Truy Tinh Trục Nguyệt!
Thân hình Thái Bảo sau khi thi triển Thân Pháp này nhanh đến mức cực hạn, Cửu Long kiếm trong tay hắn hướng đến Diệp Hạo chém đến, ngay cả hư không cũng mơ hồ bị chấn vỡ.
Kiếm còn chưa đến mà thân hình của Diệp Hạo đã nhanh như chớp tránh đi.
Ngũ Hành Kiếm của Diệp Hạo chém mà một kiếm chắn lại đòn tấn công của Thái Bảo.
Chỉ là một kiếm này thực sự ẩn chứa thực lực quá mức mạnh mẽ, hai tai Diệp Hạo không khỏi run lên.
Thái Bảo nhân cơ hội này chém về phía Diệp Hạo một kiếm nữa.
Một kiếm này so với trước còn kinh khủng hơn.
Đây không phải là một kiếm bình thường nữa, nó được Thái Bảo đem Thất Tinh Kiếm Quyết dung nhập vào trong đó, hơn nữa hắn khôn ngừng súc thế vào bên trong, đến khi súc thế đến mức cực hạn thì một kiếm chém ra sẽ đạt đến một cấp độ không tưởng.
Diệp HẠo liên tục cản trở ba kiếm miệng không khỏi rịn ra từng sợi tơ máy.
- Thấy ta hiền mà thích bắt nạt sao?
Diệp Hạo nhìn thấy Thái Bảo còn muốn chém ra Đệ Tứ Kiếm liền đánh ra một quyền.
Cái gì?
Toàn trường xôn xao!
Tên Diệp Hạo này điên rồi dám lấy huyết nhục thân thể đối kháng với Đê Tứ Kiếm của Thái Bảo.
Hành vi của Diệp Hạo quá mức quỷ dị.
Mà Đệ Tứ Kiếm không chẻ đôi người Diệp Hạo như trong tưởng tượng mà bị chặn lại nửa đường, sắc mặt của Thái Bảo lúc này đại biến, hắn cảm nhận được một quyền của Diệp Hạo hàm chừa một cỗ ba động có thể thôn phệ vạn vật, Kiếm Quang vừa được chém ra trong khoảnh khắc liền bị thôn phệ, hơn nữa cỗ ba động này còn muốn thôn phệ luôn Tiên Lực hộ thể của hắn.
Bây giờ Thái Bảo tiếp túc chém xuống thì không chết thì cũng trọng thương.
Lui!
Bất quá Thái Bảo có thể lui được sao?
Phải biết để chém ra bốn kiếm này Thái Bảo đã súc thế toàn bộ năng lượng vào nếu bây giờ dừng giữa chừng thì sẽ bị phản phệ ngay.
Nhưng Thái Bảo bây giờ cũng không nghĩ nhiều đến như vậy.
Hắn cưỡng ép triệt tiêu Đệ Tứ Kiếm rồi nhanh như thiểm điện lui ra bên ngoài rồi phun ra một máu.
Tình huống như thế nào rồi?
Tình huống giữa sân làm cho mọi người vô cùng mơ hộ.
Bọn họ không minh bạch tai sạo Thái Bảo lại làm như vậy.
Thái Bảo lau sạch máu trên khóe miệng nói.
- Thần Thông vừa rồi là cái gì?
- Cái này không tiện nói cho ngươi biết.
Diệp Hạo đương nhiên sẽ không nói cho Thái Bảo đây là Không Vô Ấn.
Không Vô Ấn, có thể làm cho đồ vật hữu hình hóa thành hư vô.
Diệp Hạo sở dĩ không nói cũng là lo lắng Vô Cương có thù với người khác.
Cấp bậc Vô Cương thì cừu nhân đâu phải là hạng nhãi nhép gì.
Thái Bảo bình phục một chút nói.
- Ta muốn thử thêm một lần nữa.
- Ta cảm thấy là ngươi nên nhận thua đi.
Diệp Hạo nhìn Thái Bảo nói.
- Thần Thông này của ngươi chưa đủ để ta nhận thua.
Thái Bảo lắc lắc đầu nói.
- Thế cơ à?
Vừa dứt lời thân anh Diệp Hạo biến mất ở giữa không trung, sau một khắc Diệp Hạo liền xuất hiện xuất hiện sau lưng Thái Bảo rồi chém ra Ngũ Hành Kiếm.
Thái Bảo vội vàng đưa kiếm lên chặn lại.
Nhưng ngay lập tức hắn phải lảo đảo lùi về sau vài chục bước.
Thái Bảo còn chưa kịp định ình thì thân hình Diệp Hạo lại xuất hiện sau lưng tiếp tục tung ra một đạo Ngũ Hành Kiếm.
Thái Bảo lần nữa bị bức lui.
Mỗi lần thân ảnh của Diệp Hạo lóe lên đều là Thái Bảo bị đẩy lùi.
Mười kiếm sau đó Thái Bảo rốt cuộc không ngăn cản được Diệp Hạo một kiếm đâm xuyên qua lồng ngực của hắn.
Sắc mặt Thái Bảo vô cùng khổ sở nói.
- Ta thua.
Thái Bảo vô phương chống đỡ.
Tốc độ Diệp Hạo quá nhanh.
Dù là Thái Bảo thi triển Truy Phong Trục Nguyệt cũng không theo kịp Diệp Hạo.
Công bằng mà nói Thái Bảo không có nhược điểm, thế nhưng không ai nghĩ Diệp Hạo lại mạnh đến như vậy.
Diệp Hạo thu hồi Ngũ Hành Kiếm, rồi lấy ra một khỏa Linh Đan đưa cho Thái Bảo.
- Ta có Liệu Thương Đan.
Thái Bảo lắc đầu nói.
- Liệu Đan Thương của ngươi chưa chắc tốt bằng của ta.
Diệp Hạo khẽ cười nói.
Thái Bảo nghi hoặc lấy viên Tiên Đan trên tay Diệp Hạo, hắn ngay lập tức hoảng sợ khi nhìn thấy từng đóa Tường Vân bên trên Tiên Đan.
- Cực Phẩm Đan.
Đan Vân!
Chỉ có Cực Phẩm Đan mới xuất hiện Đan Vân.
Giá trị Cực Phẩm Đan cực kì cao, một khỏa Cực Phẩm Đan cao hơn gấp 10 lần với một Nhất Phẩm Đan bình thường.
- Cái này quá quý trọng.
Thái Bảo lúc này nói.
- Nếu ngươi không dùng nó, ngươi có nghĩ trong ba ngày sau có thể đạt được trạng thái toàn thịnh sao?
Diệp Hạo cười nói.
- Cái này.
Thái Bảo suy nghĩ một chút rồi nhận lấy
- Cảm ơn.
Rồi uống vào.
- Theo ta được biết luyện chế Cực Phẩm Đan đều ở Trung Vực.
Ăn vào Cực Phẩm Đan Thái Bảo liền cảm thấy nội thương lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục nhanh chóng.
- Ta có được Bí Thượng Luyện Đan Thượng Cổ của Tô gia.
Diệp Hạo nói.
Theo lấy sự tăng trưởng về tu vi bây giờ Diệp Hạo luyện chế cơ hồ đều là Nhất Phẩm Đann, bất quá Cực Phẩm Đan lại không thể luyện chế lấy một khỏa, thế nhưng sau khi hắn chiếm được Bí Thuật Ôn Dưỡng Tiên Đan của Tô Gia thì khi luyện chế bên trong xuất hiện không ít Cực Phẩm Đan.
- Cái gì ngươi là Luyện Đan Sư?
Thái Bảo kinh ngạc nhìn Diệp Hạo nói.
- Đúng vậy, nhám chán nên nghịch một chút.
Diệp Hạo gật đầu nói.
Khóe miệng Thái Bải không khỏi giật vài cái.
Cái này là đồ chơi hắn nhám chán nghịch ra?
Bản thân Tông Môn của Thái Bảo có mấy vị Đan Sư Tiên Chủ cảnh cũng không luyện chế ra Cực Phẩm Đan.
Tu Sĩ toàn trường nghe Diệp Hạo nói như vậy thì không khỏi khinh bỉ.
- Cực Phẩm Đan có phải rau cải ngoài đường đâu muốn có là có?
- Còn muốn cho ngươi khác sống không vậy?
- Tu vi Võ Đạo cao không nói lần này hắn còn là Luyện Đan Sư mà tạo nghệ còn cao thâm đến như vậy à?
- Đả kích người khác.
- Ta có cảm giác muốn khóc.
- Trận thứ tư Hoàng Hoàng Nhi đối Bách Hoa.
Đúng lúc này Tiên Đình Sứ Giả mở miệng nói.
Thân ảnh Hoàng Hoàng Nhi ẩn tàng ở trong sương mù nhìn không rõ ràng, Bách Hoa thì mang một cái mạng che mặt che đi dung nhan của nàng, bất quá nhìn dáng người thướt tha của hai người thì chỉ có hai chữ mỹ nhân để xưng tụng.
Hai người này khẳng định là thiên kiều bá mị đại mỹ nữ.
- Không biết hai người này ai hơn ai?
- Ta cảm thấy là Bách Hoa, tu vi Võ Đạo Bách Hoa không kém Hoàng Hoàng Nhi ngoài ra nàng còn nắm trong tay Trận Đạo Chi Thuật.
- Đến cái tình trạng này thì dễ gì cùng môt đẳng cấp? Thái Bảo không phải ví dụ sao? Ai có thể nghĩ hắn là cao thủ 32 Chuyển?