Mục lục
Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 682


Lúc này, cửa khẩu quan trọng là thành phố Thiên Bắc đã hoàn toàn rối loạn.


Lý Đông vẫn ngồi ở quán trà đó nhưng lại không người nào dám đi gây sự với anh, cho dù biết anh là người Lâm thị, mục đích anh tới đây là muốn hoàn toàn đánh thông con đường Lâm thị tiến vào phía bắc.


Mấy ngày ngắn ngủi, tên Lý Đông trở thành hai từ làm người trong thành phố Thiên Bắc phải kính nể, e sợt í “ ” ) Anh đại biểu cho Lâm thị, hơn nữa còn đại biểu cho thực lực của Lâm thị!



VietWriter cập nhật nhanh nhất.


“Mấy người lão Ngũ sẽ ở lại bên cạnh cậu”


Nước ở thành phố Thiên Bắc đã bị quấy đục, Giang Ninh không cần thiết phải ở lại đây nữa: “Lý Đông, nhớ kỹ, cậu là người của Lâm thị”


“Vâng”


Lý Đông nghiêm túc gật đầu: “Anh Ninh cứ yên tâm, em nhất định sẽ đánh thông con đường Lâm thị lên phía bắc!”


Anh không hỏi về sắp xếp của Giang Ninh, càng không quan tâm Giang Ninh muốn làm gì, anh chỉ cần biết mình phải làm gì.


Cho dù có phải chết, anh cũng nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ của mình!


Giang Ninh giúp anh nám lấy cửa khẩu đầu tiên, thành phố Thiên Bắc này, con đường phía sau lại cần anh tự mình bước tới.


Giang Ninh để lại mấy người lão Ngũ, chỉ dẫn theo anh Cẩu rời đi.


Mãi đến khi bọn họ rời đi, vẫn không ai bi ệ động giới xã hội đen thành phố Thiên Bắc rốt cuộc có phải là do người đến từ vùng đất cấm Đông Hải gây ra hay không.


Cùng lúc đó, ở vùng núi hẻo lánh tại một thành phố tuyến ba.


Nhà cửa đổ nát, không biết đã bao nhiêu lâu không có người đến.


Gạch vỡ tường đổ thoạt nhìn vô cùng hoang vắng.


Dưới ánh sáng tối tăm, không thể nhìn thấy rõ được cái gì.


Một bóng người chậm rãi đi tới có vẻ hết sức cẩn thận, dưới chân nhất thời không cẩn thận đạp phải một mảnh ngói vỡ, cả người nhất thời khẩn trương.


“Vù..”


Gã vội vàng co người lại, ẩn nấp vào trong bóng tối, một lúc lâu mới thò đầu ra, dè dặt nhìn xung quanh, không dám có chút sơ suất nào!


“Không có ai à?”


Trong đôi mắt gã vô cùng kinh ngạc: “Đàm tổ nói, có thể †ìm được bọn họ ở đây, nhưng bây giờ lại trở nên hoang lạnh như vậy, không hề có dấu vết con người từng đến”



Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.


Gã dần bình tĩnh lại.


Nhiệm vụ này là do Đàm Hưng giao cho gã, nghe giọng điệu của Đàm Hưng hết sức nghiêm túc, gã cũng không dám có chút sơ suất nào.


Nhưng bây giờ xem ra, là Đàm Hưng quá lo lắng rồi.


Gã đang xoay người muốn rời đi, đột nhiên cảm giác được một sự nguy hiểm cực lớn đang đã phong tỏa mình!


“Âm”


Gã hoàn toàn không do dự, giơ tay lên đá mạnh về phía Sau.


Gần như cùng lúc đó, trong bóng tối có một bàn tay đánh tới, hai bên chợt va chạm vào nhau.


“Phự Nhưng thực lực của hai người lại là khác biệt một trời một vực!


Chỉ một chưởng, người của Đàm thị đã bay ra ngoài, đập mạnh xuống đất, trên gương mặt đầy hoảng sợ.


“Anh… Anh là… ai?!”


Trong bóng tối, một mặt nạ cổ quái xuất hiện ở trong tầm mắt của gã.


Ở dưới ánh sáng tối tăm, nó cười như không cười, khóc.


lại chẳng phải khóc, làm cho người ta nhìn thấy mà da đầu tê dại!


“Không ngờ vẫn có người có thể tìm tới đây”


Bên dưới mặt nạ kỳ quái này truyền đến giọng nói khàn khàn: “Thập Nhị Lộ Đàm Thoái, ha ha, Đàm thị, suýt nữa quên mất còn có một trường phái giang hồ cũ như thế từng tồn tại”


Y bước từng bước một về phía người Đàm thị.


“Anh..”


“Rắc!”


Y hoàn toàn không do dự mà giãm một chân xuống, trực tiếp giãm chết người của Đàm thị!


Tàn nhẫn mà quả quyết!


“Đàm thị…”


Dưới mặt nạ kỳ quái lộ ra đôi mắt cực kỳ tối tăm lạnh lẽo, sát khí dâng lên, cả không gian dường như cũng lạnh xuống: “Không nên có người biết bí mật này”


“Chỉ có người chết mới có thể giữ kín được tất cả bí mật!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK