Lời nói của Diệp Hạo khiến thân thể Vân Trường Ky cứng đờ. Ngay sau đó, trên mặt hắn treo nụ cười nịnh nọt. - Diệp công tử, ta ở đây nói lời xin lỗi với bằng hữu ngươi. Ba! Diệp Hao dùng một bàn tay tát thẳng vào mặt hắn. Vân Trường Kỳ lảo đảo một cái, thiếu chút nữa đã ngã xuống đất. Hắn âm trầm nói. - Diệp công tử, ngươi . . . ? Cùng lúc đó trong lòng hắn cũng nổi bão. Hắn không ngờ mình đã cực kỳ đề phòng rồi nhưng vẫn không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.