“Tôi tới nói cho anh Knox đã tới thành phố K.”
“Knox?” Hoắc Vân Hy nghi hoặc: “Ông ta là ai?”
Gương mặt Long Quân Triệt mang theo nụ cười khó lường, ánh mắt lạnh lùng: “Là cha nuôi của Long Tư Hạo.”
“Cha nuôi?” Hoắc Vân Hy nghe Long Quân Triệt nói vậy trong lòng càng nghi hoặc: “Sao anh ta lại có ba nuôi?”
Long Quân Triệt kể lại đơn giản quan hệ của Long Tư Hạo và Knox cho Hoắc Vân Hy nghe.
Sau khi nghe xong, Hoắc Vân Hy nhìn Long Quân Triệt hỏi: “Ông ta tới giúp Long Tư Hạo sao?”
“Không, là ông ta tới giúp chúng ta bận rộn.” Long Quân Triệt cười thần bí: “Ông ta càng hy vọng Long Tư Hạo và Lê Hiểu Mạn có thể tách ra, ông ta muốn Long Tư Hạo cưới con gái Sophie của mình, sau đó thừa kế toàn bộ gia sản của ông ta, ông ta sẽ giúp chúng ta đối phó Long Tư Hạo.”
Hoắc Vân Hy nghe ông ta nhắc tới Sophie thì nhớ tới chuyện của cô ta.
Khoảng thời gian trước cô ta mới bị phơi bày chuyện bị mười hai tên lưu manh cường bạo, hôm nay chuyện trong sạch của cô ta bị báo chí khơi ra, còn ở trong hôn lễ suýt chút nữa cô ta bắn chết Mạn Mạn của anh ta.
Đối với người đàn bà buộc bom trên người trẻ con, anh ta vô cùng phản cảm.
Tuy anh ta không phải chính nhân quân tử nhưng tuyệt đối sẽ không dùng tính mạng của đứa bé để uy hiếp.
Anh ta nhớ tới ngày đó Lê Hiểu Mạn ôm lấy Long Dập, một màn Sophie nổ bom, đến giờ trong lòng anh ta vẫn còn sợ hãi, chỉ là lúc đó anh ta không có cách nào giúp cô, cứu cô.
Nghĩ tới Sophie uy hiếp Lê Hiểu Mạn và Long Tư Hạo, có một người đã nã súng bắn vào tay sophie.
Anh ta nhìn Long Quân Triệt hỏi: “Người nổ súng hôm đó có phải là ông hay không?”
Sau đó anh ta đứng trước mặt Lê Hiểu Mạn, nhưng tâm tư lo lắng cho cô nên không nhận ra ai là người bắn một phát đạn vào tay Sophie.
Long Quân Triệt không phủ nhận mà nhẹ giọng đáp: “Là tôi nổ súng.”
Lê Hiểu Mạn và Long Tư Hạo tổ chức hôn lễ, Sophie cầm điều khiển từ xa uy hiếp bọn họ, còn buộc bom lên người đứa bé, ôn ta chỉ cần nghĩ đến đứa bé là con trai của Lê Hiểu Mạn thì đã không muốn đứa bé bị tổn thương cho nên liền nổ súng.
Sau khi bom buộc trên người Long Dập nổ mạnh, lúc đó ông ta cũng bị dọa ngay tại chỗ, cuối cùng thấy là bom giả, Lê Hiểu Mạn và đứa bé không có chuyện gì thì ông ta mới yên tâm.
Hoắc Vân Hy thấy ông ta thừa nhận liền thâm ý nhìn ông ta: ‘Hình như ông đối với Mạn Mạn rất khác biệt.”
Long Quân Triệt không nói cho Hoắc Vân Hy biết, đúng là ông ta luôn có cảm giác thân thiết đối với Lê Hiểu Mạn.
Ông ta ngước mắt nhìn Hoắc Vân Hy: “Buổi tuyên bố sản phẩm mới vào ngày mai cậu định tiếp tục hay là hủy bỏ?”
Hoắc Vân Hy nhíu mày chặt hơn: “Đúng thời hạn cử hành.”
Sắc mặt Long Quân Triệt không có biểu hiện gì, chỉ thăm dò hỏi: “Đó là ý ông nội cậu sao?”
Hoắc Vân Hy gật đầu: “Là ý của ông ấy.”
Long Quân Triệt nhếch môi, ánh mắt tối lại: “Ngược lại đúng là tác phong của ông nội cậu, VI công bố sản phẩm trương công ty cậu một ngày, hơn nữa còn giống sản phẩm công ty các cậu định tuyên bố ra, xem ra là bọn họ cố ý, công ty các người có nội gián.”
Hoắc Vân Hy cũng nghi vậy: “Tôi hoài nghi nội gián ở bộ phận thiết kế.”
“Vậy thì nhanh chóng tìm đi thôi.” Long Quân Triệt nhìn Hoắc Vân Hy, đôi mắt híp lại: “Hoắc thị định đả kích TE, tuyệt đối không thể để nội gián hủy đi Hoắc thị.”
Hoắc Vân Hy lạnh lùng đáp: “Chúng tôi đã đào khoét tinh anh của LTE qua đây, ông định làm gì?”
Long Quân Triệt lạnh nhạt khiến cho người ta không biết ông ta đang nghĩ gì.
Gương mặt ông ta nở nụ cười thâm sâu: “Tôi đã nói qua, Knox sẽ đối phó Long Tư Hạo, chúng ta tạm thời không cần ra tay, chờ cậu ta và Knox đấu đến hai bên tổn thương thì mới đến thời cơ chúng ta xuất hiện, cậu cứ tra ra ai là nội gián công ty đi đã.”
Dứt lời Long Quân Triệt liền đứng lên rời khỏi văn phòng của Hoắc Vân Hy.
Sau khi ông ta rời đi, Hoắc Vân Hy lại lâm vào cảm xúc bi thương.
Mỗi khi anh ta nghĩ đến Lê Hiểu Mạn thì trái tim liền đau đớn không thôi.
…
Hồ Thủy Lộ.
Mấy ngày gần đây Lê Hiểu Mạn chưa đến văn phòng làm việc mà mỗi ngày ở nhà dạy Long Dập học bài.
Dư Chung Hải thay cô làm cơ sở ngầm ở Hoắc thị sau khi trở về phòng làm việc thì tự mình gọi điện thoại cho cô.
Nhận được điện thoại của ông ta, Lê Hiểu Mạn dặn dò Long Dập sau đó cầm di động rời đi.
“Quản lý Dư, ông gọi điên thoại cho tôi là Hoắc thị có tình huống gì sao?”
ở đầu dây điện thoại bên kia, giọng điệu của Dư Chung Hải ngưng trọng: “Lê tiểu thư, tổng giám đốc Hoắc thị Hoắc Vân Hy vì chuyện ngày hôm qua VI tiến hành lễ công bố sản phẩm ra ngoài nên đã nghi ngờ nội bộ công ty có nội gián, tôi lo lắng cho tiểu Hứa và tiểu Phùng, dù sao bọn họ cũng ở bộ phận thiết kế, tôi sợ bọn họ bị ra ra được.”
nghe Dư Chung Hải nói vậy, trong lòng Lê Hiểu Mạn cũng không lo lắng gì: “Quản lý Dư, tôi nghĩ bọn họ sẽ không tra ra tiểu Hứa và tiểu Phùng đâu, nhưng mà bọn họ điều tra nội gián là hợp lý, bọn họ làm như vậy không thể nghi ngờ là khiến cho nhân viên Hoắc thị lo lắng hoảng sợ, người người cảm thấy bất án, quản lý Dư yên tâm, chuyện này tôi sẽ xử lý tốt.”
sau khi kết thúc trò chuyện với Dư Chung Hải, Lê Hiểu Mạn tự mình gọi điện thoại cho Phó tổng Trâu của VI.
“Phó tổng Trâu, chúc mừng anh, ngày hôm qua tuyên bố sản phẩm mơi cực kì thành công.”
“Ít nhiều vẫn là nhờ Lê tiểu thư cô hỗ trợ, ngày hôm qua chúng tôi giới thiệu Đông Phương Châu đều là Lê tiểu thư cô tự mình thiết ké, cho nên công lao đều là ở cô, nếu không phải cô tiết lộ Hoắc thị muốn công bố sản phấm ra ngoài thì chúng tôi không thể tiến hành trước Hoắc thị, không biết Lê tiểu thư có thể không, tôi muốn mời Lê tiểu thư cô ăn bữa cơm, cảm ơn Lê tiểu thư thật tốt.”
Lê Hiểu Mạn cười nhẹ, âm thanh vô cùng êm tai: “Phó tổng TRâu, chuyện ăn cơm chúng ta hẹn sau, hiện tại tôi có một hy vọng mong ông có thể giúp đỡ tôi.”
“Lê tiểu thư khách khí rồi, cô giúp công ty chúng tôi nhiều như thế, Lê tiểu thư cô cần gì cứ nói.”
“Phó tổng Trâu thật sảng khoái, tôi cũng không vòng vo nữa, toi muốn phó Tổng Trâu giúp tôi tuyên bố sản phẩm mới của Hoắc thị bị lộ.”
Phó tổng Trâu kinh ngạc: “Sao vậy Hoắc thị nghi ngờ Lê tiểu thư hả?”
Lê Hiểu Mạn nhếch môi: “Không có, hiện tại nội bộ Hoắc thị đang điều tra chuyện này, tôi nghĩ định để phó tổng anh giả vờ có quan hệ tiếp xúc với người ở bộ phận thiết kế của Hoắc thị, để tạo thành một chút biểu hiện giả, để bọn họ đều nghi nhân viên của mình tiết lộ cơ mật công ty.”