Mục lục
Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Mắt thấy quần áo của mummy sẽ bị cởi ra, bé khẽ cong môi nhỏ, nở nụ cười quỷ dị, chớp chớp mắt nhỏ, cất giọng nói non nớt ngọt ngào: “Chú đẹp trai ơi, không phải cháu bảo chú đừng cuốn ga trải giường với mummy nữa sao? Tại sao hai người lại cuốn ga trải giường rồi? Tính tự chủ của hai người chẳng tốt chút nào à nha!”

Nghe thấy giọng nói non nớt của tiểu Nghiên Nghiên truyền tới từ sau lưng, cả Long Tư Hạo và Lê Hiểu Mạn đều giật mình.

Sau khi Lê Hiểu Mạn kinh ngạc thì khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhanh chóng đỏ bừng lên, mắc cỡ chết người, cô lại đang làm chuyện cực kỳ mất mặt ở trước mặt tiểu Nghiên Nghiên.

Sau khi Long Tư Hạo kinh ngạc thì anh dựng người thẳng dậy, anh không có vẻ gì là lúng túng cả, biểu tình vững vàng, anh dịu dàng nhìn nhìn Tiểu công chúa trước mắt, ánh mắt tràn đầy ý cười cưng chiều: “Nghiên Nghiên, cháu không muốn em trai hoặc là em gái sao? Chú và mummy của cháu đang cố gắng, ngoan, cháu đi ra ngoài trước đi.”

Tiểu Nghiên Nghiên nhíu mày nhỏ lại, bé chớp chớp mắt nhỏ nhìn Long Tư Hạo: “Nhưng chú và mummy còn chưa kết hôn, có bầu trước khi lập gia đình sẽ ảnh hưởng không tốt tới thanh danh của mummy, hơn nữa cháu nhìn thấy mummy không muốn tạo người với chú đẹp trai lắm, chú đang cưỡng bách mummy.”

Dứt lời, bé phồng má lên, chạy bước nhỏ đi tới trước giường, trực tiếp leo lên trên giường, cởi cà vạt đang buộc hai tay ra giúp mẹ của mình.

Khoảng khắc này, Lê Hiểu Mạn cảm thấy vô cùng may mắn vì có cô con gái Nghiên Nghiên này, nếu không nhờ bé tới kịp, thì khẳng định là sẽ bị Long Tư Hạo ăn sạch sẽ.

Tiểu Nghiên Nghiên cởi cà vạt đang trói hai tay ra giúp Lê Hiểu Mạn, rồi nhìn cô nhíu nhỏ mày lại nói: “Mummy, chúng ta đi vào phòng vệ sinh rửa mặt đi.”

Lê Hiểu Mạn hung hăng trợn mắt nhìn Long Tư Hạo, rồi cùng tiểu Nghiên Nghiên đi vào phòng vệ sinh sửa sang lại.

Cô vừa mới đi vào, thì có một người phụ nữ ăn mặc hở hang bước vào phòng.

Người phụ nữ kia vừa bước vào phòng đã bắt đầu tự cởi quần áo của chính mình.

Thấy vậy, Long Tư Hạo nặng nề nhìn cô ta: “Cô là ai? Cút ra ngoài.”

Người phụ nữ kia chỉ để ý cởi quần áo, hoàn toàn coi Long Tư Hạo như không tồn tại.

Tiểu Nghiên Nghiên vừa đi vào trong phòng vệ sinh đã gọi điện thoại, bé nói với người ở đầu điện thoại bên kia là có thể dẫn người vào, rồi cúp máy.

Lê Hiểu Mạn đang sửa sang lại thấy hành động này của bé, cô nghi ngờ liếc nhìn bé hỏi: “Nghiên Nghiên, con gọi điện thoại cho ai vậy?”

Tiểu Nghiên Nghiên chớp chớp mắt: “Cho chị Y Y ạ, mummy, lát nữa sẽ có kịch hay để xem à nha!”

Lê Hiểu Mạn đang muốn hỏi kịch hay gì, thì nghe thấy bên ngoài phòng vệ sinh đột nhiên truyền tới tiếng đập cửa, sau đó cô rõ ràng nghe thấy mấy chữ: “Quét sạch mại dâm...”

Bên ngoài như có một nhóm người tràn vào, sau đó thì có tiếng khóc của một người phụ nữ truyền vào.

“Quét sạch mại dâm cái gì, người ta là con gái nhà lành cũng phạm pháp sao? Người ta là người bị hại, anh ta... anh ta muốn cưỡng gian tôi...”

Nghe thấy tiếng của phụ nữ, Lê Hiểu Mạn phát giác ra có gì đó không đúng, sau đó cô nhìn về phía tiểu Nghiên Nghiên hỏi: “Nghiên Nghiên, cái gì mà quét sạch mại dâm? Đã xảy ra chuyện gì?”

Thấy mẹ yêu của mình hỏi tới, tiểu Nghiên Nghiên khẽ nhướn mày, bé thần bí cười, sau đó mới nói cho mẹ mình, rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì.

Sau khi nghe xong, Lê Hiểu Mạn kinh ngạc liếc nhìn con gái của mình, cô ngồi xổm người xuống, hôn lên khuôn mặt nhỏ phấn điêu ngọc trác của tiểu Nghiên Nghiên: “Nghiên Nghiên, con quá tuyệt vời.”

Tiểu Nghiên Nghiên chớp chớp mắt nhỏ: “Mummy không tức giận?”

Lê Hiểu Mạn dịu dàng nhìn bé, khóe miệng nổi lên nụ cười yếu ớt: “Không tức giận.”

Con gái cô còn nhỏ mà đã thông minh phúc hắc như vậy, xem ra bé hoàn toàn di truyền của Long Tư Hạo, tuy nhiên vỏ quýt dày có móng tay nhọn, mình giỏi thì còn có người giỏi hơn, Long Tư Hạo tuyệt đối dẽ không ngờ rằng có ngày mình bị chính con gái ruột của mình đùa giỡn đâu.

Tiểu Nghiên Nghiên vừa mới nói rất rõ ràng cho cô, vì trừng phạt Long Tư Hạo, lúc bé đi vào bé đã gọi điện thoại cho Tương Y Y, dặn cô ấy tố cáo nói có người “Trao đổi bất chính” ở khách sạn Á Hoằng, sau đó còn dặn cô ấy đi an bài ký giả, người phụ nữ vừa đi vào đã bắt đầu cởi quần áo cũng do cô ấy an bài.

Lúc Lê Hiểu Mạn và tiểu Nghiên Nghiên ra khỏi phòng vệ sịnh, trong phòng đã tụ tập không ít người, hai cảnh sát, năm ký giả, còn có người đến xem kịch vui, dưới đất còn có một người phụ nữ ăn mặc xốc xếch đầu tóc rối bời, đang khóc đến lê hoa đái vũ.

Không biết có phải là hai cảnh sát kia cố ý hay không, bọn họ như không nhận ra Long Tư Hạo, mà định bắt anh đến đồn cảnh sát.

!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK