Mục lục
Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1152:





“Đi thôi, đi đến khách sạn để ăn một bữa thịnh soạn nào!





Không thèm ăn cái mì hỏng này nữa!”





“Mọi người giữ gìn sức khỏe. Về đến khách sạn nghỉ ngơi rồi ăn cơm thật thịnh soạn đi!”





Khách du lịch đều đã lên xe, Vương Tuyền cũng không còn gì để nói vậy nên chỉ cố nặn ra một nụ cười.





“Mọi người ngồi xuống, thắt dây an toàn vào nhé rồi chúng †a chuẩn bị… về khách sạn!”





Anh ấy nói xong liền xuống xe và kéo tài xế đến cửa: “Nếu lại xảy ra tình huống này thì anh đừng hòng chạy thoát!”





“Sao vậy, xe đã được sửa mà tài xế vẫn chưa sửa sa Giang Ninh mở cửa sổ liếc nhìn Vương Tuyền cùng tài xế và nói: “Bạn của tôi không chỉ từng làm trong tiệm sửa xe mà còn có bằng lái loại B, anh ta cũng có vậy không để anh lái được hay sao?”





Vương Tuyền vội vàng cười nói: “Lập tức đi, lập tức đi luôn” Lúc này anh ta mới hiểu ra được chính Giang Ninh là người làm ra cái trò này!





Đơn hàng này đã thất bại.





Anh ta quay đầu lại nhìn thấy sắc mặt cực kì khó coi của người phục vụ, đơn này thất bại e rằng anh ta sẽ tính trong đầu, Vương Tuyền vừa nghĩ tới đã thấy tức giận.





Vương Tuyền cùng tài xế lên xe, tuy rằng sắc mặt đã trở lại bình thường nhưng không khỏi lộ ra vẻ không vui và vẫn phải dẫn du khách ca hát, cười nói.





“Anh Cẩu, anh đã làm việc trong cửa hàng sửa chữa ô tô sao?”





Tô Vân tò mò nhìn anh Cẩu và hỏi: “Quá lợi hại rồi!”





“Đó không chỉ là cửa hàng sửa chữa ô tô. Trên thực tế, các bãi rác được phân loại, công trường xây dựng gạch, bán thuốc chuột ngoài đường… Tôi đã làm tất cả mọi thứ” Anh Cẩu kể chuyện có chút khổ tâm: “Muốn ăn mà không còn cách nào khác thì phải làm mọi cách” Thậm chí cuối cùng khi anh ấy không còn cách nào khác đã đầu quân cho Hoàng Ngọc Minh và làm tất cả những chuyện bẩn thỉu.





Nhưng bây giờ anh ấy sẽ không làm như vậy nữa bởi vì anh ấy đang đi theo Giang Ninh, anh ấy muốn chuộc lại tội lỗi của mình và cũng là để bù đắp một số việc sai lầm mà anh ấy đã làm trong quá khứ.





“Vẫn rất lợi hại!”





Tô Vân không muốn để ý đến những cái đó, giả bộ thâm trầm, tràn đây hâm mộ và kiên định nói: “Trong lĩnh vực sửa xe, ở tỉnh của tôi, tôi muốn gọi anh là người giỏi nhất!”





Anh Cẩu mỉm cười, nắm chặt tay đáp lại và không nói thêm gì.





Anh ấy lợi hại cái gì chứ?





Giang Ninh mới là người lợi hại!





Anh ấy lớn như vậy rồi vẫn chưa từng ngưỡng mộ ai nhiều đến như vậy.





Giang Ninh… vốn dĩ là người tài giỏi ở mọi lĩnh vực!





Anh Cẩu biết rằng hướng dẫn viên du lịch này thậm chí cả công ty du lịch này sẽ gặp xui xẻo.





Xe buýt nhanh chóng đến khách sạn đã đặt, tất cả mọi người xuống xe theo thứ tự.





Giang Ninh đi đến cửa xe, Vương Tuyền cười một tiếng: “Người anh em, lần đầu tiên tới Nam đảo à?”





“Ừm”” Giang Ninh khẽ gật đầu.





“Nơi này sẽ khiến anh phải khắc sâu ấn tượng đấy” Vương Tuyền cười cười nói.





Giang Ninh nhìn anh ta, cười một tiếng: “Tôi cũng hi vọng là thế, tuyệt đối đừng khiến tôi thất vọng” Nói xong, Giang Ninh dẫn mấy người Lâm Vũ Chân vào khách sạn sắp xếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK