Giang Ninh lười biếng dựa lên ghế, hé mắt nhìn mọi người trên màn hình lớn, anh biết giờ phút này, mọi người đều đang nhìn anh.
“Tôi không có gì để nói nữa”
Anh cười nói: “Chính là chuẩn bị ba tỷ rưỡi tiền thưởng, mọi người có thích không?”
Không khí chợt tĩnh lặng.
Sau đó là một tiếng thở nhẹ, rồi trở nên đồn dập, giống như không nghe rõ con số mà Giang Ninh đưa ra.
Bao nhiêu?
Con mẹ nó, anh Ninh vừa nói bao nhiêu cơ?
“Ba tỷ rưỡi!”
Có người không nhịn được kêu lên. Mặc dù từ trước tới nay, mọi người đều đã biết tới tính hào phóng của Giang Ninh, nhưng mỗi lân như vậy tâm trạng họ đều bị kích thích.
Đúng là Lâm Thị kiếm được rất nhiều tiền, nhưng tiền mà Lâm Thị kiếm được đã dùng để mang lại cho nhân viên những phúc lợi tốt nhất, hơn nữa, phần lớn trong số đó đều được dùng để đầu tư vào các hoạt động phúc lợi cộng đồng.
Đây là điều mà tất cả công nhân viên vẫn luôn cảm thấy tự hào, kiêu ngạo vì xí nghiệp hiện tại của mình.
Tiền thưởng mà Giang Ninh đưa ra là tiền mà anh tự bỏ tiền túi mình ra thưởng cho mọi người. Bọn họ đều không biết, Giang Ninh chỉ là một anh chàng ở rể, ngày ngày tranh giành đồ ăn vặt với bọn họ, sao lại có nhiều tiên như thế.
“Anh Ninh, tôi không nghe nhầm chứ? Ba tỷ rưỡi?”
Có người không nhịn được hỏi.
Giống như, họ đã không thể nhớ được vừa rồi trong cuộc họp đã nói gì, giờ phút này, trong đầu họ chỉ còn lại hình ảnh ba tỷ rưỡi không ngừng hiện lên.
“Cậu nghe nhầm rồi”
Giang Ninh thản nhiên thay đổi tư tế, ngẩng đầu cười nói: “Tôi vừa suy nghĩ một chút, ba tỷ rưỡi không xứng với danh tiếng của Lâm Thị chúng ta, bảy tỷ đi”
Lần này, không chỉ toàn bộ nhân viên tham gia hội nghị mà ngay tới Lâm Vũ Chân cũng không nhịn được, hít một hơi khí lạnh.
Chuẩn bị bảy tỷ làm tiền thưởng?
Còn chưa bắt đầu công việc mà đã lấy tiền thưởng ra trước, còn ai không liều mạng chứ!
“Tôi hi vọng mọi người cùng nhau đồng tâm hiệp lực, đưa sự nghiệp ngày càng lớn mạnh hơn, tạo ra những vinh quang lớn hơn”
Giang Ninh đứng lên: “Tôi rất có lòng tin vào mọi người”
“Vâng! Anh Ninh!”
Trong video, tất cả mọi người đều đứng dậy, đồng thanh hô lên.
Đóng video, người ở phòng họp vẫn chưa thể phục hồi lại tinh thần, giống như có gì đó không phải sự thật.
Nhưng Giang Ninh chưa từng nuốt lời bao giờ.
“Tổng giám đốc Lâm”
Tiểu Triệu theo sau Lâm Vũ Chân, nhỏ giọng, cẩn thận nói: “Chị nhớ chú ý tới anh Ninh nhiều hơn!”
“Tại sao?”
“Chị nhìn anh ấy xem, giấu nhiều tiền riêng như thế…đàn ông có tiền sẽ trở nên xấu xaI”