Thương Lãng! Diệp Hạo cảm thấy bát tự của tên Thương Lãng này thật sự không được tốt lắm. Bằng không sao nhanh như vậy đã gặp được mình chứ? Đương nhiên ở trong lòng Thương Lãng lại không nghĩ như vậy. Hắn cho rằng mình rốt cuộc cũng có thể báo thù. Diệp Hạo quay ngừoi bình thản nhìn Thương Lãng. - Chuyện gì? Thương Lãng nắm chặt nắm đấm nói. - Ta nhớ lúc ngươi ở Ngư Dược môn rất ngông cuồng mà? - Thật ra khi ở Long Uyên môn ta vẫn rất ngông cuồng. Diệp Hạo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.