Ngón tay anh ta đột nhiên dùng sức, Phương Nhiễm nhất thời liền kêu thảm lên một tiếng, nếu anh ta dùng thêm vài phần sức lực thì chắc sẽ có thể bóp chết Phương Nhiễm ngay tại chỗ.
Khuôn mặt Phương Hạ hiện lên vẻ tàn nhẫn, cực kỳ tàn nhẫn.
Anh ta biết Giang Ninh coi trọng tính mạng của Phương Nhiễm, chỉ cần tính mạng Phương Nhiễm ở trong tay mình thì Giang Ninh nhất định sẽ chịu khuất phục.
“Phương Hạ, đó là cô ruột của anh đấy!”
Phương Thu gầm lên: “Anh muốn giết thì giết tôi này, để tôi đổi cho côI”
“Ha ha ha”
Phương Hạ lắc đầu: “Phương Thu, mày không biết tự lượng sức mình gì cả, mày cũng không có cái giá trị đó, bớt nói nhảm đi, quyền phổ đâu, đưa cho tôi! Nếu không tôi sẽ lập tức giết bà ấy!”
“Thả người ra”
Phương Thu còn muốn nói thêm thì Giang Ninh đã mặt không đổi sắc tiến lên từng bước: “Người không giao ra thì quyền phổ không đưa, anh muốn giết bà ấy có thể lập tức giết luôn đi, giết bà ấy rồi tôi sẽ lập tức hủy đi quyền phổ”
“Đối với tôi quả thật là bà ấy rất quan trọng, nhưng có lẽ so ra vẫn còn kém tầm quan trọng của quyền phổ đối với anh nhỉ”
Bộ dạng nhẹ nhàng bâng quơ của Giang Ninh làm cho.
Phương Hạ không thoải mái.
Anh ta thích nắm tất cả mọi thứ trong tay, mà không thích có bất luận kẻ nào và sự việc gì thoát ly khỏi bàn tay mình.
Nhưng bây giờ từ đầu đến cuối Giang Ninh đều không nằm trong tâm khống chế của anh ta, cho dù đã nắm được Phương Nhiễm trong tay!
Anh ta có thể giết chết Phương Nhiễm, nhưng càng sợ Giang Ninh sẽ hủy đi quyền phổi!
So sánh với quyền phổ thì Phương Nhiễm là cái rắm gì.
Phương Hạ quay đầu, liếc mắt nhìn cao thủ đứng ở bốn phía, đó là bốn cao thủ hộ pháp của nhà họ Phương, đã phối hợp với nhau nhiều năm, một khi liên thủ thì thực lực rất mạnh.
Thấy bọn họ đã chắc chăn Phương Hạ liền nở nụ cười.
“Được, người có thể cho anh, nhưng anh nói lời phải giữ lấy lời đưa quyền phổ cho tôi Loại người không hề biết giữ chữ tín như anh ta lại yêu cầu người khác nói lời phải giữ lấy lời.
Nghe vào tai thật sự làm cho người ta cảm thấy cực kỳ châm chọc.
Giang Ninh không quan tâm.
Hai người nhìn nhau, Giang Ninh đang định bước tới, Phương Hạ liền bảo anh ngừng lại, anh ta đã từng nhìn thấy sức mạnh của Giang Ninh, để anh đến gần mình là một hành động vô cùng nguy hiểm!
“Anh đừng qua đây, đặt quyền phổ ở đó, lùi về phía sau năm bước!”
Phương Hạ quát.
Giang Ninh đặt quyền phổ xuống rồi lùi về phía sau năm bước.
Lúc này, Phương Hạ mới bóp cổ Phương Nhiễm đi tới, anh †a nghiêm túc nhìn thoáng qua quyền phổ nằm trên mặt đất và xác định nó giống với tờ mà Giang Ninh đã đưa mình lúc trước, thật sự là quyền phổ, anh ta lập tức bật cười to điên cưồng.
Hai tờ quyền phổ rồi!