Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------
- Ngươi nhìn xem, bây giờ thứ ta có thể cho đều cho ngươi rồi.
Lão giả hy vọng nhìn Diệp Hạo nói.
- Có phải nên thả ta rời đi hay không?
- Trước khi thả ngươi rời đi, ta phải đi xem Mộc Kiếm Tông cái đã.
Diệp Hạo nhìn chằm chằm lão giả nói.
- Ta nhớ ngươi có nói mình từng xuất thủ với Mộc Kiếm Tông.
Sắc mặt lão giả lập tức biến đổi.
Nhìn thấy thần sắc của hắn, Diệp Hạo trở nên âm trầm.
Diệp Hạo không nói lại câu nào, mà mang theo lão xé rách hư không vội vã chay về Mộc Kiếm Tông.
- Tu vi của Diệp hạo chỉ sợ đã đạt đến Chân Tiên đỉnh phong.
- Nếu như vậy, thủ đoạn trong Tông Môn của chúng ta không có tác dụng với hắn rồi.
- Tam Đại Tông Môn chúng ta cũng có tham dự tấn công Mộc Kiếm Tông, nếu Diệp Hạo trả thù thì chúng ta nên làm như thế nào?
Ba Lão Tổ của Kim Kiếm Tông, Hỏa Kiếm Tông và Thổ Kiếm Tông liếc nhau, trong lòng tràn đầy bất an.
Lão giả này có mạnh hơn nữa cũng chưa đến Chân Tiên Đỉnh Phong.
Mà Diệp Hạo đã đột phá đến bước này.
Mộc Kiếm Tông.
Lúc Diệp Hạo xa xa xuất hiện tại Mộc Kiếm Tông thì lườm lão giả bên người một cái khiến hắn không khỏi rùng mình một cái.
Bởi vì trong mắt Diệp Hạo lóe lên sát khí kinh thiên.
- Người nào?
Khi Diệp Hạo chạy đến phụ cận Mộc Kiếm Tông thì bị một nhóm Tu Sĩ tuần tra ngăn lại.
- Diệp Hạo.
Diệp Hạo báo tên mình.
- Diệp Hạo?
- Tên này nghe rất quen nha.
- Diệp Hạo không phải Thiếu Tông Chủ sao?
- Thật đúng là Thiếu Tông Chủ rồi.
Khi nhóm Tu Sĩ này nhận ra Diệp Hạo thì vội khom người hành lễ.
Diệp Hạo nhẹ gật đầu nói.
- Tông Chủ đâu?
- Tông Chủ đang đàm phán cùng Tông Chủ Thủy Kiếm Tông.
Đội Trưởng nhóm Tu Sĩ này trầm giọng đáp.
- Đàm phán?
Diệp Hạo khẽ giật mình hỏi lại.
- Tam Đại Kiếm Tông liên thủ xâm chiếm Mộc Kiếm Tông ta, làm cho cao tầng vẫn lạc gần phân nửa, nên bức thiết phải cầu Thủy Kiếm Tông trợ giúp.
- Cao tầng vẫn lạc gần phân nửa?
Diệp Hạo không nghĩ chiến đấu khốc liệt như thế.
Như vậy đối với Mộc Kiếm Tông có thể coi thương gân động cốt a.
Bên trong Đại Điện.
Cao tầng Mộc Kiếm Tông ai nấy đều mang sắc mặt khó coi, vì những điều kiện mà Thủy Kiếm Tông đưa ra.
- Nguyệt Tông Chủ, điều kiện này của ngài Mộc Kiếm Tông ta không thể nào đáp ứng được.
Vương Thiên Dực trầm giọng nói.
Tông Chủ Thủy Kiếm Tông Nguyệt Hương lại cười một tiếng nói.
- Vương Tông Chủ, ngài nên biết Thủy Kiếm Tông ta đứng ra bảo lãnh Mộc Kiếm Tông của các người mang ý nghĩa gì? Chúng ta sẽ phải chống lại Tam Đại Kiếm Tông nha.
- Nguyệt Tông Chủ, xin chú ý lời nói của ngài.
Vương Thiên Dực nhìn chằm chằm Nguyệt Hương nói.
- Hai Tông chúng ta kết minh, không phải các ngươi bảo hộ bọn ta.
- Điều kiện cốt lõi của việc kết minh là thực lực hai Tông chênh lệch không lớn, xin thứ cho ta nói thẳng hiện tại Mộc Kiếm Tông không có tư cách này. Cao tầng các ngươi đã vẫn lạc gần nửa, Đệ Tử trung kiên kém chút đã chết hết, các ngươi muốn khôi phục lại như lúc trước, cần bao lâu đây? 10 năm, 100 năm hay 1000 năm?
Nguyệt Hương nói không khách khí.
Nhưng ai cũng biết điều này là sự thật.
Dù họ không cam lòng thì có thể như thế nào?
Vương Thiên Dực nhìn Đại Trưởng Lão một cái.
Khắp khuôn mặt Đại Trưởng Lão hiện lên vẻ khổ sở nhưng vẫn nhẹ nhàng gật đầu.
Mà khi Vương Thiên Dực chuẩn bị chấp nhận điều kiện mà Thủy Kiếm Tông đưa ra, một đạo thân ảnh bỗng nhiên đi vào bên trong Đại Điện.
- Nguyệt Tông Chủ, bà có thể mang theo người của mình rời đi rồi.
Người nào?
Toàn bộ Tu Sĩ đều nhìn về phía thân ảnh đang đi vào.
- Diệp Hạo.
- Sao Diệp Hạo lại tới đây?
- Thật đúng là Thiếu Tông Chủ.
Ngay khi cao tầng Mộc Kiếm Tông nhao nhao thảo luận, Vương Thiên Dực trầm giọng nói.
- Diệp Hạo không được làm loạn.
- Nguyệt Tông Chủ, lời của ta ngài không nghe được sao?
Diệp Hạo thản nhiên nói.
Nguyệt Hương cau mày nói.
- Diệp Hạo, chuyện của Mộc Kiếm Tông còn chưa đến phiên ngươi làm chủ.
- Nói thế nào ta cũng mang danh phận Thiếu Tông Chủ của Mộc Kiếm Tông nha.
Diệp Hạo bình tĩnh đáp.
- Ta nghĩ mình vẫn có thể làm chủ.
Vương Thiên Dực không nghĩ Diệp Hạo còn không thèm để ý đến mình.
Mà khi Vương Thiên Dực định lên tiếng nói gì đó thì ánh mắt của Diệp Hạo lại hung hăn nhìn vào ngươi hắn.
Vương Thiên Dực cảm thấy như có một ngọn Thái Cổ Thần Sơn đang trấn áp mình làm hắn không thể động đậy được.
Trong mắt Vương Thiên Dực toát ra vẻ hoảng sợ.
Tu vi Vương Thiên Dực hắn cũng đã đạt đến Trọng Kiếp Bát Chuyển, cự ly Độ Kiếp đã không còn bao xa nữa.
Diệp Hạo làm sao có thể chỉ dùng một ánh mắt mà khiến bản thân không thể động đậy được?
Chẳng lẽ Diệp Hạo đã chứng Đạo thành Tiên?
Nghĩ đến đây trong mắt Vương Thiên Dực lộ vẻ mừng rỡ như điên.
Với nội tình của Diệp Hạo sau khi chứng Đạo, chiến lực chắn chắn sẽ hơn xa Chân Tiên sơ kỳ.
- Vương Tông Chủ.
Nguyệt Hương nhìn về phía Vương Thiên Dực nói.
- Ý của Diệp Hạo chính là ý của Mộc Kiếm Tông ta.
Sau khi ý thức được Diệp Hạo đã chứng đạo thành Tiên, Vương Thiên Dực làm sao dám làm nghịch ý hắn nữa.
Cái gì?
Đừng nói Nguyệt Hương cảm thấy không tưởng tượng nổi, mà cao tầng Mộc Kiếm Tông cũng hoang mang như thế.
- Vương Tông Chủ, ngài xác định mình đã cân nhắc rõ ràng?
Khuôn mặt Nguyệt Hương trầm xuống nói.
- Ta nói còn chưa rõ sao?
Vương Thiên Dực nghiêm mặt đáp.
- Hãy nhớ kỹ lời nói hôm nay của ngươi.
Nguyệt Hương nói đi là đi, bất quá khi ngang qua Diệp Hạo thì ngừng lại, bà nhìn Diệp Hạo một cái nói.
- Ngươi sẽ đẩy Mộc Kiếm Tông vào chỗ vạn kiếp bất phục.
Diệp Hạo cười lơ đễnh.
- Hừ.
Nguyệt Hương hừ lạnh một tiếng sau đó tiếp tục rời đi, sau mấy hơi thở thì đã biến mất.
Khi cao tầng của Thủy Kiếm Tông đi hết, Đại Trưởng Lão Mộc Kiếm Tông mới nhìn về phía Vương Thiên Dực nói.
- Tông Chủ, quyết định này có vội vàng quá không?
- Diệp Hạo - - ngươi chứng Đạo rồi phải không?
Vương Thiên Dực nhìn chằm chằm Diệp Hạo hỏi, lúc hắn hỏi câu này thì bờ môi vẫn còn đang run rẩy.
- Ta đã chứng Đạo cách đây ba năm.
Diệp Hạo khẽ mỉm cười đáp.
Toàn trường xôn xao.
Cả Vương Thiên Dực cũng không nghĩ Diệp hạo không những đã chứng đạo, hơn nữa còn chứng đạo cách đây ba năm rồi.
Bất quá lại có một vấn đề.
Diệp Hạo làm sao ngăn cản Thiên Đạo triệu hoán về Tiên Vực chứ?
Khi Diệp Hạo vừa dứt lời, ba động Chân Tiên trung kỳ tràn ngập, cỗ ba động đáng sợ này lan khắp chu vi vạn dặm.
Trong nhất thời toàn bộ cao tầng trong Đại Điện đều đứng không vững.
Bọn họ lộ ra vẻ hoảng sợ nhìn Diệp Hạo.
Họ không phải chưa từng gặp qua Chân Tiên, nhưng cường đại như Diệp Hạo thì chưa thấy qua bao giờ.
Mà lúc này một lão giả bên trong Cấm Địa Mộc Kiếm Tông đột nhiên bừng tỉnh.
- Không biết vị tiền bối nào giáng lâm đến Mộc Kiếm Tông ta?
Lão giả này bừng tỉnh xé rách không gian xuất hiện bên trong Đại Điện.
- Lão Tổ.
- Lão Tổ.
- Lão Tổ.
Cao tầng của Mộc Kiếm Tông nhìn thấy lão giả này thì nhao nhao quỳ lạy.
Bất quá lão giả này lại không có tâm tư quản nhưng tiểu bối này, mà khẩn trương nhìn Diệp Hạo.