“A…’’
Hai cô gái choáng váng hét lên vì kinh ngạc, và nhanh chóng kéo chăn bông để chặn cơ thể họ.
Mã Khắc Lí lập tức ngồi thẳng dậy.
“Chuyện gì xảy ral” Anh ta ngẩng đầu liếc nhìn chung quanh, chỉ thấy Giang Ninh trực tiếp bước vào.
“Người vô tội mau rời Giang Ninh lạnh nhạt nói.
Hai cô gái không còn tâm trí quan tâm đến rất nhiều thứ, mặc kệ quần áo, tùy ý che mình, chân trần bỏ chạy.
“Mày… mày dám tới!” Nhìn thấy đó là Giang Ninh, Mã Khắc Lí không chút sợ hãi, chế nhạo nói: “Thực sự là điếc không sợ súng!”
“Điếc không sợ súng, là mày” Giang Ninh nhìn chằm chằm Mã Khắc Lí, không muốn nói nhảm chút nào.
Ở phía sau anh, mấy người Lão Lục lao thẳng về phía Mã Khắc LÍ.
“Các ngươi …….
Bọn người Lão Lục, họ chưa chết?
Đạo Sâm không phải nói là, anh ta đã sắp xếp người giết Anh Cẩu và những người khác, tại sa …
“Rầm!” Lão Lục bước tới, túm lấy Mã Khắc Lí và thẳng tay đấm anh ta xuống đất, sau đó giãm lên người anh ta.
“Có phải là rất bất ngờ?”
“Mày cho rằng những tên lính đánh thuê kia có thể giết chúng tao sao?”
“Con mẹ nó mày nghĩ mày coi thường ai đó!” Khi Lão Lục bước xuống, Mã Khắc Lí đột nhiên hét lên!
“A…’’
Mã Khắc Lí tan nát coi lòng hét lên.
Anh ta không ngờ răng những người lính đánh thuê mà Đạo Sâm thuê đều vô dụng?
Làm sao mà có thể như thế được!
Khí thế của những người đó thật đáng kinh ngạc, người ta nói rằng họ còn nổi tiếng hơn trên chiến trường Trung Đông, làm sao mà ngay cả Anh Cẩu cũng không thể giết được.
Giang Ninh đi tới, ngồi xổm xuống, một tay vỗ võ mặt Mã Khắc LÍ.
“Ai đã thuê những người lính đánh thuê đó?” Khuôn mặt của anh vô cảm, và anh ấy không thể nhìn thấy bất kỳ cảm xúc tức giận hay buồn bã gì.
Nhưng sự lạnh lùng trong đôi mắt ấy khiến Mã Khắc Lí như rơi vào một hầm băng!
Trong đầu anh ta, lại đột nhiên xuất hiện bộ dáng đáng sợ của Giang Ninh khi đó!
Cơ thể Mã Khắc Lí run rẩy, ngày càng run rẩy nghiêm trọng hơn, và ngay cả cổ họng của anh ta cũng đã khô khốc…
“Tha…”
“Bốp!” Lão Lục lại cho một cái tát nữa: “Tha cái đầu của mày!”
“Anh Cẩu bị gãy ba khúc xương. Tao sẽ tính nó lên đầu của mày! Nói nhanh lên!”
“Là… là Đạo Sâm của gia đình Slanka, là anh ta!” Mã Khắc Lí vội vàng quỳ xuống: “Anh Ninh! Xin anh thứ lỗi, là em bị ép buộc, em bị Đạo Sâm ép buộc…” Giang Ninh mặc kệ, đứng dậy, xoay người rời đi.