Mà lúc này cường giả Ám Tinh Môn nhao nhao xuất hiện giữa không trung.

- Võ Đào, đưa toàn bộ những thứ Ám Tinh Môn bố trí vào bên trong Tiên Cung đi.

Diệp Hạo nói xong đưa mô hình Tiên Cung mà Thông Thiên Mãng cho mình đến giữa không trung, tòa mô hình Tiên Cung rung lên một cái hóa thành một tòa Tiên Cung vô cùng nguy nga.

Võ Đào kinh ngạc nhìn Tiên Cung giữa không trung.

- Ý cậu là muốn tổ chức hôn lễ ở tòa Tiên Cung này?

Võ Đào chỉ Tiên Cung hỏi.

- Đúng.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Ta lập tức đi làm.

Võ Đào vội nói.

Diệp Hạo kết hôn chính là chuyện quan trọng nhất của Ám Tinh Môn.

Trên dưới Ám Tinh Môn đều đặt đại sự này lên hàng đầu.

Có thể nói không có người nào dám lười biếng.

Cho dù Tông chủ Võ Đào cùng tứ đại Thái thượng trưởng lão cũng có rất nhiều chuyện vẫn phải tự thân đi làm.

Phải biết hiện tại vô luận Võ Đào hay tứ đại Thái Thượng trưởng lão đều đã đến Địa Tiên.

Võ Đào cùng cao tầng Ám Tinh Môn rời đi, Diệp Hạo lại xuất thủ bố trí Tiên trận do Lý Thiên Thiên truyền thụ tại bốn phía Ám Tinh Môn.

Đúng, tiên trận.

Tiên trận mang ý nghĩa uy năng của Tiên, hoàn toàn không phải thứ mà Linh trận có thể so sánh.

Diệp Hạo tin tưởng có Tiên Trận đệ tử Ám Tinh Môn muốn không cường đại cũng khó.

Bất quá đệ tử Ám Tinh Môn trên dưới đều có trọng trách nặng nề, bởi vì theo lấy 3000 đại thế giới xuyên tới, về sau sẽ có các thế giới khác đến xâm lấn, Ám Tinh Môn sẽ phải là người vọt lên phía trước.

Đó cũng là lý do vì sao Diệp Hạo lưu lại rất nhiều chuẩn bị cho Ám Tinh Môn.

Bởi vì Địa Cầu vẫn quá yếu so với các đại lục khác.

Ngay lúc Diệp Hạo ở Ám Tinh Môn bố trí Tiên Trận, những người đứng đầu tông môn ở Bế Nguyệt Tông cũng biết tin tức Diệp Hạo đưa cao thủ Chân Tiên Thiên Ưng cho Mao Sơn Phái.

- Đây chính là Tiên Cầm a! Diệp Hạo nói đưa liền đưa hả?

- Cũng quá mạnh tay đi.

- Ai bảo Mao Sơn Phái luôn mạnh mẽ ủng hộ Diệp Hạo làm chi, Mao Sơn Phái người ta hiện tại có phúc duyên như vậy cũng đều có lý do cả.

- Mao Sơn Phái cường đại đã không thể cản trở, hiện tại tam Tông nên đổi thành Tứ tông đi.

- Ngươi hình như đã quên Ám Tinh Môn rồi.

- Ám Tinh Môn cũng đã bao trùm trong Tam tông được chưa? Ám Tinh Môn dù không có Diệp Hạo mà chỉ dựa vào Đường Phiên Phiên cũng có thể một mình đấu với toàn bộ giới Tu Đạo a.

- Diệp Hạo có thể đưa cho Mao Sơn Phái một Tiên Cầm thì Ám Tinh Môn cũng sẽ có hai đến ba đầu a.

- Ai có thể làm rung chuyển Tông Môn này đây?

- Ai ngờ được một tổ chức sát thủ lại có thể phát triển thành đệ nhất Tông Môn tu đạo chứ.

- Bốn chữ tổ chức sát thủ cũng đừng nhắc lại làm gì, nếu không sẽ đưa tới mầm tai vạ cho Tông môn ngươi đó.

Ngay lúc Tông chủ các đại tông môn cùng trưởng lão vô cùng hâm mộ Mao Sơn Phái bọn họ bỗng nhiên chú ý tới Tiên cung phía trên Ám Tinh Môn.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Từng bóng người lần lượt nhanh chóng tiến tới Tiên Cung.

Bất quá khi cách Ám Tinh Môn còn 10 dặm những thân ảnh này không dám đi tiếp.

Bởi vì bên trong hải vực mơ hồ tràn ngập từng đạo sát cơ sầm nghiêm.

-Trận pháp.

- Trận pháp của Ám Tinh Môn bố trí cũng quá gần phía trước a.

- Gần phía trước? Phải biết đây là chỗ nào? Đây chính là hải vực nha. Chẳng lẽ phải bố trí trên đảo?

- Nói không sai, còn nữa bên trong đại hải có vô số yêu thú, ngăn địch bên ngoài tông môn cũng hợp tình hợp lý.

Những tu sĩ bên trong vẫn có không ít người nhằm vào Diệp Hạo, cũng có không ít tu sĩ hiểu chuyện, nhưng ai cũng biết Diệp Hạo bây giờ như mặt trời ban trưa.

Người nịnh bợ cũng vì thế mà vô cùng nhiều.

- Tòa cung điện này là cái gì?

- Tòa cung điện này tràn ngập linh lực khiến ta có một lại cảm giác thông suốt.

- Không biết tòa cung điện có liên quan gì đến Diệp Hạo không?

- Ta cảm thấy tòa cung điện chỉ là trùng hợp xuất hiện phía trên Ám Tinh Môn thôi.

- Không sai, tôi cũng cảm thấy thế.

- Diệp Hạo không có tư cách một mình chiếm hữu tòa cung điện này đâu.

- Tại sao ta lại cảm thấy đây không phải trùng hợp nhỉ?

- Mặc kệ có phải trùng hợp hay không, Diệp Hạo cũng nên để chúng ta đi vào.

- Nói không sai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK