Bọn họ cũng đã thống nhất được ý kiến với nhau, tuy đây là một phiền toái lớn nhưng nó cũng chính là cơ hội!
“Tương lai phát triển của Lâm thị tuyệt đối không chỉ ở trong nước!”
Đây chính là những gì Lâm Vũ Chân luôn nói với bọn họ, suốt mấy ngày qua, sự phát triển của Lâm thị đang cố gắng dần mở rộng ra thị trường nước ngoài, hiện tại bố cục ở trong nước cũng đã hoàn thành tới 7 phần, chỉ còn 3-4 thành phố nữa.
Còn thị trường nước ngoài khổng lồ kia, Lâm thị đã sớm chú ý từ lâu.
Dựa vào cái gì mà chỉ có thương hiệu nước ngoài mới có thể kiếm tiền điên cường ở trong nước?
Lâm thị của bọn họ cũng muốn kiếm tiền!
“Có đôi khi chúng ta nên đánh một trận ác liệt.”
Người phụ trách bộ phận pháp chế còn nói: “Cho dù công ty của chúng ta thắng hay thua thì ít nhất chúng ta cũng cần những chuyện như này để rèn luyện nhiều hơn… Chúng ta nhất định sẽ không thua.”
Cô ta liếc mắt nhìn Lâm Vũ Chân một cái, rồi lại nhìn sang Giang Ninh.
Có Giang Ninh ở đây, thì Lâm thị làm sao có thể thất bại được chứ?
Đừng nói là một Slanka, cho dù có mười cái thì bọn họ cũng không sợt Lâm Vũ Chân nhìn thấy phương án của bọn họ thì gật đầu: “Được, nếu muốn đánh thì chúng ta nhất định phải đánh thắng trận này, thông báo cho các nhân viên liên quan, chuẩn bị công tác thật tốt!”
“Tôi với mọi người sẽ cùng nhau đánh thắng trận này!”
“Đúng!”
Toàn bộ tập đoàn Lâm thị giống như lại được truyền sức sống vào ngay lập tức, việc này xảy ra, hoàn toàn không thấy ở những công ty khác.
Gặp rắc rối và nguy cơ, ngược lại càng kích thích ý chí chiến đấu của bọn họ!
Bởi vì mỗi người không chỉ đang làm việc, mà còn vì ước mơ sự nghiệp của mình mà phấn đấu!
Tập đoàn Lâm thị đang phát triển, mà Giang Ninh và Lâm Vũ Chân cũng đi lên phía Bắc.
Tại thương trường ở phía Bắc cần hai người bọn họ quyết định là cái cục diện.
Ở phía Bắc, tình huống đã hoàn toàn khác.
Hôm nay, uy danh của tập đoàn Lâm thị ở phía bắc cực lớn, không chỉ là thuộc ba gia tộc giàu có đứng đầu, còn rất nhiều lợi nhuận và cơ hội hợp tác, càng nhiều dòng dõi danh giá quyền quý chủ động tìm kiếm.
Người mang tư cách phụ trách công ty ở phía Bắc là Lý Đông, khí thế hơn người, dần dần cũng có chút bất đồng.
Anh ta là người của tập đoàn Lâm thị, mỗi tiếng nói mỗi hành động đều đại diện cho tập đoàn Lâm thị, đương nhiên là không thể làm cho tập đoàn Lâm thị mất mặt.
Càng không thể để cho Giang Ninh mất mặt.
“Anh Ninh, chủ tịch Lâm!”
Lý Đông đích thân đến sân bay để đón Giang Ninh và Lâm Vũ Chân, nhìn thấy hai người họ, anh có chút ngượng ngùng, “Tôi thật sự vô dụng, còn phải phiền hai người đi một chuyến”
“Ý thực được như vậy thì tiền thưởng tháng này sẽ không được phát” Giang Ninh cười, võ vỗ vai anh ta “Công ty có chuyện, nhưng cũng không phải là việc riêng của cậu, mọi người cần cùng nhau cố gắng, hiểu chưa”