Mục lục
Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 892:





Nhiên, là hy vọng tương lai của nhà họ Giang, vậy mà Giang Đạo Nhiên lại nói muốn tới an ủi anh ta?





Đúng là nực cười!





Còn có cái gì so với chuyện này khiến người ta cảm thấy buồn cười hơn không?





Long Tưởng ngẩng đầu, Giang Đạo Nhiên đi tới, nhìn bước chân ông ấy có chút trầm trọng, vẻ mặt âm trầm, cau mày, hiển nhiên là cảm xúc không vui vẻ gì.





“Ha ha ha, anh Giang Đạo Nhiên, thật không ngờ, anh lại tới nhà họ Long chúng tôi, hoan nghênh, hoan nghênh!”





Long Tường lập tức đứng lên, vươn đôi tay muốn ôm lấy Giang Đạo Nhiên.





Hai người là bạn bè đã mấy chục năm, quen nhau từ khi còn trẻ tới khi mọi người đều thành ông chủ của những gia tộc giàu có.





Giang Đạo Nhiên lại từ chối, lắc lắc đầu, nhìn Long Tường, thở dài một hơi: “Anh Long Tường, nhìn thấy anh như vậy, lòng tôi lại càng thêm lo lắng hơn” Ông ấy nhìn Long Tường, muốn nói rồi lại thôi, há miệng thở dốc, vài lần định nói nhưng lại không biết nên mở miệng như thế nào.





Vẻ mặt Long Tường vẫn tươi cười, trong lòng lại hừ lạnh một tiếng, Giang Đạo Nhiên này, có lẽ vì biết chuyện Giang Ninh chết mà mất trí rồi.





“Anh Nhiên, tôi thấy người cần lo lắng là anh mới phải” Vẻ mặt Long Tường đầy quan tâm: “Xảy ra chuyện lớn như vậy, trong lòng ai cũng không dễ chịu, hai ba con anh còn chưa kịp nhận nhau mà đã phải xa cách tận trời như vậy, thật sự là khiến người ta… haiz”





“Anh đang nói cái gì vậy?”





Vẻ mặt Giang Đạo Nhiên đầy nghi hoặc, nhìn Long Tường: “Cái gì mà ba con? Cái gì mà xa cách tận trời?”





Còn giả vờ nữa!





Long Tường cố ý bày ra vẻ mặt kinh ngạc: “Anh Nhiên, anh còn chưa biết sao?”





“Giang Ninh… đã chết rồi!”





“Chẳng lế anh không biết sao!”





“Giang Ninh nào cơ?”





Giang Đạo Nhiên hỏi.





“Chính là Giang Ninh của Lâm Thị ấy, đó chẳng phải là đứa con năm đó của anh sao, hôm qua tôi vừa mới biết được, đang định tới nhà họ Giang chúc mừng anh, nhưng nào ngờ…”





“Anh hiểu lầm rồi, đó chỉ là một cái tên trùng lặp thôi, không phải con trai Giang Đạo Nhiên lại lắc đầu, nhàn nhạt nói: “Hơn nữa, người ta cũng đâu có chết” Long Tường ngẩn ra.





Giang Đạo Nhiên đang đùa cái gì vậy?





Thường Tại Nguyên đã huy động lực lượng để truy sát Giang Ninh, mà nhà họ Giang lại không có cứu viện, sao Giang Ninh có thể chưa chết chứ?





Đừng nói là giết Giang Ninh, cho dù là giết Giang Đạo Nhiên chắc chắn cũng có thể thành công.





“Lúc tôi trên đường tới đây, tập đoàn Lâm Thị còn đang làm hoạt động tuyên truyền, Giang Ninh mà anh nói còn đang nhảy nhót ở đó kia”





“Anh nói cái gì?”





Vẻ mặt Long Tường đầy kinh ngạc, sao có thể chứ.





“Anh Tường, anh không cần như vậy, cho dù tập đoàn Linh Long không còn nữa, anh cũng đừng sa ngã, tuy rằng đó là tâm huyết của nhà họ Long, nhưng…”





“Anh nói tập đoàn Linh Long không còn nữa?”





Long Tường nói như hét lên, giọng nói cũng trở nên sắc nhọn.





Giang Ninh không chết đã là chuyện ngoài sức tưởng tượng của anh ta hiện giờ Giang Đạo Nhiên còn nói tập đoàn Linh Long không còn nữa?





“Anh không biết sao?”





Lần này, lại đến lượt Giang Đạo Nhiên hỏi lại, ông ấy lập tức lấy một tờ báo từ phía sau ra, đưa cho Long tưởng xem: “Tin vừa mới ra lò, tập đoàn Linh Long tuyên bố đóng cửa vì phá sản!’’.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK