Mục lục
Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 826:



Bởi như vậy sẽ hoàn toàn phá hủy con đường của nhà họ Tân, nếu tập đoàn Lâm thị không bảo vệ mình, nhà họ Long cũng không bảo vệ mình, vận mệnh của nhà họ Tân sẽ chấm dứt.



Tân Mẫn làm ra bộ dạng cực kì nhượng bộ, nhà xưởng là đại lý có lợi nhuận lớn nhất cũng giao cho tập đoàn Lâm thị sản xuất, không chỉ có lợi nhuận không nhiều, hơn nữa còn gánh chịu mạo hiểm, Nếu không có bất đắc dĩ, Tân Mẫn đâu có tình nguyện làm như vậy.



“Tôi không muốn” Ngờ đâu, Giang Ninh lại từ chối.



“Chỉ là một cái nhà xưởng mà thôi, nhìn ông giống như không muốn đưa, tôi cũng không cần” Giang Ninh lắc đầu, “Đã xong, công việc tôi còn rất nhiều, tránh ra”



“Cậu…?”



Tân Mẫn bị chọc giận như sắp ngất đi, “Cậu không muốn?



Cậu nói không muốn?”



826-1-hao-mon-giang-ninh.jpg




Nhưng Giang Ninh không chịu dừng bước, đi thẳng ra bên ngoài, Tân Mẫn cảm giác trái tim của mình như đã rơi vào đáy cốc.



“Nhà xưởng sẽ cho cậu! Hãy bảo vệ nhà họ Tân không chết!”



Tân Mẫn gào thét.



Rốt cục Giang Ninh cũng dừng bước, quay đầu liếc nhìn Tân Mẫn, không thể nhịn được thở dài một hơi, vẻ mặt như đang cố ý làm.



“Thành ý của chủ nhân nhà họ Tân đã như thế, tôi cũng không thể từ chối, nếu tôi còn từ chối nữa, thật sự sẽ không để cho ông một chút mặt mũi nào”



“Đã như vậy thì tôi sẽ nhận cái nhà xưởng, từ hôm nay trở đi Tân gia chính thức hợp tác với tập đoàn Lâm thị, chủ nhân của Tân gia, chúc mừng ông” Nói xong. Giang Ninh nở một nụ cười quay người rời đi, để lại Tân Mẫn đứng đó, có chút không dám tin.



Thật sự chính mình đã đem cái nhà xưởng cho tập đoàn Lâm thị.



Nhìn bộ dáng của Giang Ninh, giống như có chút không vui sao, rất miễn cưỡng mới đồng ý mình sao.



“Phụt” Khí huyết của Tân Mẫn dâng lên, không thể khống chế há miệng phun ra một ngụm máu tươi, ngã quy xuống.



“Chủ nhân! Chủ nhân!”



Tân Cương quá sợ hãi, bất chấp mặt mũi của mình bị Tân Mãn đánh cho bầm dập, ôm lấy Tân Mẫn, liền đưa mặt tới…



Tin tức nhà họ Tần hợp tác với tập đoàn Lâm thị đã truyền ra bên ngoài, nhất là chuyện nhà họ Tân đã đem cái xưởng giao cho tập đoàn Lâm thị, trợ giúp tập đoàn Lâm thị ở hướng bắc, thành lập thêm một khu sản xuất, tiến thêm một bước cung cấp nguyên liệu, lại khiến cho không ít người tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.



Không ai có thể nghĩ tới, nói gào thét muốn đối phó với tập doàn Lâm thị, làm cho nhà họ Tân lành ít dữ nhiều,nhưng đột nhiên nhà họ Tân lại hợp tác với tập đoàn Lâm thị, còn hình như là tặng luôn cái nhà xưởng của mình cho bên ngoài.



Đây không phải là phản đồ, thì là cái gì?



Trong nhất thời, trừng phạt nhà họ Tân, âm thanh muốn tiêu diệt nhà họ Tân càn lúc càng lớn.



Thậm chí không ít người tuyên bố sẽ giết chết Tân Mẫn, để cho nhà họ Tân ở phía Bắc hoàn toàn sụp đổ.



Phía Bắc ngay lập tức sôi sục lên, làm cho người ta sợ hãi và thán phục là tập đoàn Lâm thị này có bao nhiêu tài giỏi vậy mà có thể đơn giản mà dụ dỗ nhà họ Tân, vẫn là nói, nhà họ Long sau lưng của tập đoàn Lâm thị đã bắt đầu hành động?



Lúc đó.



Nhà họ Giang, nghe được tin tức của Giang Đạo Nhiên, nhưng cười haha, cười muốn đau bụng.
Chương 827:



“Tên nhóc này rất thủ đoạn, đúng là không thể đoán trước được!”



Giang Đạo Nhiên hừ lạnh một tiếng, mặt tràn đầy đắc ý, “Điểm ấy, ngược lại rất giống con trai tôi!”.



Mặc dù giọng điệu trách móc, nhưng trên mặt rất đắc ý và kiêu ngạo không thể che giấu được.



Giang Đạo Nhiên hừ một tiếng: “Có điều cứ nôn nóng như vậy, thật sự coi những thế gia vọng tộc của phương bắc dễ dàng đối phó như vậy sao?”



Tuy là nói như vậy, nhưng đứng bên cạnh Giang Hải, không nhìn ra trên mặt của Giang Đạo Nhiên có chút lo lắng.



Cứ như vậy ông đứng lên, nghe Giang Đạo Nhiên phê bình Giang Ninh cái này không đúng, cái kia không đúng, cái này không làm tốt, cái kia làm quá nhanh, có lẽ từ đầu đến cuối ông chỉ cảm thấy Giang Đạo Nhiên như là đang khen Giang Ninh.



Hơn nữa rất tự hào về Giang Ninh.



“Lão gia, thực lực của thiếu gia, phương Bắc cũng không có khả năng uy hiếp đến người của nó” Giang Hải mở miệng nói một câu.



Dùng thực lực của Giang Ninh đừng nói là Phương Bắc, coi như là toàn bộ thế giới không có mấy người có thể uy hiếp được Giang Ninh, lại càng không cần phải nói, bây giờ thủ hạ của Giang Ninh lại có anh Cẩu như vậy, đó là một tên rất đáng Sợ.



Giang Đạo Nhiên liếc mắt nhìn Giang Hải, híp mắt hừ một tiếng: “Giang Hải, ông biết rõ thế giới vô tận, người giỏi còn có người giỏi hơn, thế giới này có bao nhiêu người vượt xa trí tưởng tượng của ông” Bên trong giọng điệu của Giang Đạo Nhiên tràn đầy sâu sắc, khiến cho cơ thể của Giang Hải chấn động.



Biểu cảm của Giang Đạo Nhiên hình như có chút trầm tư, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, hai đầu lông mày nhíu lại, biểu cảm này Giang Hải chưa từng có nhìn thấy qua.



Lúc đó ông không dám mở miệng nói chuyện, sợ sẽ cắt ngang suy nghĩ của Giang Đạo Nhiên.



“Dù sao, tên nhóc này cho đến bây giờ cũng không làm cho người ta bớt lo.” Giang Đạo Nhiên khôi phục tỉnh thần lại , hừ lạnh, “Hiện tại tình huống bên ngoài như thế nào rồi”



“Ông chủ, hiện tại các thế gia vọng tộc đều cho rằng tập đoàn Lâm thị có nhà họ Long ở sau lưng chống đỡ, mà bọn họ rất bất mãn với nhà họ Long, bây giờ cũng sẽ phát tiết lên đầu của tập đoàn nhà họ Lâm”



“Nhà họ Long kia như một con rồng, cố ý bày ra cái tình thế này, khiến cho người khác hiểu lầm, nếu nhà họ Long không giải thích sẽ khiến cho tập đoàn Lâm thị rất phiền toái ” Giang Hải nói, “Cậu chủ của bọn họ, bây giờ đã lấy tập đoàn Lâm thị chúng ta làm bia đỡ đạn, tình huống này có chút không ổn.



Một chiêu này của nhà họ Long, hoàn toàn rất âm hiểm.



Trực tiếp lấy tập đoàn Lâm thị làm bia đỡ đạn, hơn nữa ngay cả cơ hội cự tuyệt cũng không có, chỉ cần nhà họ Long không chịu làm sáng tỏ, thì những đối thủ kia của của nhà họ Long đang không dám ra tay, tất nhiên sẽ liên kết với nhau để tấn công tập đoàn Lâm thị!



“Không hay?”



Giang Đạo Nhiên lắc đầu, “Ông cảm thấy, là tên nhóc kia không ổn, hay là nhà họ Long không ổn?”



Giang Hải khẽ giật mình, không hiểu Giang Đạo Nhiên nói cái gì.



Hiện tại rõ ràng thấy Giang Ninh và tập đoàn Lâm thị đã rơi vào trong phiền toái cực lớn.



Phương bắc nhiều thế gia vọng tộc như vậy, không nói nhưng thế gia vọng tộc đứng đầu, chỉ cần cái thế gia vọng tộc thứ hai kết hợp với nhau, cũng sẽ khiến cho thị trưởng của tập đoàn Lâm thị ở phương bắc bị chèn ép.



Chuyện này có thể xem là chuyện bình thường? Là chuyện nhỏ.



“Ông chủ, ý của ông là nhà họ Long muốn tự chuốc lấy xui xẻo?”



“Ông thấy tên nhóc kia sẽ chị thiệt sao.” Giang Hải lắc đầu.



Ông chưa từng thấy qua Giang Ninh sẽ chịu thiệt thòi, càng không có ai từ trên đầu của Giang Ninh lấy được lợi ích gì.



“Cho dù là nó thiệt thòi, ông cảm thấy nó sẽ để cho cô gái nhỏ kia chịu thiệt sao?”



Người mà Giang Đạo Nhiên nói chính là Lâm Vũ Chân.



Lần này Giang Hải rất quyết đoán mà lắc đầu.



Giang Ninh thật sự rất bảo vệ Lâm Vũ Chân, sợ à người cũng không thể nào tưởng tượng được, nhưng ông và Giang Đạo Nhiên biết được, chuyện của mười lăm năm trước rất cảm động.
Chương 828:



Dưới loại tình huống này, Lâm Chân Vũ đối với Giang Ninh không chỉ là một viên đường, mà còn là sự tự tin và lòng can đảm của Giang Ninh!



“Ông cứ chờ xem đi, là nhà họ Long muốn tự mình nhận lấy xui xẻo” Giang Đạo Nhiên cười đắc ý, “Tên nhóc kia chờ cơ hội này đã rất lâu rồi!”



Giang Ninh muốn làm cái gì ông biết rất rõ, cho nên chắc chắn nói, bước tiếp theo Giang Ninh muốn làm cái gì, chỉ sợ là cơ hội này nó đã chờ rất lâu rồi, bây giờ nhà họ Long tự nhiên đưa tới, Giang Ninh cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này.



Gia tộc đứng hàng đầu……



Hừ, thật đúng là bão tố đang tiến đến, coi như là gia tộc đứng cao nhất cũng không có cách nào may mắn mà thoát khỏi!



Tôn trọng nhau như khách “Ông chủ” Ngoài cửa, quản gia bước nhanh tới, ‘Bà chủ làm đồ ăn, mời ông chủ qua dùng cơm.” Hình như có chút ngại ngùng nóng nảy nói, quản gia không dám đi lên trước, đứng cách cửa trước ba bước, có chút khó xử nói.



Giang Đạo Nhiên khế nhíu mày, phất tay liền đuổi đi, nhưng nghĩ lại vẫn nói: “Đã biêt rồi, tôi sẽ qua ngay; Đã từ chối rất nhiều lần lắm rồi, nếu như từ chối cũng không khỏi mất đi tình người.



Đối với người vợ hiện tại này, trong lòng của Giang Đạo.



Nhiên chỉ có áy náy và áy náy, không có chút tình cảm nào, n nữa, trong tim của ông vĩnh viễn chỉ có một người phụ nữ.



“ông chủ, tôi ra ngoài làm việc” Giang Hải không dám khiêu chiến? Tùy tiện nói một câu rồi rời đi.



Ông biết rõ nhiều năm đã qua như vậy, bà chủ rất yêu Giang Đạo Nhiên, cho đến bây giờ cũng không hề thay đổi, sỉ tình đến mức khiến người ta phải lắc đầu.



Chẳng qua là trong tim của Giang Đạo Nhiên chỉ có một người, mặc kệ xảy ra chuyện gì cũng không thể thay đổi được.



Đây là lần thứ bao nhiêu bà chủ tự mình làm cơm Giang Đạo Nhiên đi đến ăn?



Lúc trước Giang Đạo Nhiên đã từ chối bao nhiêu lần?



Bây giờ cũng không đành lòng mà từ chối nữa.



Nhà ăn của nhà họ Giang.



Trang trí rất đơn giản thậm chỉ là có chút đơn sơ, liếc nhìn cũng không giống như nhà ăn của một gia tộc giàu có nên bố trí.



Giang Đạo Nhiên nhất quyết không sửa chửa nơi này, vì nơi này có rất nhiều kỉ niệm lúc trước, ai dám động vào ông không thể tha thứ.



Đi vào trong nhà ăn, ông liền nhìn thấy Tiết Ninh đang chú tâm trang trí món ăn, hình như là lo lắng trang trí không đẹp sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng ăn cơm của Giang Đạo Nhiên.



Đã gã đến nhà họ Giang hơn mười lăm năm, ngoại trừ ngày kết hôn đó Giang Đạo ngủ chung giường với bà, sau ngày hôm đó ông bắt đầu sang phòng sách để ngủ.



Hai người nhìn như là khách, không có sự thân mật, bọn họ không có con cái, Tiết Ninh biết rõ Giang Đạo Nhiên không muốn sinh con với bất kì người phụ nữ nào nữa.



Có thể bà chưa từng nhiều lời nói một câu, tất cả đều tôn trọng suy nghĩ của Giang Đạo Nhiên, dù là nhà họ Tiết bên kia đã rất bất mãn, cô điều vì Giang Đạo Nhiên mà xử lí.



“Khục khục.” Giang Đạo Nhiên cố ý ho khan ai tiếng, ngay lập tức Tiết Ninh ngẩng đầu nhìn lên, khuôn mặt tràn đầy sự vui vẻ.



“Đạo Nhiên!”



Bà bận rộn đi tới, “ Tôi làm mấy món mà ông ưa thích, hôm nay cùng tôi ăn cơm có được không?”



Khuôn mặt của Tiết Ninh mong chờ, so với mười lăm năm trước giống nhau như đúc, nếp nhăn trên khuôn mặt của bà thêm một dấu nhàn nhạt, vẫn rất xinh đẹp như năm đó.



Trong suy nghĩ Giang Đạo Nhiên cảm thấy có chút không đành lòng.



Ông cảm thấy mình thật sự rất ác độc, đã hại một người không nói, hiện tại còn hại người thứ hai “ừm” Giang Đạo Nhiên nhẹ nhàng gật đầu, “Tiết Ninh lập tức dẫn ông ngồi xuống, xới cơm cho ông, món súp, đĩa rau.



“Món này tôi nghe nói ông rất thích ăn, tôi học được từ một đầu bếp chuyên môn, ông nếm thử xem?”
Chương 829:

“Còn có món súp này, lúc trước Triệu…” Nói đến đây của Tiết Ninh dừng một chút, sắc mặt trở nên trắng bệch, hốc mắt liền đỏ lên, đột nhiên bà cảm thấy có chút khổ sở, bản thân cố gắng cả đời nhưng thật sự không thể so sánh được với người phụ nữ kia.

Mặc kệ bà cố gắng như thế nào, vĩnh viễn điều không thể thay thế vị trí người phụ nữ kia ở trong lòng của Giang Đạo Nhiên, bà không có yêu cầu xa vời là thay thế, mà ngay cả một chút chỗ không không thể cho bà sao?

“Tiết Ninh, tôi đã nợ bà quá nhiều” Giang Đạo Nhiên thở dài một hơi, nhìn về trong chén của Tiết Ninh gắp món ăn vào, “Bà không nên đợi tôi” Tiết Ninh nhìn món ăn trong chén, trên khuôn mặt còn vui vẻ nhưng không thể kiềm được nước mắt chảy xuống.

Đột nhiên Giang Đạo Nhiên cảm thấy trái tim mình run nhẹ một chút, ông muốn đập vỡ nó, muốn nói gì đó an ủi một chút, những ông cũng không biết nói cái gì.

Thực tế nhìn khóe mắt của Tiết Ninh dần dần xuất hiện nếp nhăn, ông cảm giác mình rất tàn nhẫn, làm trễ nãi cả đời của Tiết Ninh.

“Đã nhiều năm trôi qua như vậy, tôi vẫn muốn nói cho bà những lời này, thậm chí tôi nói bà có thể đi tìm hạnh phúc của bà, Giang Đạo Nhiên tôi tuyệt đối sẽ không ngăn cản nữa bước” Nhìn Tiết Ninh nói, “Tôi không xứng đáng với bà, bà cần gì làm như vậy chứ”.

Đừng đi vào con đường cũ của ba “Tôi…” Tiết Ninh cần chặt lấy môi, muốn nói, hạnh phúc của bà ấy, chính là Giang Đạo Nhiên, nhưng bà ấy hiểu rõ, trong lòng của Giang Đạo Nhiên, vốn chưa bao giờ có mình.

“Tôi biết r Bà ấy cố nở ra một nụ cười, ăn lấy miếng rau mà Giang Đạo Nhiên gắp cho mình, đây hình như là lần đầu tiên.

Vốn tưởng rằng sẽ rất ngon, nhưng lúc này đây chỉ cảm thấy hơi chua chua, không biết có phải vì rau không tươi, hay là vì mũi hơi cay không, thực sự rất khó chịu.

“Tôi vẫn luôn biết” Tiết Ninh không có nhìn Giang Đạo Nhiên, mải mê lo ăn: “Trong lòng của ông, chỉ có bà ta, tôi không tài nào có thể thay thế được bà ta, và tôi cũng chưa từng nghĩ đến sẽ thay thế bà ta: “Thực ra, tôi khâm phục bà ta, có thể vì ông mà hi sinh lớn như vậy, và cũng ngưỡng mộ bà ta, có một cơ hội có thể vì ông mà hi sinh lớn như thế” Nếu người đứng ở vị trí lúc đó là mình, Tiết Ninh nghĩ rằng, bà ấy cũng sẽ không do dự mà đưa ra lựa chọn.

Giang Đạo Nhiên không biết nên nói gì.

Mười lăm năm đã trôi qua, ai cũng năm mươi mấy tuổi cả rồi, đã đi hết nửa đời người, cứ mãi dây dưa với quá khứ, thật là mệt mỏi.

“Ông yên tâm, lòng tôi đã chết rồi; Tiết Ninh nước mắt đầm đìa: “Tôi chỉ là, không kìm được rơi nước mắt thôi, ông không cần phải quan tâm tôi.” Bà ấy gắp từng miếng cơm cho vào trong miệng, bà ấy đã chăm chỉ học nấu những món ăn này, đã làm đi làm lại rất nhiều lần, sau khi đã chắc chắn tài nấu nướng của mình đã đạt tiêu chuẩn, có thể làm ra mùi vị ngon nhất, mới dám mời Giang Đạo Nhiên qua ăn.

Ai ngờ răng, Giang Đạo Nhiên vẫn muốn bà ấy từ bỏ.

Bà ấy dường như sớm đã từ bỏ rồi, nhưng lại giống như, chưa bao giờ từ bỏ vậy.

“Tiết Ninh” Giang Đạo Nhiên cảm thấy trong lòng không thoải mái: “Xinl “Ông không cần phải xin lỗi, ông cũng đâu có sai” Tiết Ninh cố nở nụ cười ra: “Đều tại tôi? Nếu tôi không thích ông thì đã không có chuyện gì rồi?”

“Tôi…”

“Hôm nay ăn hết những món này đi có được không? Hứa với tôi lân này thôi” Tiết Ninh nhìn Giang Đạo Nhiên, gần như là đang cầu xin.

Giang Đạo Nhiên không nói gì cả, ăn một cách bất chấp hình tượng, ông ấy thực sự không thể làm cho Tiết Ninh đau buồn thêm nữa, nhưng ông ấy dường như, đã làm tan nát trái tim bà ấy từ lâu rồi.

Hai người không ai lên tiếng, ăn những món ăn vẫn còn nóng hổi, nhưng một người thì không ngừng rơi lệ, một người thì im lặng không nói, bầu không khí thật kỳ quái.

Sau khi ăn xong, Tiết Ninh đứng dậy thu dọn bát đĩa, bà ấy chưa từng để người làm đụng vào đồ của Giang Đạo Nhiên, bởi vì bà ấy cảm thấy, phục vụ chồng là trách nhiệm của mình.

“Thực ra tôi đã hứa với bà ta rằng sẽ chăm sóc tốt cho ông” Tiết Ninh xoay người rời đi, đứng ở trước cửa, lại quay đầu nhìn Giang Đạo Nhiên: “Nhưng mà xem ra, ông không hề cần nó: Nói xong, bà ấy không kìm nén được nữa, nhanh chóng rời đi.

Giang Đạo Nhiên có chút bối rối.

Về phương diện giải quyết tình cảm này, đã mười lăm năm trôi qua, ông ấy hầu như không hề có chút tiến bộ, hổ thẹn với một người phụ nữ, bây giờ lại làm tổn thương người phụ nữ khác, ông ấy đột nhiên cảm thấy, so với Giang Ninh, ông ấy hoàn toàn là một người đàn ông tồi.

“Tôi làm ba mà không phải là một tấm gương tốt, thăng nhóc đó, mới biết trân trọng người phụ nữ mà nó thích” Giang Đạo Nhiên tự giễu cười: “Tốt lắm, tốt lắm” Sự quan tâm và yêu thương che chở của Giang Ninh đối với Lâm Vũ Chân, chưa bao giờ có điểm giới hạn, anh một lòng một dạ, xem Lâm Vũ Chân là người quan trọng nhất trong cuộc đời mình, không để cho cô gặp bất kỳ chuyện gì, không để cho cô phải đau buồn khổ sở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK