Mục lục
Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1760:





Anh ấy không biết vị cậu cả này rốt cuộc cường đại đến mức nào, cực hạn của anh… Cho tới bây giờ cũng không ai có thể nhìn thấy giới hạn của Giang Ninh?





Dường như, anh căn bản không có cực hạn!





Tư Mã Cao này thực lực rất mạnh, tuyệt đối là cao thủ cấp bậc đại tông sư, sẽ không kém gì Hạ Lâm Bắc bao nhiêu.





Nhưng Giang Ninh chỉ dùng một quyền?





Cổ họng của Giang Hải trượt lên xuống, không nói thêm một câu, cẩn thận thu dọn, kéo mấy người Tư Mã Cao đi, không dám quấy rầy Giang Ninh.





“Dì Tiết, đủ rồi đủ rồi”





Giang Ninh đi về bàn ăn, Tiết Ninh còn đang nghiêm túc lột tôm, ngẩng đầu mới nhìn thấy, mấy người Tư Mã Cao không thấy đâu nữa.





“Đưa bọn họ về nhà hết rồi”





Giang Ninh ngồi xuống, nhìn mấy con tôm lột sạch, giật giật môi, muốn nói cái gì đó, nhưng rồi vẫn không nói, cầm đũa lên, lại tiếp tục ăn.





Cùng trong lúc đó!





Nhà họ Tống!





Giờ phút này Tống Tiểu Vũ ngồi ở vị trí chủ nhân, khí thế hơn người, lần nữa khôi phục lại như cũ, trầm ổn cùng với chút sắc bén!





Ở trước mặt cậu ta, có một người đang quỳ, chính là người của Tư Mã Cao sắp xếp, người giám sát của ông ta.





“BốpI”





Cậu ta nhấc tay lên chính là một cái tát, hung hăng đánh qua.





“Nói!”





“Gia tộc Tư Mã còn có cao thủ, có bí mật gì, tất cả những gì cậu biết, tốt nhất đều thành thật nói cho tôi biết, nếu không…





“Anh… AI”





Người kia còn chưa nói xong, A Phi đứng ở một bên, liền một cước đá qua, đám người của anh Cẩu đi lên, một người một cước, đá anh ta gào thét.





Trong chốc lát, giọng nói càng nhỏ hơn, chỉ còn lại tiếng thở hổn hển yếu ớt.





“Cậu còn một cơ hội cuối cùng để nói!”





Tống Tiểu Vũ không có chút khách khí nào.





Tên này lúc trước uy hiếp cậu ta, nhưng sự vênh váo hống hách này, chỉ một bộ chưởng? Muốn khống chế vận mệnh của mình, vậy mà bây giờ, quỳ trước mặt mình, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên!





“Cậu như vậy là không được rồi”





A Phi lắc đầu: “Quá lịch sự rồi”





Anh ta quay đầu, nhìn anh Cẩu.





“Anh Cẩu, anh cả nói, không hiểu thì phải hỏi”





“Bốp!”





A Phi vừa nói xong, anh Cẩu bước lên tát thêm một cái tát, trực tiếp đánh bay hàm răng của người kia ra ngoài.





Tức thời, cũng không cần A Phi nói thêm, anh Cẩu trực tiếp nắm tóc người kia, kéo anh ta đến hậu viện.





Tống Tiểu Vũ thở dài một hơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK