Bà ấy bi thương nói: “Lúc dì mang thai con bé dì còn chưa kết hôn, lúc ấy Thẩm gia là danh môn ở thành phố K, bởi vì dì có bầu trước khi lập gia đình, nên cha của dì đã ép dì phải phá thao, nhưng dì không muốn bỏ đứa bé này, vì vậy dì đã kiên trì sinh con bé ra, nhưng con bé chỉ sống được một tháng thì chết, chính miệng cha dì đã nói chuyện này cho dì biết, sau đó trong lúc thương tâm dì đã đi Pháp, rồi quen biết Knox cha của Sophie.”
Long Tư Hạo nghe bà nói xong, anh hơi híp mắt lại, hơi nhíu mày lại hỏi: “Aunt có thể nói cho cháu biết cha của Hiểu Hiểu là ai không?”
Thẩm Thi Vi nhíu chặt mày lại, bà dần hồi tưởng lại chuyện hai mươi mấy năm trước bà đã yêu sâu đậm một đàn ông và phát sinh tình 1 đêm với người đó ở trong đầu.
Bà và người đàn ông kia quen biết nhau ở trong một tiệc rượu.
Người đàn ông kia họ Long, gọi là Long Quân Triệt, là con nuôi của người nắm quyền Long thị Long Đằng Thiên.
Sau đó bà mới biết người phụ nữ mà người đàn ông kia yêu tên là Long Nhã Tâm, là em gái không có liên hệ máu mủ với ông ta.
Nhưng sau khi em gái Long Nhã Tâm của ông ta gả cho Hoắc Thần Phong Đại thiếu gia của Hoắc thị, ông ta liền mất tích.
Hơn nữa ông ta mất tích là mất tích hơn mấy năm trời.
Trong mấy năm ông ta mất tích kia, bà vẫn luôn tìm kiếm tin tức của ông ta, bà đặt toàn bộ trọng tâm ở trên người ông ta, sau đó có một ngày, bà nhận được một cú điện thoại, người trong điện thoại nói cho bà biết ông ta ở nơi nào, cũng bảo bà đi tìm ông ta.
Lúc bà đến tìm ông ta, ý thức của ông ta đã trở nên mơ hồ, uống rất say.
Lúc bà chăm sóc cho ông ta, thì ông ta cưỡng ép rồi xảy ra tình một đêm với bà.
Bởi vì khi bà tỉnh lại đã nghe ông ấy luôn miệng gọi tên Long Nhã Tâm, vì vậy bà không đợi ông ta tỉnh lại đã rời đi.
Sau này bà cũng không gặp lại ông ta nữa.
Bởi vì bà biết ông đã yêu sâu đậm một người phụ nữ khác, vì vậy sau khi phát sinh tình một đêm với ông ra rồi mang thai, lúc ấy vô luận cha bà tra hỏi bà như thế nào, bà cũng không nói cho cha bà biết, cha của đứa bé là ai.
Bởi vì đây là đứa con của bà và Long Quân Triệt, vì vậy cho dù chưa lập gia đình, nhưng bà vẫn kiên trì sinh con gái ra.
Nhưng trong tháng ở cữ, thân thể của bà rất yếu ớt, bà không có năng lực tự mình chăm sóc cho con gái, nên lúc ấy con gái của bà được được một bảo mẫu cao cấp(*) mà gia đình bà thuê tên là Lê Tố Phương chăm sóc.
(*) Từ gốc là月嫂 dịch hán việt là nguyệt tẩu, công việc chủ yếu là chăm sócbà mẹvàtrẻ sơ sinh, chăm sóc trẻ sơ sinh chiếm 80% và chăm sóc bà mẹ chiếm 20% dịch vụ.Nguyệt tẩu được coi là người giúp việc gia đình cao cấp, khác với các nhân viên chăm sóc trẻ bình thường.Công việc bình thường của nguyệt tẩu là bảo mẫu, y tá,chuyên gia dinh dưỡng,đầu bếp,ngườigiữ trẻ, làm vệ sinh cho trẻ.Thời gian của dịch vụ nguyệt tẩu thường là 24 giờ (thời gian làm việc thực tế có hiệu lực là 18 giờ), và hầu hết các nguyệt tẩu đều cung cấp dịch vụ cho khách hàng tại nhà. Để cho dễ hiểu thì mình sẽ thay từ nguyệt tẩu bằng từ bảo mẫu cao cấp.
Nhưng một tháng sau, cha của bà nói cho bà biết, con gái của bà đã chết, mà người phụ nữ tên là Lê Tố Phương làm bảo mẫu cao cấp ở nhà bà cũng biến mất.
Khoảng thời gian khi biết con gái mình đã qua đời, cả người bà đều như đã hỏng mất, mỗi ngày đều truy đuổi cha bà là con gái của bà đã chết như thế nào, được an táng ở đâu, nhưng cha bà lại không chịu nói cho bà biết, chỉ nói với bà là con gái của bà đã được hỏa táng.
Khoảng thời gian khi bà mang thai, và sau khi mất đi đứa con, bà vẫn luôn tìm kiếm Long quân Triệt, nhưng không tìm được ông ta.
Trước khi gặp phải Long Quân Triệt, bà không tin vào trên đời này có chuyện yêu từ cái nhìn đầu tiên, nhưng sau khi nhìn thấy ông ấy, bà đã tin.
Vì vậy khi Long Tư Hạo bước vào gia tộc Knox, bà nghe thấy anh nói mình họ Long, bởi vì liên quan đến Long Quân Triệt, nên bà đặc biệt chiếu cô cho Long Tư Hạo, chiếu cố anh giống như một người mẹ chiếu cố cho con mình vậy.
Long Tư Hạo thấy Thẩm Thi Vi nhíu chặt mày lại, vẻ mặt bi thương không biết đang suy nghĩ gì, anh thâm trầm nhìn bà, trầm giọng nói: “Những gì nên biết thì aunt đều đã biết, nếu như aunt còn làm tổn thương Hiểu Hiểu nữa, thì cũng đừng trách cháu không khách khí với aunt.”
Bởi vì những lời này của anh mà Thẩm Thi Vi hoàn hồn lại, bà áy náy nhìn Long Tư Hạo: “Tư Hạo, cháu yên tâm, con bé là con gái của dì, dì sẽ không lại làm tổn thương con bé đâu, dì sẽ đích thân đi nói xin lỗi với con bé, cầu xin sự tha thứ của con bé.”