Mục lục
Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 1497:





Giang Ninh nói làm thật lớn, cô ấy tận mắt chứng kiến cũng suýt bị hù chết.





Nhưng đồng thời cô ấy cũng hiểu, bản thân không cần lo lắng nhiều, cô ấy hoàn toàn có thể ngẩng cao đầu, có Lão Ngũ bên cạnh, sẽ không ai có thể xem thường cô ấy.





“Người nhà của em…” Lão Ngũ chau mày.





Hoàng Ngọc Minh cùng với anh Cẩu đến đón bố mẹ của Ngọc Nhi, để cử hành đám cưới thì bố mẹ hai bên nhất định phải có mặt.





Lão Ngũ là cô nhi, nhưng ở Đông Hải, Lâm Văn cùng vợ là bề trên của anh ta, về phía Ngọc Nhi, Giang Ninh nói, đi mời hai ông bà tới. Ít nhất, đám cưới của Lão Ngũ phải được toàn vẹn.





Ngay giờ phút này.





Đoàn xe hùng mạnh đang trên đường đến!





Không biết trên đường đi đã thu hút bao nhiêu ánh nhìn của mọi người!





Mười tám chiếc ô tô, chiếc Rolls-Royce hơn một trăm tỷ dẫn đầu!





Không có một chiếc xe nào dưới ba tỷ, tất cả đều là xe sang!





Hoàng Ngọc Minh cùng đám người, từng người một, mặc vest và cà vạt, khí thế bức người, hấp dẫn sự chú ý của mọi người ở đây.





“Đây là ông trùm nào đang cưới vợ vậy? Thật là náo nhiệt quát”





“Cái xe rẻ nhất trong đó, e răng cũng hơn ba tỷ phải không? Trời ơi!”





“Trên đó viết gì vậy? Nhà họ Lâm Đông Hải? Hóa ra là nhà họ Lâm…? Tôi…tôi xem muốn lóa mắt rồi!” Dọc trên đường đi, những tiếng kinh ngạc vẫn không ngừng tiếp tục.





“Tới rồi!” Anh Cẩu chỉ vào ngôi nhà phía trước: “Chính là căn nhà này” Hoàng Ngọc Minh dùng tay ra hiệu, đoàn xe ngay lập tức giảm tốc độ, từ từ dừng lại trước nhà của Vương Đáng.





Đột nhiên, một nhóm lớn người dân trong làng ào ra, ai đã từng nhìn qua một trận náo nhiệt thế này đâu chứ?





Các con đường trong làng gần như bị phong tỏa.





“Nhà họ Vương đây là gả con gái đi sao? Rốt cuộc là gả cho ai”





“NGười này rất giàu có sao?”





“Nhà họ Vương thật là may mắn” Không biết mắt bao nhiêu người đang đỏ hoe vì ghen tị.





Khi Vương Đáng nghe thấy động tĩnh, bước ra khỏi cửa, nhìn thấy một hàng dài xe ô tô hạng sang, trên cửa có những dòng chữ chúc mừng, khiến anh ta vừa nhìn đã không khỏi kinh ngạc.





“Các anh là ai?” Anh ta dụi dụi mắt, tối hôm qua vừa uống rượu cả đêm, ánh mắt lúc này vẫn có chút mờ mịt, không biết đã xảy ra chuyện gì.





“Chúng tôi đến đây để đón người. Hôm nay, Lão Ngũ cùng với Ngọc Nhi kết hôn” Hoàng Ngọc Minh thản nhiên nói, trực tiếp đẩy Vương Đáng ra, bước vào trong phòng, ba mẹ Ngọc Nhi cũng nghe thấy tiếng nói, đang định bước ra ngoài, thấy nhiều người như vậy, trong lòng đột nhiên có chút căng thẳng.





“Chú, dì, hôm nay là ngày Lão Ngũ cùng với Ngọc Nhi kết hôn. Với tư cách là ba mẹ của bên nhà gái, hẳn là nên có mặt ở đó. Chúng tôi sẽ qua đón tiếp mọi người” Hoàng Ngọc Minh cười nói: “Lão Ngũ là anh em của chúng tôi, anh ấy đã nói qua, đám cưới của anh ấy không được phép tồi tàn” Tôi tàn ư?





Như vậy mà dám nói là tồi tàn ư?





Tên quái nào dám nói ra kiểu xấu hổ này vậy?





Ba mẹ của Ngọc Nhi sững sờ, bọn họ không nhận ra nhiều xe sang như vậy, nhưng từ khí chất cao quý toát ra từ chiếc xe đầu tiên khiến họ biết răng những chiếc xe này rất có giá trị!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK