Mục lục
Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1331:





“Được rồi, bước tiếp theo, nên là đại ca xuất hiện rồi” A Phi cười tửm tỉm nhìn xa xa, cả tòa sòng bạc khổng lồ phát sáng, nói với đám người của Hoàng Ngọc Minh: “Đại ca tới rồi à, chúng ta có thể, thỏa thích phóng đãng rồi!”





Chỉ cần nghĩ đến thôi, đã cảm thấy vui mừng quá rồi!





A Phi liếm liếm môi, đã có chút không thể chờ đợi.





Hiện tại Thanh Môn đã hoàn toàn rối loạn, bọn họ cái gì cũng không cần làm, lửa đốt lên, để cho bọn họ chậm rãi thiêu đốt, đốt đến tổn thất thảm hại rồi nói sau!





Chờ Giang Ninh đến, chính là lúc bắt đầu thu hoạch.





A Phi không lãng phí thời gian, lập tức mang theo đám người Hoàng Ngọc Minh, đi chuẩn bị cho bước tiếp theo.





Và đồng thời.





Thanh Môn các các sảnh, lần thứ hai đánh nhau!





Trong một ngày ngắn ngủi, đã có mười mấy người, mất mạng, đây là chuyện chưa từng xảy ra.





Người đứng đầu đảng phái sảnh khỉ Lâm Hoan, sắc mặt âm trầm, cơ hồ muốn ăn người luôn rồi!





Ở phía sau anh ta, là hơn trăm môn tử sảnh Khi, giờ phút này đều nổi giận đùng đùng, vây quanh trước cửa sảnh Rắn, lời nào không hợp ý, liền lập tức ra tay.





“Ân Vân, lấy người giao ra đây, nếu không, tôi làm sao giải thích với anh em môn tử đây chứ?” Đùa cái gì vậy chứ!





Vợ của anh em mình, vậy mà còn bị lừa ra tiếp khách, anh †a còn có thể nhịn được không?





Nếu anh ta không nói gì nữa, những người dưới tay anh ta, chỉ sợ đều sẽ làm ầm ï lên mất!





Tin tức cũng đã truyền khắp nơi, Lưu Nương nằm dưới tay Ân Vân, để cho người ta từ trong nước dẫn người qua đây, đã lừa được một người của sảnh Khỉ bọn họ, thậm chí, người tìm tới cửa, bọn họ còn không buông tha, còn ra tay đánh người.





Cho đến bây giờ, mọi người đều không trở lại, chỉ sợ là đã chết.





“Anh đang nói xàm cái gì thế? Lâm Hoan, đầu óc anh đã bị ngấm nước rồi sao?” Ân Vân giận dữ trách mắng: “Người của Ân Vân tôi đây, cho dù có ngu xuẩn đến mức nào đi nữa, chẳng lẽ sẽ làm ra loại sai lầm này sao? Anh đừng bị người ta khiêu khích!”





“Giữa chúng ta, còn cần khiêu khích sao?” Lâm Hoan cười lạnh một tiếng, ngày đó ở tổng bộ Thanh Môn, hai người đã cãi nhau một trận, đã sớm có oán hận, làm sao có thể đợi đến hôm nay.





Càng không cần phải nói, quả nhiên trong một thời gian rất dài, Ân Vân luôn là người Bảo Vinh Đông rất tín nhiệm, còn về sảnh Khỉ của Lâm Hoan, dường như có thể nói, không có cảm giác tồn tại gì.





“Đừng nói nhảm nữa, anh nhìn những người anh em phía sau tôi, coi họ có đồng ý hay là không?” Lâm Hoan quát lớn một tiếng: “Tôi khuyên cô, hay là giao ra Lưu Nương đi, bằng không hậu quả cô sẽ tự gánh chịu đó!” Ân Vân cũng trở nên tức giận.





Nếu mà là cô ta, không rõ ràng như vậy, phải giao ra người theo mình nhiều năm như vậy, vậy cô ta làm sao cho môn tử nể được đây?





Người của sảnh Rắn, sẽ nghĩ thế nào về chứ người đứng đầu đảng phái của cô ta đây?





“Anh bảo tôi giao, tôi liền giao, vậy tôi phải ăn nói như thế nào đây chứ? Lâm Hoan, anh đừng khi dễ người khác quá đáng như vậy!”





“Tôi khi dễ người quá đáng sao? Ngày hôm qua, không phải cô ỷ vào môn chủ chống đỡ cho cô, khi dễ chúng tôi hay sao? Hôm nay chúng tôi lại trở thành ăn hiếp cô sao?” Lâm Hoan cười lạnh một tiếng, tiến lên một bước, phía sau hơn trăm môn tử sảnh Khi, cũng cùng nhau tiến lên một bước.





“Vậy được thôi, hôm nay, ông đây sẽ ăn hiếp cô luôn!” Anh ta rống to một tiếng: “Tất cả đều lên cho tôi, bắt bà già kia ra cho tôi, đánh chết bà ta!” Người của sảnh Khỉ lập tức xông vào, Ân Vân cũng không cam lòng yếu thế, nũng nịu quát một tiếng, người sảnh Rắn cũng đã ra tay.





Hai bên nhất thời đánh đến không thể dừng lại được, hiện trường một lần hỗn loạn không chịu nổi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK