Mục lục
Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 756



Bọn họ nhìn như gần ngay trước mắt lại xa tận chân trời, chênh lệch trong đó căn bản là khác biệt một trời một vực.



Muốn đuổi kịp bọn họ, thậm chí trở thành bọn họ thì cần phải gặp cơ hội cực lớn mới được.



“Cậu về rồi à?”



Thường Tại Nguyên nghe được tiếng bước chân liền ngẩng đầu lên, khẽ nhíu mày, hình như rất bất mãn với em ba của mình.



“Lâu thế mà không về nhà, cậu tưởng mình còn là thanh niên chắc?”



“Sao tôi vừa về mà anh lại muốn mắng tôi vậy?”



Thường Tại Sơn hừ một tiếng, tùy ý kéo một cái ghế và ngồi xuống: “Có việc thì nói, không có việc thì đừng làm phiền tôi”



Sắc mặt hơi Thường Tại Nguyên trầm xuống nhưng không mắng nữa.



*Phương bắc xảy ra chuyện rồi”



Ông ta nói thẳng: “Hai ba nhà xảy ra chuyện, chỉ sợ là giữa mấy gia tộc hào môn siêu cấp có xung đột”



*Vậy chẳng phải tốt hơn sao?”



Thường Tại Sơn cười lạnh: “Bọn họ không ngã xuống kẻ nào, chúng ta làm sao có cơ hội chứ?”



Thường Tại Nguyên nhíu mày, ông ta rất không thích thái độ này của Thường Tại Sơn, cứ thờ ơ như vậy thì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra vấn đề lớn!



“Những lời như vậy, cậu đừng nói bậy!”



Ông ta lớn tiếng quát: “Đừng tưởng những người gia tộc hào môn siêu cấp là kẻ tốt lành gì. Cậu muốn gây ra tai họa cho nhà họ.



Thường sao?!”



Thường Tại Sơn chí cười lạnh, không hề đế tâm Gia tộc hào môn siêu cấp chó má gì chứ, một khi gã ta làm được chuyện mình muốn làm thì cả thiên hạ này đều là của gã ta!



756-1-hao-mon.jpg




Gió bão lớn như vậy, không biết sẽ chết bao nhiêu người.



Tập đoàn Linh Long này thoạt nhìn dường như là sản nghiệp của nhà họ Long, nhưng quái vật khổng lồ như vậy xuất hiện, với sức lực của một mình nhà họ Long có thể làm được sao?



Đây là phần lợi ích do các gia tộc lớn ở phương bắc ngầm ký kết với nhau để cùng tạo ra thôi!



Chỉ là bây giờ phần lợi ích này đang dần sụp đổ “Có liên quan gì tới tôi chứ?”



Thường Tại Sơn nói: “Nếu không có chuyện gì khác, vậy tôi đi đây”



Gã ta đứng lên.



*Tôi khuyên cậu, quay đầu là bời”



Thường Tại Nguyên la lớn.



Ông ta thấy Thường Tại Sơn dừng lại liền lạnh giọng nói.



*Cậu đừng tưởng tôi không biết cậu đi con đường thế nào. Cậu si mê võ đạo, tôi có thể hiểu được, nhưng nếu như lầm đường lạc ““Dường như anh..”



Thường Tại Sơn quay đầu, cười có chút lạnh lẽo: “Không có tư cách chỉ trích tôi điều gì cả. Nếu tôi không buông tha, vị trí gia chủ nhà họ Thường này sẽ đến phiên anh chắc?”



Gã ta nói xong thì không để ý xem Thường Tại Nguyên nói gì nữa, xoay người lại rời đi Thường Tại Nguyên tức giận đến đỏ cá mặt, tay chỉ Thường Tại Sơn lại không nói được lời nào, chỉ có thể nhìn bóng lưng của gã ta biến mất cuối tầm mắt KÔI Một lúc lâu, ông ta thở dài một tiếng và lắc đầu.



“Cậu là em trai tôi! Tôi lại không muốn thấy cậu phải chết”



Thường Tại Nguyên vỗ mạnh xuống bàn.



Ông ta đã nhìn ra trên người Thường Tại Sơn có vết thương. Với bản lĩnh của Thường Tại Sơn bây giờ, ở phương bắc này có mấy người có thể gây tổn thương được cho gã ta chứ?



Nhưng nếu gã ta đã vào chỗ đó, đừng nói bị thương, thậm chí có thể sẽ chết bất cứ lúc nào!



Đó đều là một đám người bị điên đấy!



Càng không cần phải nói tới chuyện còn có một ma đầu điên khủng khiếp nhất đang ngồi ở trên đầu bọn họ!



Thường Tại Nguyên không phải chưa từng điều tra qua, nhưng nó.



giống như một chậu nước mực tối đen không thấy đáy, cũng không điều tra ra được gì, càng chưa nói tới muốn biết thân phận thật sự.



của người đàn ông kia.



Chỉ sợ ngay cả Thường Tại Sơn cũng không biết.



Vậy vì sao phải đi tới nơi đầy sự nguy hiểm đó!



Cho dù cả đời đều là gia tộc lớn hàng đầu, vậy cũng đã đủ rồi mà.



Thường Tại Nguyên biết mình có khuyên nữa cũng chẳng ích gì, ông †a chỉ hy vọng đứa em trai này của mình có thể yên ổn một chút, có thể… sống được lâu một chút, đó là em trai ruột của ông ta!



Lúc đó, trong bóng đêm thâm trầm.



Giang Ninh rời khỏi bữa tiệc nhà họ Tống trở về, lại nóng lòng gọi điện thoại cho Lâm Vũ Chân.



*Vợ ơi, ngày mai có thể qua rồi. Anh rất nhớ em đấy”



Hắn thế mà lại làm nũng!



Đám người Lý Đông hoàn toàn trợn mắt há hốc mồm, lập tức che tai và mắt của mình lại, nhưng phát hiện hai tay căn bản không đủ dùng.



“Con đường lên phía bắc đều được thông suốt rồi. Năng lực của thäng nhóc Lý Đông này tạm được, anh kiến nghị tăng lương cho cậu ta”



Giang Ninh nói: “Tăng bao nhiêu à?”



Hản quay đầu, liếc nhìn Lý Đông đang nhìn lén qua kế tay.



“Thôi quên đi, Lý Đông nói cậu ta không thích tiền, từ trước tới nay cậu ta chưa từng động tới tiền, vậy về sau chúng ta không cần phát lương cho cậu ta nữa!”



Lý Đông gần như muốn khóc thét lên.



Anh đang muốn giải thích thì đột nhiên vèo một tiếng, một mũi tên.



bay vụt đến, lập tức xuyên qua điện thoại trong tay Giang Ninh!



Cạch!



Điện thoại bị ghim ở trên tường, vỡ thành từng mảnh!
Chương 757



Đòn tấn công tới bất ngờ làm Lý Đông sợ đến mức hét to một tiếng.



“Ai?!”



Cách đó không xa, đám người anh Cẩu lập tức vọt tới, chắn ở trước mặt của Giang Ninh, sẵn sàng đón địch.



Từ sau khi bọn họ đến phương bắc còn chưa từng nghiêm túc như vậy.



Cho dù đi quét sạch giới xã hội đen ở mấy cửa khấu.



Nhưng hôm nay, người tới không có ý tốt!



Lúc này, mũi tên vẫn cảm ở trên tường xỉ măng sâu tới mấy centimets, sức lực này thật đáng sợ!



Ánh mắt đám người anh Cẩu sáng ngời, che cho Giang Ninh phía sau, chuẩn bị sẵn càng cản mũi tên cho hẳn.



Mà Giang Ninh, vẫn duy trì ở tư thế cầm điện thoại, vẻ mặt không hề thay đổi.



“Bịch!”



““Bịch!”



“Bịch!”



Ngoài cửa vọng tới những tiếng bước chân rất khẽ kèm theo nhịp điệu đặc biệt.



Vẻ mặt đám người anh Cẩu càng thêm nghiêm túc!



Là cao thủ!



Hơn nữa còn là cao thú rất mạnh.



Đây chính là phương bắc, nơi tàng long ngọa hố sao?!



Giang Ninh từng nói với bọn họ, cho dù có gặp một ông già nát rượu ở trên đường cũng không nên tùy tiện coi thường ông ta, bởi vì rất có thể là do ông ta không để lộ tài năng thôi.



Lúc này, tiếng bước chân vọng tới như có ma lực đập vào ngực của bọn họ, làm cho máu trong cơ thể bọn họ bất giác dâng trào.



Đây là thực lực thế nào vậy?



Ngoại trừ Giang Ninh, đây là lần đầu tiên có đám người anh Cẩu cảm giác này.



Người tới rất mạnh!



Mạnh đến mức đáng sợ!



Bọn họ dường như gặp phải kẻ địch lớn!



Nhưng Giang Ninh vẫn bình tĩnh, hắn chỉ hơi nhíu mày.



Hắn liếc nhìn điện thoại vỡ nát trên mặt đất, trong mất dần hiện ra vẻ.



tức giận.



Giang Ninh tức giận rồi.



Hắn đang nói nói chuyện video với Lâm Vũ Chân, đang nhìn cô vợ.



xinh đẹp quyến rũ của mình, còn muốn nói với cô rất nhiều lời âu yếm lại bị người ta cắt ngang.



Hơn nữa còn là cách thức thô bạo như vậy.



Liệu có thế dọa Lâm Vũ Chân ở bên kia điện thoại sợ không?



Cô có thể lo lắng không?



Chắc chẵn tâm trạng của cô sẽ không tốt!



Trong thoáng chốc, trên mặt Giang Ninh hiện ra sát khí mạnh mẽ, cưồn cuộn như biển cả!



“Thật không ngờ ở đây còn có không ít cao thủ”



Người ngoài cửa còn chưa xuất hiện, giọng nói đã vọng vào trướ: “Bây giờ tôi lại muốn giết người trút giận, vừa vặn giết thêm mấy tên”



Một chân bước nhanh tới, anh Cẩu lập tức hét lớn: “Bày trận!”



Bất chợt là một bóng người với toàn thân mặc trang phục màu đen và đeo mặt nạ, chỉ lộ ra đôi mắt cực kỳ thâm độc phía dưới mặt nạ.



*Vùt”



“Vùt”



“Vùt Đám người anh Cẩu chưa bao giờ căng thẳng như vậy, đây là kẻ địch mạnh nhất mà bọn họ gặp được!



Cho dù là cao thủ cấp Tông Sư cũng chưa từng khiến cho bọn họ kiêng ky như vậy. Sợ rằng người trước mắt còn trên cả cấp Tông Sư!



*Các người tránh ra”



Nhưng Giang Ninh đã lên tiếng.



Hắn đứng lên, giơ tay ra “Đại cal”



Anh Cẩu lo lắng.



Người tới có thực lực rất mạnh, có lẽ bọn họ không giúp được Giang Ninh nhưng có thể lấy ngăn chặn kẻ địch, cho dù có phải liều cả tính mạng của mình!



“Không sao, tránh ra đi”



Giang Ninh xoay người và đi tới trước mặt đám người anh Cấu, vẻ mặt nghiêm túc chứng tỏ hẳn đã tức giận: “Sợ máu sẽ bản lên người của cậu”



Khí phách!



Đám người anh Cẩu lập tức lùi lại mấy bước, nhưng trong lòng đều chuẩn bị sẵn sàng. Một khi có gì bất trắc, bọn họ có chết cũng phải bảo đảm cho Giang Ninh không việc gì.



“Giọng điệu thật ngông cưồng”



Người đeo mặt nạ cười lạnh một tiếng: “Thật khiến cho người ta ghen tự, Còn trẻ tuổi mà đã có thực lực như vậy, nếu để cho người kia phát hiện, sợ lại là một quân cờ tốt rồi”



*Tôi không quan tâm anh là ai”



Giang Ninh bước nhanh về phía người đeo mặt nạ, khí thế trên người đã bắt đầu dần dần tăng lên.



Lại giống như thủy triều dâng tràng, sóng sau còn mạnh hơn sóng trước, càng cuồng bạo hơn trước!



Dường như sau lưng hẳn là sóng cao trăm mét sẽ lập tức đố ụp xuống, đánh cho tất cả thành bột mịn!



“Anh làm ảnh hưởng tới cuộc trò chuyện của tôi và vợ tôi, còn làm hỏng điện thoại vợ tôi tặng cho tôi… Đáng chết!”


Chương 758



Ầm ầm…



Giang Ninh vừa nói dứt lời liền hành động!



Không động thì vững như núi, vừa động chẳng khác nào nước thủy triều dâng!



Chân hắn chợt điểm xuống một cái, mặt đất lập tức phát ra tiếng động, thậm chí có khói xanh bốc lên.



“Vèo!”



Hắn gần như ngay lập tức tới trước mặt người đeo mặt nạ.



*Thật nhanhI”



Người đeo mặt nạ kinh ngạc, chân hơi nghiêng sang một bên và giơ †ay ngăn cản nằm đấm của Giang Ninh đánh tới: “Sức lực cũng thật mạnh!”



Ầm một tiếng!



Gã ta liên tục lùi lại ba bốn bước, ánh mắt càng thêm hưng phấn.



*Ha ha ha, tài năng thật sự làm người ta phải ghen ty, chỉ tiếc là…



hôm nay cậu sẽ phải chết ở đây!”



Người đeo mặt nạ ra tay, vừa ra tay chính là sát chiêu!



*Không cần hỏi lý do, không có lý do nào cả. Tôi chính là muốn giết người! Tôi chỉ muốn giết cậu!”



“AmF Hai người chợt va chạm vào nhau và phát ra tiếng nổ rung trời.



Lý Đông đã sợ đến mức trốn ở sau sô pha mà máu trong cơ thể đám người anh Cẩu lại sôi trào!



Mạnh quát Cao thủ cấp bậc này chiến đấu với nhau khiến cho bọn họ căn bản không áp chế được máu trong cơ thế mình.



Bọn họ vẫn luôn biết Giang Ninh rất mạnh, nhưng hôm nay là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có người đỡ được một quyền của Giang Ninh.



Chỉ một lát, hai người lại đấu với nhau được năm sáu chiêu, từng quyền đập vào thịt giống như hai cây sắt thép va chạm vào nhau, phát ra tiếng động cực lớn!



“Mạnh… mạnh quá!”



Môi lão Lục run rẩy.



*Bọn họ còn là người sao?”



Lão Bát hít thở dồn dập.



“Đại ca… hình như… thật sự muốn giết người!”



Anh Cẩu lại nói một câu như vậy.



Đây là lần đầu tiên anh ta thấy ánh mắt Giang Ninh đầy sát khí như vậy, quá đáng sợi Đột nhiên tốc độ của Giang Ninh nhanh hơn, mắt người đeo mặt nạ lóe sáng.



Gã ta không kịp né tránh, bị Giang Ninh đánh một quyền vào vai phải lùi lại hai bước. Gã ta kinh ngạc nhìn Giang Ninh, không ngờ hẳn còn có thể tăng tốc hơn nữa.



*Rốt cuộc cậu là aï?!”



Người đeo mặt nạ quát lớn.



Thực lực của Giang Ninh có phần vượt quá sự tưởng tượng của gã ta.



Gã ta cho rằng Giang Ninh đã ra hết sức lực, nhưng không ngờ vẫn chưa.



Lúc này Giang Ninh dường như sâu không thấy đáy!



“Người chết thì không cần biết”



Một tiếng động lớn vang lên, Giang Ninh lại di chuyển.



Tốc độ của hẳn lại tăng cao hơn nữa!



Người đeo mặt nạ vô cùng hoảng sợ.



“Không thể nào!”



Không đợi gã ta kịp phán ứng, Giang Ninh đã tới sát trước mặt.



“Anh là người đầu tiên bị thương mà còndám tới giết tôi đấy!”



Ầm ầm!



Một quyền còn cưồng bạo hơn trước, còn nhanh hơn, còn độc ác hơn, càng sắc bén hơn trước!



Bộp một tiếng, đập mạnh lên ngực của người đeo mặt nạ.



Räc!



Liên tục có tiếng xương vỡ thông qua bên trong thân thể truyền tới trong tai của người đeo mặt nạ, làm cho trên mặt nạ của gã ta lập tức.



nhuộm đỏ, máu bần rat ^.- Gã ta bay ra ngoài, ngực lõm xuống thật sâu, làm cho vết thương trước đó càng thêm đáng sợ.



Mặt nạ của gã ta vỡ ra và rơi xuống đầy đất, lộ ra một gương mặt đầy vẻ kinh ngạc cùng hoảng sợ, đặc biệt khó tin.



“Không thể nào! Tuyệt đối không thế…”



“Rắc!”



Giang Ninh lại đạp tới, đầy vẻ tức gi Tông Sư là có thể giết được tôi à?”



: “Anh tưởng đạt được cấp Đại “Rắc!”



Chân Giang Ninh giãm mạnh, lại có mấy cái xương gãy vang lên răng rắc!



Gã ta căn bản không chịu được kêu lên thảm thiết.



“Anh biết có bao nhiêu Đại Tông Sư đã chết ở dưới tay tôi không?!”



Giang Ninh chợt quát một tiếng và đá ra, trực tiếp đá gã ta bay ra ngoài, trượt trên mặt đất mấy chục mét tạo thành một vệt máu thật dài…



Vệt máu dài tới mức làm người ta nhìn thấy mà giật mình!



Mặt nạ vỡ nát làm lộ ra gương mặt của Thường Tại Sơn, trên mặt đã bị máu nhuộm đỏ, trên chòm râu và khóe miệng, thậm chí ngay cả trên tóc cũng là máu.



““Phụt…



Gã ta mở miệng phun ra một búng máu, ánh mắt kinh hãi nhìn Giang Ninh.



FG9U5”



Thường Tại Sơn không ngờ Giang Ninh lại mạnh như vậy!



Vượt ra ngoài dự đoán của gã ta Gã ta còn tưởng với tuổi tác của Giang Ninh chẳng qua là vừa bước chân qua cảnh giới Tông sư, muốn giết hắn chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao?!



Gã ta chỉ muốn giết người, chỉ muốn trút giận, làm sao ngờ được Giang Ninh lại khủng khiếp như vậy!



“Đại Tông Sư à?”



Giang Ninh bước tới một bước, khí thế trên người lại vẫn có thế tiếp tục tăng cao. Vẻ mặt Thường Tại Sơn càng khó coi hơn.



*Điều này… Sao có thể như vậy được.
Chương 759



Thường Tại Sơn đầy vẻ kinh hãi, ánh mắt nhìn Giang Ninh dần dần có một chút khiếp sợ.



Làm sao cậu thanh niên trẻ tuổi trước mặt này có thể khủng khiếp.



như vậy được? Hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của gã ta!



Sợ rằng, cho dù là người mà gã ta vẫn luôn khiêu chiến vẫn luôn muốn giết chết, cũng không mạnh hơn Giang Ninh trước mắt này là mấy.



*Rốt cuộc cậu là ai?!”



Thường Tại Sơn thở hốn hến, bởi vì cử động mà quần áo trên người đã bị mài rách, khắp người đầy vết máu, trên ngực vốn đã bình phục, lúc này lại lõm sâu xuống “Ngay cả tôi cũng không biết mà còn tới giết tôi à?”



Vẻ mặt Giang Ninh trầm xuống: “Còn dám quấy rầy tôi và vợ trò truyện, đánh hỏng điện thoại mà vợ tặng tôi?!”



“Không thể tha thứ được!”



Hắn căn bản không muốn nói nhiều, chợt đánh ra một quyền!



“ÄmP Quyền phong mạnh mẽ chợt đánh lên trên người Thường Tại Sơn, làm gã ta không nhịn được liền hét thảm.



Chợt gã ta trợn từng mắt, vô cùng hoảng sợ khi cảm giác được trên nắm tay của Giang Ninh có một lực lượng đáng sợ xuyên qua da thịt của gã ta, đánh thẳng vào nội tạng bên trong!



“Phụt..”



Gã ta lại bay ra ngoài và mở miệng oa một tiếng, thậm chí phun ra một vài mảnh vụn trong nội tạng!



Thường Tại Sơn chưa bao giờ cảm giác mình gần cái chết tới như vậy, cho dù là đối mặt với người kia!



Gã ta há miệng muốn nói chuyện, lại phát hiện mình vừa mở miệng liền có máu phun ra.



Gã ta cảm giác xung quanh đột nhiên trở nên rất yên tĩnh, tai hình như đang chảy máu không nghe được gì, dường như tâm nhìn cũng trở nên mơ hồ, mũi còn chảy máu…



Lực quyền này rốt cuộc là gì, làm sao có thể mạnh như vậy chứ? Thật là kỳ lạ.



“Cậu…



Thường Tại Sơn không còn khả năng để chiến đấu tiếp, càng không có ý định ra tay với Giang Ninh nữa, hẳn quá mạnh mẽ!



Mạnh đến mức làm người ta khủng hoảng!



*Trốn!”



Thường Tại Sơn là kẻ si mê võ đạo tới phát điên, một lòng theo đuổi cực hạn của võ đạo, nhưng gã ta không phải là một kẻ ngu si, còn tiếp tục ở lại đây nữa thì chắc chẩn sẽ phải chết!



Gã ta không ngờ, dù thế nào gã ta cũng không ngờ tới phương bắc ngoại rồng nấp hố nằm, những cao thủ có thế gọi được tên thì gã ta đều biết, nhưng người thanh niên trước mắt này rốt cuộc là ai?



Thường Tại Sơn không để ý được nhiều điều như vậy, gã ta loạng choạng che ngực, giãy giụa đứng lên rồi xoay người bỏ chạy.



Giang Ninh không đuổi theo, chỉ có ánh mắt trở nên lạnh lùng, sâu thảm!



*A Cẩu”



“Cót”



Anh Cẩu còn chưa hết kinh hãi, vừa rồi Giang Ninh thể hiện ra thực lực đã một lần nữa đổi mới nhận thức của bọn họ về Giang Ninh.



Giang Ninh dường như căn bản không có cực hạn, hắn vĩnh viễn đều mạnh mẽ như vậy, vĩnh viễn đều có thể dễ dàng đánh bại kẻ địch của mình!



“Đi theo gã”



“Vâng!”



Anh Cẩu đột nhiên thông minh ra, nghe được lời này của Giang Ninh liền biết được Giang Ninh cố ý thả cho Thường Tại Sơn sống.



Bằng không, sợ răng một quyền vừa nãy đã đánh vỡ đầu Thường Tại Sơn!



Anh Cẩu không do dự, lập tức đi theo ra ngoài.



Anh ta biết, Giang Ninh đã đánh nát nội tạng của Thường Tại Sơn, bằng không với thực lực của mình căn bản lại không thể bám theo.



Thường Tại Sơn.



Trong đại sảnh, những người khác vẫn còn sốc, linh hồn còn đang chấn động như trải qua thử thách vậy!



*Thật sự không nghĩ tới khắp nơi trong phương bắc đều là Hồng Vân”



Giang Ninh nói.



Hắn vừa đánh rách áo khoác của Thường Tại Sơn, nhìn thấy rõ trước ngực của Thường Tại Sơn có xăm một đám mây đỏ chói mắt!



Thật sự không ngờ lại gặp phải người Ấn Môn.



Giang Ninh càng không ngờ tới người Ẩn Môn sẽ chủ động đến tìm mình, một cao thủ đạt cấp Đại Tông Sư, vượt qua cấp Tông Sư đã muốn giết mình à?



Đúng là không biết tự lượng sức mình!



“Đại ca, sao gã lại muốn tới giết anh”



Lão Lục không nghĩ ra.



Ở phương bắc, Giang Ninh căn bản không để lộ thân phận, ngoại trừ Tống Tiểu Vũ biết thân phận thật sự của Giang Ninh thì không có ai khác biết cả.



Tại sao cao thủ này lại có thể tới giết Giang Ninh.



*Đám người bọn họ giết người chưa bao giờ hỏi lý do, chỉ cần muốn giết thì sẽ giết”



Giang Ninh nói: “Ở trong mắt bọn họ chỉ có bản thân mình, không có người khác, mạng của người khác chỉ là con kiến hôi mà thôi”



Ánh mắt của hắn đột nhiên trở nên lạnh lẽo.



*Nếu đúng là vậy, tôi càng phải tiêu diệt bọn họ!”



*Ở trong mắt tôi, mạng của bọn họ càng là rác rưởi hơn!”



Hắn quay đầu nhìn đám ngườilão Lục: “Gã ta có thể biết tôi thì chắc là do có người tiết lộ cho gã ta. Đi điều tra rõ ràng tất cả bối cảnh của người này cho tôi!”
Chương 760



“Vâng!”



Đám người lão Lục đồng thanh hét to rồi lập tức rời đi Khắp nơi ở phương bắc đều có Hồng Vân.



Giang Ninh không thấy bất ngờ. Trước đây, lúc sư phụ hắn rời đi, đã nói cho hắn biết, phương bắc này rất phức tạp, hổ nằm rồng ẩn, Ẩn Môn này lại càng ẩn nấp sâu.



Một tập đoàn Linh Long cũng dính dáng đến rất nhiều gia tộc lớn, thậm chí là gia tộc hào môn siêu cấp nữa là Ẩn Môn càng thần bí hơn này?



Nghĩ đến đây, mắt Giang Ninh đột nhiên sáng lên.



*Có lẽ trong tập đoàn Linh Long này lại có không ít người ấn nấp đấy”



Lúc đó, Thường Tại Sơn lảo đảo suốt cả đoạn đường, để lại không ít vết máu trên mặt đất.



Anh Cẩu thận trọng bám theo từ phía xa. Cho dù nội tạng của Thường Tại Sơn gần như đều bị Giang Ninh đánh nát, nhưng anh ta vẫn không dám có chút sơ suất nào.



Cao thủ như vậy là cao thủ võ đạo chân chính có thể dễ dàng giết chết Tông Sư đấy.



*Phụt..”



Trên đường đi, Thường Tại Sơn ngã xuống vài lần, đều giấy giụa đứng.



lên.



Gã ta không nghe thấy, cũng không ngửi được, thậm chí nhìn cũng không nhìn thấy rõ, càng không cách nào nói được, chỉ dựa vào ký ức để một đường tìm về tới cửa lớn của nhà họ Thường.



“Bịch!”



Thường Tại Sơn nặng nề ngã xuống, nện vào trên cửa lớn và phát ra một tiếng động lớn rồi không còn động đậy nữa.



“Ai vậy? “



Bên trong cánh cửa vọng ra một giọng nói.



Cổng lớn được mở ra, đèn sáng lên, người mở cửa thấy toàn thân Thường Tại Sơn đầy máu thì sợ đến mức kinh ngạc phát ra tiếng thét chói tai.



7A… quỷ ài”



Nhưng lúc anh ta nhìn thấy rõ gương mặt đó lại càng kinh ngạc hơn, kêu lên: “Ông… ông bai”



Anh ta không ngờ lại là Thường Tại Sơn!



*Người đâu! Có ai không, nhanh tới đây!”



Anh ta gọi to, rất nhanh lại có không ít người tới nâng Thường Tại Sơn vào bên trong, cổng lớn được đóng lại.



Trong góc tối phía xa, anh Cấu híp mắt lại và ngẩng đầu nhìn lên, thấy hai chữ Thường phủ lớn được mạ vàng, ánh mắt trở nên sắc bén.



“Nhà họ Thường!”



Anh ta bực bội nói: “Bất kế các người là ai, nhưng đã dám ra tay với đại ca thì chúng tôi lại muốn các người phải chết!”



‘Vù một tiếng!



Bóng dáng anh Cẩu biến mất giống như một bóng ma.



Nhà họ Thường đèn đuốc sáng trưng!



Dù thế nào thì Thường Tại Nguyên không ngờ lại đột nhiên xảy ra chuyện như vậy.



Buổi chiều ông ta mới mắng Thường Tại Sơn, bảo gã ta quay đầu lại là bờ, nhưng Thường Tại Sơn không nghe. Ông ta mắng nhiều năm như vậy, Thường Tại Sơnvẫn chưa lần nào nghe lọt tai.



Ông ta lo lắng nhất chính là một ngày kia đột nhiên nghe được tin tức.



Thường Tại Sơn đã chết.



“Nhanh! Nhanh cứu người!”



Thường Tại Nguyên gào thét: “Đi mời bác sĩ tới, phải nhanh lên!”



CảNhà họ Thường đều trở nên bận rộn, người giúp việc qua lại đều lộ vẻ nghiêm túc lại khấn trương.



Trên giường, Thường Tại Sơn năm đó đã hoàn toàn không mất ý thức, dường như đã không còn sống, chỉ có thở ra chứ không có hít vào.



Thường Tại Nguyên chắp hai tay sau lưng, đi tới đi lui, sắc mặt cực kỳ khó coi.



Ông ta không ngờ Thường Tại Sơn sẽ bị thương nặng như vậy.



phương bắc này còn có ai có thể làm cậu ta bị thương nặng như vậy chứ? Hay là… Người kia?”



Thường Tại Nguyênvô cùng tức giận: “Bất kể mày là ai, dám làm anh em tao bị thương thì tao muốn mày phải chết!



Xoạt…



Màn được vén lên, bác sĩ đi ra. Thường Tại Nguyên lập tức tới đón.



“Thế nào?”



Đây là bác sĩ mà nhà họ Thường ông ta tín nhiệm nhất, trình độ y thuật cực cao.



*Không còn khả năng xoay chuyển nữa”



Nhưng bác sĩ chỉ có thế lắc đầu: “Không chống đỡ được bao lâu đâu”



Đầu Thường Tại Nguyên lập tức nổ mạnh.



Chắc chản phải chết sao?



*Tất cả nội tạng trong người ông ba đều bị đập nát, xương ngực còn gãy thành từng đoạn. Ông ba có thể kiên trì trở lại nhà họ Thường đã là điều người thường không thể làm được rồi. Tôi chưa từng thấy qua trình trạng bị thương như vậy, thật kỳ lạ”



Trên mặt bác sĩ đầy vẻ nghiêm trọng: “Gia chủ, không thể sơ suất”



Ông ta đang nhắc nhở Thường Tại Nguyên, kẻ địch đánh cho Thường Tại Sơn bị thương đặc biệt đáng sợi Đáng sợ tới cực điểm!



‘Vết thương như vậy thoạt nhìn là chấn thương bên trong, nhưng rõ ràng là vết thương từ bên ngoài gây ra, chiêu thức thế nào mới có thể đánh ra được tình trạng bị thương như vậy chứ?



Ông ta làm nghề y đã ba mươi năm vẫn chưa từng thấy qua.



“Ông lui xuống trước đi”



Thường Tại Nguyên không nói nhiều mà bảo bác sĩ rời đi trước, sau đó lập tức chạy vào trong. Thường Tại Sơn năm trên giường đã mở mắt, chỉ là ánh mắt không có tiêu cự, rã rời, rõ ràng không còn sống được bao lâu.



“Lão tam!”



Thường Tại Nguyên lớn tiếng gọi giống như mình nói lớn một chút thìThường Tại Sơn có thể nghe được, lại có thể sống tiếp vậy: “Rốt cuộc là ai? Là ai làm cậu bị thương?!”
Chương 761



Giọng ông ta rất lớn nhưng Thường Tại Sơn căn bản không nghe thấy, chỉ có thể mơ hồ thấy miệng của Thường Tại Nguyên đang mấp máy lại không có âm thanh nào.



Gã ta cố hết sức khẽ lắc đầu, mở miệng liền phun ra máu lẫn với những mảnh vụn của nội tạng…



Thường Tại Sơn càng suy yếu hơn.



Gã ta bị Giang Ninh đánh nát nội tạng mà còn có thể chạy trốn về đến nhà họ Thường đã làm người ta thấy rất bất ngờ rồi. Lúc này gã ta còn muốn kéo dài hơi tàn thì căn bản không thế làm được.



Người không tự mình trải qua thì căn bản không hiểu được Giang Ninh rốt cuộc đáng sợ tới mức nào!



Cho dù là Thường Tại Sơn, gã ta vốn cho rằng mình chỉ đi giết người, trút giận một chút, lại không ngờ còn ném luôn cả mạng sống của mình.



“Rốt cuộc là ai?! Là ai vậy?!”



Thường Tại Nguyên hét to. Ông ta không còn hi vọng Thường Tại Sơn có thể sống tiếp nữa, bởi vì ông ta biết Thường Tại Sơn không thể sống nổi. Bây giờ, ông ta chỉ muốn biết rốt cuộc là ai giết Thường Tại Sơn, ông ta phải trả thù!



“Ức ực…”



Thường Tại Sơn hơi nhếch môi, không biết muốn nói gì, nhưng chỉ cần mở miệng ra là lập tức có máu tuôn ra, chặn lại tất cả những lời gã ta muốn nói.



Không đợi Thường Tại Nguyên hỏi lại, con ngươi của Thường Tại Sơn chợt co lại, sau đó lại đần dần trở nên tan rã…



“Tại Sơn! Tại Sơn!”



Thường Tại Nguyên ôm gã ta và hô to, không hề để ý tới quần áo trên người mình đều bị máu nhuộm đỏ.



Ông ta khóc thất thanh: “Tại Sơn, cậu tính lại đi! Cậu không thể chết được!”



Nhưng mặc cho ông ta gọi lớn tiếng thế nào, Thường Tại Sơn vẫn không có bất kỳ phản ứng gì, mắt trợn trừng, vẻ mặt phức tạp, cũng không biết là cam tâm hay không.



Bầu không khí trong cả nhà họ Thường từ trên xuống dưới đều vô cùng nặng nề!



Bản thân nhà họ Thường là gia tộc lớn hàng đầu, thậm chí ở trong gia tộc lớn hàng đầu cũng tính là xếp hàng đầu, nhưng lúc này trên mặt Thường Tại Nguyên chỉ có tự trách và sát khí!



Nhà họ Thường ông ta chỉ có ba anh em, từ nhỏ vốn rất thân thiết với nhau.



Thường Tại Sơn là người tài năng nhất, thông minh nhất, vốn được chọn làm gia chủ, nhưng gã ta si mê võ đạo lại đi theo con đường cực đoan.



Thẵng hai đến nay không rõ tung tích. Ông ta làm gia chủ nhà họ Thường nhiều năm như vậy, điều muốn làm nhất không phải là khiến nhà họ Thường được nâng cao thêm một bước, mà là muốn ba anh em có thế đoàn tụ, đây mới là căn cơ của nhà họ Thường!



Nhưng còn bây giờ thì sao?



Thường Tại Sơn chết rồi!



Bị chết vô cùng thê thảm!



ï tạng bị đánh nát, xương ngực còn gãy thành từng đoạn một, lõm xuống.



Ông ta chỉ liếc qua cũng cảm thấy khó chịu.



*Gần đây ông ba đã gặp ai?”



Vẻ mặt Thường Tại Nguyên vô cùng khó coi: “Nó vừa về nhà nên kẻ thù không thể biết được, cho dù có biết thì ở đây là phương bắc, ai dám ra tay với người nhà họ Thường tôi?



Cho dù là mấy gia tộc hào môn siêu cấp kia cũng chẳng thể giết Thường Tại Sơn mà không có lý do gì *Gia chủ, hành tung của ông ba vẫn rất khó có thể nắm lấy. Ngài ấy về từ hai ngày trước nhưng không cho chúng tôi nói cho ngài”



Quản gia nơm np lo sợ: “Ngài ấy vẫn luôn ở trong phòng sách của mình, hình như… hình như có người đi tìm ngài ấy”



“Ai?”



Thường Tại Nguyên trừng mắt hố: “Điều tra cho tôi! Điều tra rõ ràng!”



“Vâng!”



Quản gia lập tức đi làm Thường Tại Nguyên đầy vẻ sát khí, phẫn nộ trong lòng cuồn cuộn mãnh liệt giống như nước biển dâng trào.



Ông ta có thể tiếp nhận chuyện nhà họ Thường vĩnh viễn là gia tộc lớn hàng đầu mà không có cách nào tiến thêm một bước, nhưng ông ta không tiếp nhận được anh em ruột thịt của mình bị người giết chết thê thảm!



Thường Tại Nguyên quay đầu, nhìn cận vệ Ngụy Minh đứng ở bên cạnh.



*Phương bắc này có người nào có thể giết lão tam ư?”



*Trong số những người đã biết thì không quá ba người.”



Dáng người Ngụy Minh cao gầy, toàn thân giống như một thanh kiếm, khắp người lộ ra vẻ sắc bén và lợi hại: “Chắc kẻ giết ông ba là người chúng ta không bi Bởi vì ba người biết được kia sẽ không dễ dàng ra tay, gần đây không có thù, trước kia không oán với Thường Tại Sơn, không có động cơ giết người.



Càng không cần phải nói tới thân phận của ba người kia, bọn họ sẽ không bao giờ tùy tiện ra tay.



Cao thủ ẩn nấp trong bóng tối thì khó nói lắm, không ai biết được.



“Phương bắc này còn có cao thủ như vậy ẩn nấp sao?”



Thường Tại Nguyên nắm chặt tay ghế bằng gỗ đàn: “Liệu có thể là gia tộc hào môn siêu cấp không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK