Ngoài cửa phòng bếp, Ngãi Na đang dán chặt tai trái ở trên cửa, nghe động tĩnh bên trong.
Lúc nghe thấy tiếng cắt thức ăn từ bên trong truyền tới, đôi mắt của cô ta tràn đầy ý cười, khóe miệng cũng cong lên nụ cười được như ý.
Xem ra cô ta đoán không sai, đàn ông đều thích con trai, Tư Hạo của cô ta cũng giống vậy, anh có thể tới nơi này tự mình xuống bếp làm đồ ăn cho Long Dập, đã nói lên chuyện anh vô cùng thích Long Dập.
Chỉ cần anh thích Long Dập là được, như vậy cô ta có thể lợi dụng Long Dập đoạt lại anh từ trong tay của Lê Hiểu Mạn rồi.
Bây giờ điều làm cô ta nghi ngờ nhất chính là anh lại không truy hỏi cô ta là ai giống như hôm qua?
Bây giờ anh không thể nhận biết được gương mặt này, theo tính cách của anh, anh hẳn sẽ hoài nghi thân phận của Long Dập mới phải, cho dù anh nhìn thấy được phần báo cáo giám định DNA cha con kia, thì ít nhất anh cũng sẽ truy hỏi Long Dập của cô ta tới như thế nào, thế nhưng vì sao anh lại không?
Chẳng lẽ anh đã biết cô ta là ai?
Nếu anh thật sự đã biết, cô ta cũng không cảm thấy bất ngờ. Dẫu sao tâm tư của anh luôn rất kín đáo, lại cơ trí như vậy, thì sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện ra thân phận thật của của cô ta.
Mà sở dĩ cô ta muốn dịch dung thành dáng vẻ của người phụ nữ khác, cũng không phải là do muốn che giấu thân phận ở trước mặt anh ta, cô ta chỉ không muốn vừa nhìn anh đã nhận ra cô ta là ai, sau đó không tin Long Dập là con trai của anh.
Cái mà cô ta muốn chính là anh sinh lòng nghi ngờ với cô ta, như vậy thì anh sẽ đặt tâm trí và sự chú ý của mình ở trên người cô ta, mà không phải là cả ngày đều đặt toàn bộ tâm tư và trọng tâm ở trên người Lê Hiểu Mạn.
Cô ta vẫn luôn chờ ở bên ngoài phòng bếp, cô ta cho rằng Long Tư Hạo làm xong bữa sáng thì sẽ tự đi ra, cho rằng cô ta có thể may mắn được ăn đồ ăn mà tự tay anh làm, nhưng cô ta không ngờ rằng sau khi Long Tư Hạo làm xong bữa sáng thì anh trực tiếp ăn cùng tiểu Long Dập ở phòng bếp, rồi để lại bát đĩa cho cô ta rửa.
“Đi rửa bát đĩa đi.”
Sau khi Long Tư Hạo mở cửa ra, anh mặt không cảm xúc ném xuống những lời này, rồi dắt tiểu Long Dập đi về phía phòng khách, sau đó không dừng lại, mà đi thẳng ra ngoài cửa phòng.
Ngãi Na thấy vậy, cô ta lập tức đuổi lên trước, vẻ mặt hơi kinh hoảng nhìn anh hỏi: “Tư Hạo, anh muốn dẫn Allen đi đâu?”
Long Tư Hạo hơi ngừng bước lại, anh xoay người nhìn Ngãi Na bằng ánh mắt sắc bén, lạnh lùng nói: “Allen là con trai của tôi, tôi mang thằng bé đi dạo còn cần sự đồng ý của cô?”
Ngãi Na thấy Long Tư Hạo nói tiểu Long dập là con trai của anh, cô ta hơi kinh ngạc, hai mắt hơi không dám tin nhìn anh.
Anh đón nhận Allen, có phải là đại biểu rằng anh cũng tiếp nhận cô ta hay không?
Nếu là như vậy, vậy thì khoảng cách cô ta đoạt lại anh từ trong tay của Lê Hiểu Mạn đã không còn xa rồi.
Trong lúc cô ta mừng rỡ, Long Tư Hạo đã dẫn tiểu Long Dập rời đi.
Lúc cô ta nghe thấy tiếng đóng cửa “Ầm “, cô ta mới phục hồi lại tinh thần từ trong vui sướng.
Khi nhìn thấy cửa phòng bị đóng lại, Long Tư Hạo đã mang tiểu Long Dập rời đi, trong mắt cô ta thoáng hoảng sợ, cô ta lập tức tiến lên mở cửa phòng ra, nhưng không nhìn thấy bóng dáng của Long Tư Hạo và tiểu Long Dập đâu cả.
Cô ta hoàn toàn không ngờ rằng Long Tư Hạo sẽ mang tiểu Long Dập đi, nên cũng không có chút cảnh giác nào.
Cô ta nhanh chóng chạy đến trước thang máy, thấy thang máy đã đến tầng dưới cùng, cô ta lại lập tức chạy vào trong phòng, tìm điện thoại di động gọi cho người thần bí vừa mới tới hôm qua.
Điện thoại vừa kết nối, cô ta đã vội vàng nói: “Allen bị Tư Hạo mang đi rồi, không biết sẽ mang đi đâu, anh mau nghĩ biện pháp chặn anh ấy lại đi, anh ấy vừa mới xuống tầng.”
Người thần bí ở đầu điện thoại bên kia vừa nghe thấy cô ta nói tiểu Long Dập đã bị Long Tư Hạo mang đi, giọng nói của anh ta cực kỳ âm lãnh xen lẫn tức giận: “Cô trông coi Allen kiểu gì vậy? Sao lại để cho Long Tư Hạo mang đi?”
“Tôi...” Ngãi Na cầm điện thoại di động đang tìm cớ làm sao nói với người thần bí kia, người thần bí ở đầu bên kia đã cúp điện thoại.
Mà lúc này, tiểu Long Dập đã ngồi vào trong xe của Long Tư Hạo.
“Daddy, cha muốn dẫn con đi đâu?” Tiểu Long Dập tò mò nhìn Long Tư Hạo đang tỉ mỉ thắt đai an toàn cho bé, không hiểu gì hỏi.
Sau khi Long Tư Hạo thắt đai an toàn cho bé xong, anh mới ngồi dậy nhìn bé, ánh mắt dịu dàng: “Cha mang Allen đến nhà của một chú.”
Dứt lời, anh gọi điện thoại cho Lăng Hàn Dạ, rồi lái xe đưa tiểu Long Dập đi đến nhà của Lăng Hàn Dạ bên kia.
Anh trực tiếp lái xe vào trong sân bên ngoài biệt thự của Lăng gia, bởi vì anh đã gọi điện thoại trước cho Lăng Hàn Dạ nói muốn dẫn một người rất quan trọng tới chỗ của anh ta, vì vậy, Lăng Hàn Dạ và Lăng Dinah đều tò mò chờ ở bên ngoài sân ngay khi bọn họ còn chưa tới.
Long Tư Hạo và tiểu Long Dập xuống xe, dĩ nhiên là Lăng Hàn Dạ và Lăng Dinah đều nhìn thấy bọn họ.
“Anh Tư Hạo, em nhìn sao nhìn trăng sáng, cuối cùng cũng nhìn thấy anh.” Lăng Dinah tạm thời bỏ qua tiểu Long Dập đứng ở bên cạnh Long Tư Hạo, cô ấy trực tiếp chạy về phía Long Tư Hạo.