Mục lục
Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 416 Giang Ninh không ngờ lại là tổ chức sát thú!


Bọn họ không thể giết mình, không ngờ lại xuống tay với người bình thường, điều này làm cho Giang Ninh vô cùng phẫn nộ.


Quản gia Triệu đặt manh mối nhận được lên bàn, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.


Ông ta có thể cảm giác được cơn giận của Giang Ninh đủ để đốt cháy cả Đông Hải! —¬.j ¬‹ ) “Chúng tôi điều tra đã có dấu hiệu sát thủ hoạt động rất bí mật, nếu không phải có người đặc biệt theo dõi thì rất khó kịp thời phát hiện”


Quản gia Triệu nói: “Đặc biệt là tên sát thủ này có thực lực không hề mạnh, thậm chí cũng chẳng mạnh hơn người bình thường bao nhiêu”



VietWriter cập nhật nhanh nhất.


“Gã chắc hẳn giả thành khách hàng rồi tìm người chết nói có chuyện quan trọng, nhân lúc cậu ấy không để ý.


liền ra tay”


Giang Ninh nghe xong, sắc mặt càng thâm trầm.


Mãi đến đêm khuya, trong lòng cậu nhân viên đã chết kia vẫn là công việc, vẫn muốn giải quyết vấn đề cho.


khách hàng, muốn giúp Lâm thị phát triển, cống hiến thêm một phần sức lực.


Nhưng cậu ấy làm sao ngờ được sẽ gặp phải bất hạnh như vậy.


“Ban ngành liên quan không điều tra được, chứng tỏ người này vô cùng chuyên nghiệp, giỏi ngụy trang, năng lực chống trinh sát rất mạnh, tôi lập tức dựa theo manh mối điều tra, phát hiện người này quả thật chính là sát thủ!”


“Gã còn ở Đông Hải sao?”


“Không”


Quản gia Triệu lắc đầu: “Gã đã rời đi ngay đêm đó rồi.”


Mỗi ngày có quá nhiều người ra vào Đông Hải. Điều bọn họ có thể làm theo dõi từng người có thực lực mạnh, hoặc người có thân phận đặc biệt để dựa vào đó bảo vệ an toàn cho Đông Hải.


Nhưng sát thủ không khác người bình thường là mấy thì không có cách nào đề phòng được.


Ít nhất trước mắt là không có cách nào đề phòng.


“Cậu Giang, tôi cảm giác chuyện này là nhằm vào tập đoàn Lâm thị tới. Chắc là người có xung đột lợi ích khi tập đoàn Lâm thị tiến vào kinh doanh”


Giang Ninh gật đầu, anh tất nhiên đã đoán được.


Nếu không phải vậy, làm sao có thể nhằm vào nhân viên bình thường, không chỉ giết người còn cố ý gây ra khủng hoảng, chính là muốn nội bộ của tập đoàn Lâm thị gặp.


khủng hoảng.





Giang Ninh trịnh trọng cung kính cúi đầu, xin lỗi: “Tôi đã không bảo vệ tốt cho cậu ấy, là lỗi của tôi. “


Dì kia ngẩng đầu, ánh mắt hơi dại ra nhìn Giang Ninh, nước mắt lại rơi xuống.


Giọng bà đã khản đặc vì khóc.


Ngày đó con trai trở về, nói với bà là cậu ta thăng chức, có thể kiếm được nhiều tiền hơn, làm cho người nhà được sống tốt hơn, có thể làm ra cống hiến lớn hơn nữa cho sự phát triển của Lâm thị và còn có thể xây dựng Đông Hải!


Bà còn vui mừng hơn cả con trai.



Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.


Bởi vì tập đoàn Lâm thị bây giờ là công ty được rất nhiều dân chúng hy vọng cho con cái mình tới làm nhất.


Đây không chỉ là làm việc, còn là một loại trách nhiệm!


Tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ sự giúp đỡ của tập đoàn Lâm thị đối với Đông Hải cũng như tất cả mọi người. Con nhà ai có thể đi vào tập đoàn Lâm thị làm việc đều đáng để ba mẹ kiêu ngạo.


Nhưng bọn họ làm sao ngờ được lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy.


“Con trai của tôi…”


Môi dì run rẩy: “Nó là nhân viên của tập đoàn Lâm thị, nó… nó là nhân viên đạt tiêu chuẩn chứ?”


“Cậu ấy rất xuất sắc.”


Giang Ninh nghiêm túc nói: “Tôi vốn muốn bồi dưỡng cho cậu ấy càng thêm xuất sắc, để cho cậu ấy có thể một mình đảm đương một phương, cậu ấy đã có đóng góp rất lớn cho sự phát triển của tập đoàn Lâm thị và Đông Hải!”


Nghe được những lời này của Giang Ninh, dì khẽ gật đầu: “Cảm ơn cậu”


Giang Ninh không nói gì nữa.


Lâm Vũ Chân biết, tập đoàn Lâm thị sớm muộn sẽ trở thành một cây đại thụ che trời, mà mọi người cùng trải qua vài chuyện khiến cho công ty này càng trở nên đoàn kết hơn, càng chặt chẽ hơn.


Cô bỗng nhiên hiểu rõ phương hướng để tương lai mình cố gắng, biết trách nhiệm trên vai mình nặng tới mức.


nào.


Bây giờ còn có Giang Ninh đang giúp cô gánh vác, nhưng về sau, cô sẽ phải chia sẻ cho Giang Ninh.


Nếu nói Lâm thị là một gia đình lớn, vậy Lâm Vũ Chân cô chính là chủ của gia đình này, phải chịu trách nhiệm với từng nhân viên!


Giang Ninh ra khỏi hội trường, hai người quản gia Triệu và Hoàng Ngọc Minh đã chờ sẵn ở cửa.


“Điều tra ra được kẻ bỏ tiền thuê phía sau chưa?”


“Chưa, nhưng chúng tôi đã tìm ra tên sát thủ rồi!”


Hoàng Ngọc Minh điềm nhiên nói: “Là người của tổ chức sát thủ”


Giang Ninh cười lạnh một tiếng. Quả nhiên là tổ chức sát thủ, bọn họ giết mình không được, bây giờ lại ra tay với người bình thường.


“Tổ chức sát thủ có một cứ điểm ở khu đông nam, tên sát thủ này đã nhận được nhiệm vụ treo thưởng ở đó”


Quản gia Triệu nói: “Trước mắt, A Cẩu đang ở bên cạnh tên sát thủ kia, có thể ra tay bất cứ lúc nào!”


Chỉ là giết tên sát thủ này để trả thù thôi sao?


Không đủ!


Còn lâu mới đủ!


Không đánh cho tổ chức sát thủ đau đớn, bọn họ sẽ không biết vùng đất cấm Đông Hải không phải là nói chơi!


Giang Ninh muốn đánh ra vùng đất cấm không chỉ là ở trong nước, còn ở trên quốc tế, ở trên phạm vi toàn thế giới cũng không ai dám bước vào Đông Hải gây sự.


“Bảo A Cẩu bắt tên sát thủ kia”


Giang Ninh lạnh lùng nói: “Tôi muốn đạp nát cứ điểm của tổ chức sát thủ này!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK