Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------
Lâm Viễn chần chờ một chút rồi đưa cho Diệp Hạo túi Càn Khôn của tu sĩ Ngọc Tiên.
- Chuyện lần này, ta đại biểu Lâm gia đa tạ hai vị.
Lâm Viễn lấy một loại ngữ khí ngưng trọng nói.
- Chiến lợi phẩm này ta vừa mới lấy được.
Diệp Hạo lắc đầu, cười
- Chiến lợi phẩm của ngươi, ta không thể lấy.
- Diệp Công Tử...
- Đến Lâm gia, các ngươi chỉ cần trả ta 3000 Tiên Thạch.
Diệp Hạo cắt lời Lâm Viễn
- Về phần chiến lợi phẩm, không cần phải nhắc lại.
- Nhưng....
- Nơi này, không thể ở lâu.
- Được rồi.
Lâm Viễn cũng nhìn ra Diệp Hạo không muốn chiến lợi phẩm.
Hơi chỉnh đốn một phen, đoàn người Lâm Viễn nhanh chóng đi về Lâm gia.
Phía trên Thanh Điểu, Lâm Hồng cẩn thận từng li từng tí, hỏi
- Viễn Bá, Diệp Công Tử giận sao?
- Chỉ trách chúng ta không cân nhắc chu toàn.
Lâm Viễn khẽ thở dài
- Theo đạo nghĩa, chúng ta phải chia cho Diệp Công Tử một nửa chiến lợi phẩm.
Phải biết, nếu hôm nay không có Diệp Hạo, bọn họ chắc chắn phải bỏ mình chỗ này.
- Hiện tại, ta sẽ nói với bọn họ.
Lúc này, Lâm Hồng nói ra.
Lâm Viễn kéo Lâm Hồng lại
- Hộ Vệ Lâm gia như chúng ta không quan trọng, nhưng Tam Đại Kiếm Tông có thể lấy ra sao? Lui một bước, dù Tam Đại Kiếm Tông cũng lấy ra, ngươi cảm thấy Diệp Công Tử còn muốn sao?
- Vậy chúng ta nên làm gì?
- Diệp Hạo này cực kỳ cao ngạo, chúng ta chỉ có thể thông qua biện pháp khác báo đáp hắn.
Lâm Viễn trầm ngâm một chút.
- Chúng ta có thể mang theo Diệp Hạo tiến vào Tổ Địa.
- Tổ Địa?
Sắc mặt Lâm Hồng không khỏi thay đổi
- Tổ Địa là truyền thừa trọng yếu nhất Lâm gia chúng ta, há có thể cho ngoại nhân đặt chân vào?
- Lâm gia không có người tiến vào Tổ Địa bao nhiêu năm rồi?
Lâm Viễn cười khổ
- Lối vào Tổ Địa có một Trận Pháp, Diệp Công Tử có thể giúp chúng ta.
Nghe được như thế, Lâm Hồng rốt cục cũng minh bạch dụng ý của Lâm Viễn.
- Chuyện này, ta phải trở về thương lượng với phụ thân.
Tháng sau, đoàn người Diệp Hạo bình an đi đến Kim Dương Thành.
Kim Dương Thành - một thành trì phổ thông tại Cửu Dương Vực, nhưng tiểu thành trì cũng có tranh đấu.
Bên trong Kim Dương Thành có hai đại gia tộc, Lâm gia và Trịnh gia. Những năm gần đây, Lâm gia vẫn luôn bị Trịnh gia chèn ép về nhiều mặt.
Thân làm Lâm gia chủ, Lâm Cảnh sốt ruột tiếp đãi đoàn người Diệp Hạo.
Sau khi thu xếp chỗ ở cho đoàn người, Lâm Cảnh gọi Lâm Viễn cùng Lâm Hồng đến thư phòng.
Hai người Lâm Hồng nói cặn kẽ chuyện phát sinh trên đường một lần.
Nghe xong, Lâm Cảnh đập một quyền lên mặt bàn.
- Người cướp giết các ngươi trên Thiên Ưng Lĩnh chắc chắn do Trịnh gia sai khiến.
- Phụ thân, chúng ta nên làm gì?
Lâm Hồng trầm giọng hỏi lại.
- Việc cấp bách bây giờ là mở ra Tổ Địa.
Lâm Cảnh nghĩ một chút rồi nói.
- Phụ thân, ta có một đề nghị.
- Nói.
- Lần này, Lâm gia chúng ta tiến về Đông Tiên Điện bán nhiều đồ vật bởi vì thỉnh Trận Sư lợi hại, mà Diệp Hạo là một Trận Sư cường đại, người có thể cho Diệp Hạo tham dự vào không?
Lâm Hồng nói khẽ.
- Diệp Hạo chỉ là Thiên Tiên sơ kỳ, trận pháp mạnh đến đâu chứ?
Lâm Cảnh lắc đầu
- Muốn phá giải trận pháp Tổ Địa, không có thực lực Ngọc Cấp Trận Sư, không thể phá được.
- Nhưng trận pháp Diệp Hạo có thể ảnh hưởng cao thủ Ngọc Tiên a?
- Ngươi cũng đã nói, chỉ ảnh hưởng.
Lâm Cảnh nói như vậy bởi vì hắn không hiểu rõ Trận Pháp Sư.
- Nhưng....
Lâm Hồng còn muốn nói nhưng Lâm Viễn đã cướp lời
- Gia Chủ, ta cảm thấy để hai người Diệp Hạo đi theo cũng không sao.
- Có ý gì?
- Thứ nhất, lần này chúng ta có thể bình an trở về, không thể bỏ qua công lao Diệp Hạo; thứ hai, ta cảm thấy nội bộ Lâm Gia có nội ứng, bởi vậy Trịnh gia chắc chắn sẽ biết tin tức chúng ta tiến về Tổ Địa, thân phận đệ tử Chân Truyền hai người Diệp Hạo sẽ khiến Trịnh gia sợ ném chuột vỡ bình.
Lâm Viễn chậm rãi nói ra.
- Có đạo lý.
Lâm Cảnh suy nghĩ một biết chút rồi gật đầu.
(Truyện được thực hiện bởi HámThiênTàThần - )
. . .
- Diệp Công Tử, Bạch tiểu thư, thù lao các ngươi đây.
Lâm Hồng mặc váy đỏ đưa cho hai người Diệp Hạo hai cái Túi Càn Khôn.
Hai người Diệp Hạo cũng không thèm nhìn, thu vào. Bọn họ không phải người thiếu Tiên Thạch.
- Vậy chúng ta cáo từ.
Diệp Hạo cười, nói ra.
- Chậm đã.
Lâm Hồng vội nói.
- Chuyện gì?
- Diệp Công Tử, ngươi có hứng thú đến Tổ Địa Lâm gia không?
- Bên trong Tổ Địa các ngươi có gì?
Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi hỏi.
- Nghe đồn bên trong Tổ Địa có một đầu Huyết Hà có thể tăng trưởng tu vi.
Lâm Hồng nói khẽ.
- Huyết Hà?
Bạch Thược giật mình
- Ngươi xác định?
- Tin tức này truyền xuống từ đời trước, ta nghĩ sẽ không sai.
Lâm Hồng trầm giọng nói.
- Ngoại trừ Huyết Hà, còn gì nữa không?
Diệp Hạo nhìn Lâm Hồng, nói.
Xác thực, Lâm gia có Huyết Hà đã vượt qua Diệp Hạo đoán trước. Nhưng Huyết Hà cũng có phân chia Tam Lục Cửu Đẳng.
Diệp Hạo đoán Huyết Hà Lâm gia không có cao cấp bao nhiêu.
- Ngoại trừ Huyết Hà, bên ngoài còn rất nhiều Thiên Cực Đan cùng Tiên Đan.
Thiên Cực Đan cùng một dạng như Thượng Thanh Đan, đều có thể tăng lên tu vi. Bất quá Diệp Hạo có thể luyện chế Thiên Cực Đan, bởi vậy hắn không có bao nhiêu hứng thú.
- Sao các ngươi lại cho bọn ta tiến vào?
- Lối vào Tổ Địa có trận pháp.
- Lấy nội tình Lâm Gia các ngươi, chẳng lẽ không mời nổi Ngọc Cấp Trận Sư?
- Những năm nay, Lâm Gia chúng ta đều một mực bồi dưỡng Trận Sư, đáng tiếc, đến nay vẫn không có ai đạt đến cấp bậc đó, phụ thân bất đắc dĩ mới quyết định mời một tên Ngọc Cấp Trận Sư.
Lâm Hồng nói khẽ.
- Lúc nào xuất phát?
- Đêm nay.
- Đến lúc đó thông tri chúng ta.
- Tốt.
Sau khi Lâm Hồng rời đi, trong mắt Diệp Hạo lộ ra vẻ suy tư.
- Ngươi không lo Lâm Cảnh hại chúng ta sao?
- Lâm Cảnh không dám đâu.
Diệp Hạo lắc đầu.
Lâm Cảnh kia sao dám chứ?
Diệp Hạo theo tu sĩ Tam Đại Kiếm Tông đến Kim Dương Thành.
Chuyện này một khi điều tra ra sẽ đổ trên đầu Lâm gia.
- Thừa dịp thời gian còn lại, ta đột phá một cảnh giới đã.
- Đệ muốn đột phá?
Bạch Thược khẽ giật mình.
Diệp Hạo gật đầu nhẹ.
Tu vi Diệp Hạo sớm đứng tại biên giới đột phá, thêm nhiều tháng tu luyện cảm ngộ, hắn đột phá như nước chảy thành sông.
Diệp Hạo lựa chọn thời điểm này đột phá bởi vì tu vi càng cao, năng lực vận dụng Trận Đạo Chi Thuật càng mạnh.
Sau khi đột phá, hắn vận dụng Thời Gian Chi Lực củng cố tu vi.
Diệp Hạo dùng một tuần để củng cố tu vi, sau đó dùng một tuần nữa thôi diễn Công Pháp.
Nửa tháng sau, Diệp Hạo thu hồi Thời Gian Chi Lực.
Đến chạng vạng tối, Bạch Thược đi đến tiểu viện hắn.
Lúc này, Diệp Hạo đứng lên.
- Đệ đột phá rồi hả?
Bạch Thược ngạc nhiên nhìn Diệp Hạo.
- Đúng vậy.
Diệp Hạo gật đầu nhẹ.
- Phải nắm chắc hành trình Tổ Địa Lần này.
Vô luận Diệp Hạo hay Bạch Thược cũng không muốn làm một nhân vật quần chúng.