Mục lục
Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1466:





Đầu óc trở nên trống rỗng, không thể suy nghĩ gì cả.





Tại sao tên Giang Ninh lại đáng sợ đến vậy?





Thanh Môn cũng là do anh ta hủy hoại.





Anh ta sao lại đáng sợ đến mức như vậy chứ!





“Cậu chủ Lệ, tôi thật sự rất khâm phục anh, vì dám đối đầu với Giang Ninh, còn dám giết người của Lâm Thị. Con người của Giang Ninh luôn là như vậy bảo vệ người nhà mình một cách mù quáng” Đường Cung lắc đầu, cười một cách lạnh lùng, đừng lãng phí thời gian nữa, nhân lúc Lệ Tuyên Hoành còn ngồi ở đó, thì nhanh chóng đưa người đi thôi. Tiền đến tay rồi phải chuồn ngay chứ…còn Lệ Tuyên Hoành…





Cần gì tới hắn ta động thủ, động tới người của Giang Ninh, còn có thể tiếp tục sống sao?





Lệ Tuyên Hoành đúng là bị ngốc rồi, ngồi ở đó hồi lâu cũng không có động tĩnh gì.





Cả tâm hồn và thể xác của anh ta đều đang run rẩy!





Anh ta đương nhiên đã nghe nói tới chuyện nhà họ Bảo và Thanh Môn bị tiêu diệt, mấy ngày trước còn cùng thương lượng với Lệ Chính Thương, không biết là xảy ra chuyện gì.





Bọn họ tưởng rằng là do nội bộ hỗn loạn, tàn sát lẫn nhau, nhưng không thể ngờ rằng lại là do Giang Ninh.





Lệ Tuyên Hoành run rẩy lo lắng: “Tiêu rồi! Tiêu rồi!





“Nhà họ Lệ đắc tội với Giang Ninh rồi” Anh ta lập tức chạy như điên về nhà.





Cùng lúc đó Nhà họ Lệt Lệ Chính Thương nhận được điện thoại của Đường Cung biết được Lệ Tuyên Hoành vẫn còn sống liền phái người đi đón.





Ông ta không thể dời đi được, vì thành viên của thương hội Hoa Minh nhà họ Trình và nhà họ Bạch đang tới.





Trong phòng khách, hương trà bay khắp nơi.





Mặc dù là sống ở nước ngoài rất nhiều năm rồi nhưng họ vãn rất thích uống trà, không bao giờ uống cà phê.





“Muốn rút khỏi hội tổng cộng có mười ba người, ngoài những người đã đến hạn còn sáu người là chính thương, tình hình này không khả quan lắm” Gia chủ nhà họ Trình quay sang nhìn Lệ Chính Thương với vẻ mặt không mấy vui vẻ và hỏi: “Tôi rất hiếu kì, nhà họ Lệ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ông mau nói cho chúng tôi biết đi”





“Đúng đấy , nhà họ Lệ xảy ra chuyện , đó là vấn đề của riêng nhà họ Lệ, nhưng lại ảnh hưởng tới cả hội, liên lụy tới nhà họ Bạch và họ Trình. Vậy những tổn thất đó ai sẽ chịu trách nhiệm?” Gia chủ nhà họ Bạch, Bạch Phong, vẻ mặt đầy bất mãn.





Nhất là chuyện cậu chủ nhà họ Lệ bị bắt cóc, việc này khiến uy danh của cả thương hội Hoa Minh bị kéo xuống đáy rồi.





Ngay cả người của mình còn không bảo vệ được thì lấy gì ra để đảm bảo sẽ bảo vệ được các thành viên khác chứ?





Và có tư cách gì để thu hai mươi phần trăm lợi nhuận của những hội viên khác làm hội phí đây?





Lệ Chính Thương liền lên tiếng: “Nhà họ Lệ, không xảy ra bất cứ vấn đề gì cả, tất cả chỉ là hiểu lâm thôi”





“Con trai tôi không sao, nó chỉ ham chơi một chút,nhưng sẽ không ảnh hưởng gì tới hội của chúng ta cả.”





“Không thể nói vậy được, có ảnh hưởng hay không không phải chỉ do mình ông nói là được” Trình Nhược liền nói: “Hội này không phải chỉ của mình nhà họ Lệ, mà là của cả ba nhà!”





Nhà họ Bảo tiêu đời rồi, bọn họ có ba người đứng cùng nhau, hình như đã cân bằng hơn rất nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK