Mục lục
Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 961:



“Bình tĩnh xem thay đổi đã” Sau một hồi lâu, người đó mới nói ra mấy chữ.



Thời cơ chưa tới, vẫn chưa phải lúc để ra tay, không một ai nghĩ được, mọi chuyện sẽ đột nhiên thay đổi như vậy. Bàng Phi Hàng thực sự đã xúc động muốn thẳng tay bóp chết Bàng Bác.



Thật là đứa vô dụng, việc thành không có nhưng thất bại thì có thừa.



“Vâng!”



Bàng Phi Hàng không dám tiếp tục làm phiền nữa nên nhỏ giọng cáo lui.



Khi ông ta vừa rời khỏi thì người ngồi ở kia lại mở mắt ra, ánh mắt sắc bén giống như lưỡi dao.



“Oành!”



961-1-hao-mon.jpg




Kế hoạch của bọn họ chính là dời lực chú ý của mọi người chuyển đến những gia tộc giàu có khác. Cho dù là nhà họ Long hay nhà họ Giang cũng đều không sao, chỉ cần nhà họ Bàng của bọn họ không phải đứng trên đầu ngọn sóng là được.



Bàng Phi Nham có không xuất hiện trước mặt mọi người cũng sẽ không sao.



Chỉ cần… Chỉ cần cho ông ta thêm một năm nữa thôi. Một năm nữa thôi là đã đủ rồi.



Nhưng hiện tại thì sao chứ?



Chỉ sợ ông ta không thể nào giấu tiếp được.



“Tốt nhất, chờ thêm nữa? Tôi muốn tranh thủ thêm chút thời gian nữa” Bàng Phi Nham nhìn nắm tay của mình, ánh mắt u ám, chợt lóe lên: “Nếu như không được…” Trong đầu của ông ta, trong nháy mắt xuất hiện một bóng dáng khiến cho sắc mặt ông ta kiêng dè vô cùng.



Cho dù ông ta đã là cường giả, đã chuẩn bị rất tốt đi nữa thì hiện tại, ông ta vẫn cảm thấy lo lắng.



Không nghĩ thêm nữa, Bàng Phi Nham nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng của mình. Giống như không có xảy ra chuyện gì, ông ta lại tiếp tục tiến vào trạng thái lúc nãy.



Lúc này, Bàng Bác không dám tiếp tục để mình phạm sai lâm nữa.



Cái này không phải vì anh ta muốn bảo vệ vị trí chủ nhân nhà họ Bàng của mình mà là muốn bảo vệ tính mạng của bản thân”



“Maul”



“Maul Nhanh lên!”



Anh ta hét lớn: “Phải tìm được tên sát thủ kia cho tôi. Mặc kệ phải trả giá thế nào đi nữa. Mấy người đã hiểu chưa hả?”



“RõI” Ngay lập tức, mấy chục người tách nhau ra đi về bốn phương tám hướng.



Sắc mặc Bàng Bác âm trầm. Anh ta biết, bản thân anh ta đã khiến cho mọi chuyện trở nên phức tạp hơn.



Cho tới bây giờ, anh ta vẫn không hiểu sao bản thân lại có thể phạm phải sai lầm như th. Anh ta lại đi cung cấp cho Giang Ninh một cơ hội.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK