Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------
- Ngươi cho rằng một kích vừa rồi của ta đã dùng toàn lực sao?
Ẩn Nhân nói đến đây không che giấu nữa, Pháp Lực từ thể nội bộc phát ra như sóng lớn tràn ngập không gian.
Nhưng hắn không ngờ dù hắn có thôi động Pháp Lực đến cực hạn cũng không thể làm gì được Diệp Hạo.
- Ngọc Tiên Cửu Chuyển, tu vi của ngươi làm sao tăng đến Ngọc Tiên Cửu Chuyển rồi?
Trong mắt Ẩn Nhân lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Ẩn Nhân đã sớm nghe qua có một số truyền thừa có Bí Thuật giúp gia tăng tu vi trong thời gian ngắn.
Thế nhưng những Bí Thuật kia giúp gia tăng lên hai cảnh giới cũng đã rất nghịch thiên rồi.
Làm sao giống với Diệp Hạo bây giờ gia tăng một lần năm cảnh giới được chứ.
- Ếch ngồi đáy giếng!
Diệp Hạo nói đến đây, thôi phát Pháp Lực của Ngọc Tiên Cửu Chuyển đến cực hạn, lực lượng kinh khủng như bài sơn đảo hải nghiền ép ra bốn phía.
- Không tốt.
Sắc mặt Ẩn Nhân hoàn toàn thay đổi.
Thế nhưng dù cho hắn đã vội vàng lui lại nhưng vẫn bị cỗ lực lượng kia chấn cho huyết khí dâng trào.
- Ẩn Nhân, thực lực của ngươi chỉ có vậy thôi sao?
Diệp Hạo cười lạnh nói.
- Tự tìm cái chết.
Ẩn Nhân nổi giận quát.
Diệp Hạo rõ ràng không để hắn vào trong mắt a!
Mà khi Ẩn Nhân chuẩn bị xuất thủ, thân ảnh Diệp Hạo bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Ba!
Diệp Hạo tát một bạt tay vào mặt hắn.
Ẩn Nhân đấm tới một quyền, Diệp Hạo lại như thiểm điện lui về vị trí cũ.
- Cái gì?
- Làm sao có thể?
- Dù chiến lực của Diệp Hạo tại cảnh giới Ngọc Tiên Cửu Chuyển mạnh hơn Ẩn Nhân Ngọc Tiên 12 Chuyển đi nữa thì cũng không đủ để làm được chuyện vừa rồi mới đúng chứ.
- Thân Pháp.
- Chẳng lẽ Ẩn Nhân không có nắm giữ Thân Pháp à?
- Ta chắc chắn Diệp Hạo đang thi triển một môn Thân Pháp vô cùng nghịch thiên! Nếu không Ẩn Nhân sao không thể đánh trúng hắn dù chỉ một đòn chứ.
- Trong Đông Tiên Điện có loại Thân Pháp này sao?
Ngay khi Tu Sĩ toàn trường chấn kinh, thân hình của Diệp Hạo đã biến mất lần nữa.
Sau một khắc bọn họ lại nghe được tiếng bạt tay.
Ba!
Ba!
Ba!
Mỗi lần thân hình Diệp Hạo lóe lên đều đánh Ẩn Nhân một bạt tay.
Sau mười lần đánh, quai hàm của Ẩn Nhân cũng đã bị đánh sưng lên.
Nhìn bộ dáng của Ẩn Nhân hiện tại, Tu Sĩ toàn trường lại có một cảm giác khó tin.
Không ai ngờ Ẩn Nhân cao cao tại thượng sẽ bị đánh thành dạng này?
Không có sức hoàn thủ.
- Ngươi nhìn ra cái gì không?
Giữa không trung có hai đạo thân ảnh đang lẳng lặng nhìn Diệp Hạo và Ẩn Nhân giao thủ, người mở miệng là Điện Chủ Đông Tiên Điện - Hoàng Phủ Kiếm.
Trong mắt Đường Chủ Chấp Pháp Đường tràn đầy tinh mang đáp.
- Không Gian, Thân Pháp mà Diệp Hạo thi triển dính đến Không Gian Áo Nghĩa, nếu không thì Ẩn Nhân cũng không chật vật như vậy.
Nói đến đây, Đường Chủ Chấp Pháp Đường hỏi dò.
- Tông Chủ, Đông Tiện Điện chúng ta có Thân Pháp này sao?
- Ngươi cảm thấy Đông Tiên Điện sẽ có dạng Thân Pháp này hả?
Hoàng Phủ Kiếm đáp lời.
- Không có.
Đường Chủ Chấp Pháp Đường suy nghĩ một chút rồi lắc đầu đáp.
- Loại Thân Pháp này của Diệp Hạo huyền ảo thần bí, nhiều năm qua ta gặp được rất nhiều Thiên Kiêu, nhưng luận về Thân Pháp thì không có một ai có thể so với Diệp Hạo.
- Người truyền thụ cho Diệp Hạo thân pháp này là một vị tiền bối vô cùng cường đại.
- Tông Chủ biết vị này?
- Ta làm sao có tư cách biết nhân vật cấp độ kia.
Nghe được như thế Đường Chủ Chấp Pháp Đường giật mình nói.
- Chẳng lẽ là Tiên Tôn ?
- Tiên Tôn?
Hoàng Phủ Kiếm nhẹ nhàng lắc đầu.
Sắc mặt của Đường Chủ Chấp Pháp Đường lập tức thay đổi.
Nếu không phải Tiên Tôn thì chỉ có một khả năng.
Tiên Vương!
Chúng Tiên Chi Vương !
Bất quá ngẫm lại cũng có khả năng này.
Thân Pháp mà Diệp Hạo thi triển ngay cả cấp bậc Tiên Chủ cũng nhìn không thấu, còn có Bí Thuật mà hắn dùng để tăng lên năm cái cảnh giới, mà Diệp Hạo còn có tốc độ tu luyện kinh khủng, thế này thì Thế Lực cấp Tiên Tôn làm sao bồi dưỡng được.
Diệp Hạo quá kinh diễm.
Đông Tiên Điện bồi dưỡng ra Cửu Đại Chân Truyền Đệ Tử cuối cùng bị Diệp Hạo vượt qua ba cảnh giới đánh đến kêu cha gọi mẹ.
Nghĩ đến đây, Đường Chủ Chấp Pháp Đường rốt cục ý thức được tại sao Hoàng Phủ Kiếm lại coi trọng Diệp Hạo như vậy?
Tương lai Diệp Hạo chắc chắn vấn đỉnh Tiên Tôn trong, hơn nữa cũng không phải phổ thông Tiên Tôn, có thể nói Đông Tiên Điện có Diệp Hạo thì có thể nâng lên một bước.
Ẩn Nhân cũng đã không còn coi trọng hình tượng của mình nữa.
Trên thực tế hắn hiện tại cũng đã không còn hình tượng gì cả.
- Diệp Hạo, ngươi có gan thì cùng ta chính diện đánh một trận.
Ẩn Nhân đã đánh mất lý trí gầm thét lên về phía Diệp Hạo.
Nếu không đánh mất lý trí, hắn phải ý thức được một người có thể liên tục đánh hắn 10 cái bạt tay thì hắn không thể nào chống lại mới đúng.
Chính diện chiến một trận?
Đùa giỡn hay sao?
Nghe vậy Diệp Hạo ngừng lại.
- Chính diện đánh một trận?
Diệp Hạo cười lạnh nói.
- Tiền đề là ngươi phải có thực lực đó mới được.
Nói đến đây năm ngón tay Diệp Hạo đánh ra một trảo hướng về Ẩn Nhân, vô tận Kim Quang hóa thành một cái lồng giam bao phủ hắn vào bên trong.
- Họa Địa Vi Lao.
Ánh mắt Ẩn Nhân lóe lên.
Đến khi hắn muốn phản kích, lại phát hiện toàn thân đã bị giam giữ.
Lúc này Diệp Hạo yên lặng đi tới trước mặt Ẩn Nhân.
- Chính diện một trận chiến?
Trong mắt Diệp Hạo hiện lên đầy vẻ giễu cợt.
- Diệp Hạo, có gan thì thả ta ra.
Ẩn Nhân không cam lòng rống lớn.
Diệp Hạo vung tay lên, thu hồi Họa Địa Vi Lao mình đã bố trí.
- Chết đi.
Ẩn Nhân đang nghĩ làm sao xé rách Họa Địa Vi Lao, hắn không ngờ Diệp Hạo chủ động thu hồi, đôi bên cách nhau gần như vậy, sao hắn buông tha cho cơ hội tuyệt vời này chứ?
Một Quyền của Ẩn Nhân đánh về phía trái tim Diệp Hạo, từng tiếng thét chói tay vang lên.
- Không tốt.
- Hèn hạ.
- Diệp Hạo, mau lui lại.
Tu Sĩ toàn trường nhìn Ẩn Nhân đánh lén mà không khỏi bạo phát ra từng đợt kinh hô.
Nhưng trong tình thế cực kì nguy cấp đó Diệp Hạo lại chặn được nắm đấm của đối phương.
Ẩn Nhân cảm thấy một quyền này của mình như đánh vào Kim Thạch, từng đợt đau nhói từ xương cốt truyền ra.
Ẩn Nhân thu hồi nắm đấm, trong tay nhanh chóng xuất hiện một chuôi Tiên Kiếm.
Tay phải hắn cầm kiếm, tay trái thi triển Kiếm Quyết.
- Trảm.
Nhanh!
Nhanh đến cực hạn.
Ẩn Nhân đang thi triển Khoái Kiếm.
Kiếm Pháp này thích hợp thi triển ở khoảng cách gần.
Nhưng tốc độ của Diệp Hạo càng nhanh hơn, hắn cũng không thèm triệu hồi ra Tiên Kiếm mà đầu ngón tay xuất hiện Kiếm Khí.
Ầm !
Ầm !
Ầm !
Ẩn Nhân không ngừng chém từng kiếm về phía Diệp Hạo.
Diệp Hạo chỉ dứng bình tĩnh tại chỗ vung ra một kiếm lại một kiếm.
Liên tục trảm kiếm, Ẩn Nhân cuối cùng cũng cảm thấy suy yếu.
Hắn chém thêm một kiếm về phía Diệp Hạo rồi lui về hơn trăm mét, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua thân thể mình thì không khỏi biến sắc.
Trên quần áo của hắn tràn đầy vết máu.
Những vết máu này họp lại trên ngực tạo thành hai chữ.
Thần Niệm Ẩn Nhân quét qua sắc mặt tức khắc đen lại.
Ngu ngốc.
Một số Tu Sĩ nhìn thấy hai chữ này, không khỏi nở nụ cười.
Bất quá ý cười trên mặt họ lập tức cứng lại.