Mục lục
Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3884:


Coi như chúng tôi đã lên thuyền giặc của cậu không xuống được, cho nên cậu muốn ngấm ngầm chiếm cổ phần trên tay chúng tôi có phải hay không?”


Nói đến mức phẫn nộ, ông ta trực tiếp đứng lên, hai tay vỗ bàn trà vang lên “ầm ầm”.


“Tôi cũng không nghĩ tới các người lại lừa gạt như vậy, các người không muốn cho tôi cũng không sao.


Dù sao tôi cũng là người tương đối dân chủ, chỉ là sau khi chuyện thành công, chuyện sống chết của các người không liên quan đến tôi nữa, các người có thể rời khỏi nơi đây không còn phải xem bản lãnh của các người rồi.”


Abel vừa cười vừa nói, anh ta dựa vào ở trên ghế salon vẻ mặt cũng không thay đổi chút nào, hiển nhiên là không thèm để ý sống chết của bọn họ.


Lần đầu tiên ông Bối không chịu được bộ dáng này, ông ta vỗ bàn muốn xông tới lại bị Tân Văn Hưng kéo áo trở về, ông ta yên lặng nhìn Abel: Cậu Abel, mặc dù cậu là con trai của Công Tước Otto, nhưng ông già tôi đây tốt xấu gì cũng chờ đợi ở gia tộc Húc Nhật thời gian dài như vậy rồi. Nếu cậu chọc tới bốn người chúng tôi thì cho dù chết chúng tôi cũng sẽ kéo cậu làm đệm lưng, tốt — nhất cậu nên nghĩ rõ ràng trước khi ra quyết định, không thì mình chết lúc nào cũng không biết!” Nói xong thì ông ta dùng cây gậy trong tay đập xuống đất một cái.


“Tôi ra quyết định tất nhiên là đã trải qua nghĩ sâu tính kỹ, hậu quả đầu là tôi có thể gánh chịu. Thật ra tôi cũng không muốn nói, chẳng qua trong tay các ông có chút cổ phần mà thôi, tôi còn hứa hẹn sẽ giúp các ông đổi một nửa ra tiền mặt là tốt lắm rồi.”


Nói xong Abel nhún vai, anh ta khế cau mày quét mắt nhìn bốn ông già xung quanh mới định nói tiếp.


“So sánh với người khác thì tôi cảm thấy tôi đã đủ nhân từ, ít nhất tôi trả lại cho các ông được một nửa, tiền các ông đã trộm từ trong công ty tôi cũng không muốn cướp lại, làm sao? Thế này mà các ông còn không vừa lòng à?”


“Abel, cậu đừng tưởng rằng cậu có thể một mình thoát ra được! Bây giờ cậu giống như châu chấu trên một chiếc thuyền với chúng tôi, nếu chiếc thuyền này thật sự bị lật, xem như có người cứu cậu, chúng tôi cũng sẽ không để cậu đi lên dễ dàng như vậy! Tốt nhất cậu cứ suy nghĩ cho kỹ càng đi!”


Tần Văn Hưng nhíu mày, ông ta luôn cảm thấy hình như có chuyện quan trọng gì bị mình vô ý quên mất. Nhưng ông ta lại không nghĩ ra là chuyện gì, ông ta chỉ có thể mặt không thay đổi nhìn Abel, trong tay nắm cây gậy ba toong, sức lực lại càng lúc càng lớn.


“Tôi có thể trốn thoát hay không thì không cần các ông hết lòng hết sức, hiện tại các ông vẫn nên nghĩ đến chuyện sau này nên sống thế nào đi. Nếu như ngày mai tôi không nhìn thấy quyền chuyển nhượng và tiền, các ông sống hay chết đều không liên quan đến tôi nữa.” Nói xong Abel hừ lạnh một tiếng quay người lên lầu, khuôn mặt của quản gia biệt thự không thay đổi chặn ở đầu cầu thang không cho ai bước lên.


Ông Bối không nhịn được đứng ở cửa ra vào chửi ầm lên rất lâu, cuối cùng ông ta vẫn rời khỏi với đám người của Tần Văn Hưng.


“Ông Tần, cuối cùng chuyện này nên làm sao bây giờ? Lúc trước chúng tôi đều theo chân ông cùng lên chiếc thuyền giặc này. Hiện tại ông không thể không quản chúng tôi, lỡ như chuyện này cứ thế chấm hết, Abel không thể nào mặc kệ ông. Nhưng cậu ta vô cùng có khả năng sẽ trực tiếp vứt bỏ chúng tôi, dù sao chúng tôi không có chút giá trị lợi dụng nào với cậu ta cả, ông Tần ông hãy…”


“Được rồi, đến lúc nào rồi còn nói những lời vô ích này, tôi vứt bỏ mọi người từ lúc nào chứ?” Cắt ngang lời ông Bối, Tần Văn Hưng không kiên nhẫn nói ra, ông ta cầm cây gậy ba toong trong tay đập vào trên xe phát ra tiếng vang “Bịch bịch bịch”.


“Chuyện này chờ tôi suy nghĩ lại đã. Nhưng tôi phải nói chuyện xấu trước, dù cho có thể nào thì mạng vẫn quan trọng hơn tiền. Đến lúc đó xem như tôi thật sự không còn cách nào thì các ông cũng nhất định phải bảo vệ mạng sống của bản thân trước cho tôi, sau khi chuyện lắng xuống tối sẽ nghĩ cách sau.”


Hiện tại ông ta hoàn toàn bị Abel quản chế, thậm chí ngay cả nhược điểm đều nằm trong tay anh ta, giữ được mạng mới là quan trọng nhất.


“Nhớ kỹ sau khi trở về hãy thành thật một chút, ngày mai cứ giao cổ phần qua đây, chờ chuyện này qua đi tôi sẽ nghĩ cách”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK