Mục lục
Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1243:





Để lại Bảo Mạc Nhĩ đứng bên trong với khuôn mặt đỏ bừng bừng tức giận, tức đến mức cả người đang run lên.





“Rầm!”





Trong phòng vang lên tiếng đóng cửa rất lớn không biết Bảo Mạc Nhĩ mất cái gì mà trút giận lên cái cửa.





Nhưng Hướng Cao không hề quan tâm.





Lúc ông ta đi ra, tất cả nhân viên trong phòng làm việc đang vô cùng vui mừng. Được tăng lương nên không ai không vui cả, mọi người ai cũng bàn tán xôn xao không biết vì sao Hướng Cao lại đột nhiên tăng lương cho mọi người Hơn nữa nói xong lại làm ngay, ký tên không hề do dự.





“Mọi người!”





Hướng Cao lại vỗ tay, tất cả sự chú ý của mọi người lại đổ đồn về phía ông ta.





Nhưng lần này Hướng Cao lại nói.





“Tôi sắp rời khỏi Slanka rồi. Câu nói của Hướng Cao khiến tất cả mọi người trong phòng làm việc nháo nhào: “Trước khi đi, tôi tăng lương cho mọi người là để cảm ơn mọi người đã ủng hộ tôi trong công việc suốt bao nhiêu năm qua”





“Hy vọng mọi người đều có một tương lai tốt đẹp”





“Tổng giám đốc Hướng, sao ông lại rời đi?”





“Đúng vậy, tổng giám đốc Hướng, ông mới vừa tăng lương cho mọi người, sao đã…”





“Tổng giám đốc Hướng, có chuyện gì xảy ra sao?”





Mấy nhân viên vội vàng hỏi.





Chuyện này thật sự là quá bất ngờ.





Hướng Cao phụ trách khu vực thị trường Đại Hoa Đông nhiều năm như vậy, nhiều người còn khẳng định sẽ làm việc ở vị trí này cho đến khi nghỉ hưu.





Nhưng không ai ngờ được Hướng Cao nói đi là đi ngay.





“Sống trong cuộc đời nhiều khi thân bất do kỷ” Hướng Cao thở dài, cố ý quay đầu lại nhìn về phía văn phòng rồi lắc đầu, tỏ ra không thể làm được gì hơn.





“Sau này nếu ai cần giúp đỡ gì có thể liên lạc với tôi. Ở trong giới tôi cũng có một số mối quan hệ, ít nhất cũng có thể giúp mọi người tìm được một công việc” Hướng Cao bắt tay mấy nhân viên làm viên làm việc lâu năm rồi không nói gì nữa, quay người rời đi. Ông ta không mang gì đi, đi nhanh đến mức mọi người bắt đầu hiểu có chuyện gì xảy ra.





Là người trong phòng làm việc đã ép Hướng Cao phải đi đúng không?





Từ khi cậu hai của nhà họ Bảo tới đây, tất cả mọi người trong công ty ai nấy đều nơm nớp lo sợ, giống như sắp đối đầu với quân địch. Đến cả nói chuyện mọi người cũng không dám †o tiếng.





Vốn dĩ lúc trước đám người bọn họ còn có Hướng Cao chống đỡ nhưng nay đến cả Hướng Cao cũng đã bị đuổi đi?





“Từ lâu tôi đã nghe người ta nói anh Bảo Mạc Nhĩ này tính tình kỳ quái, thích nổi giận lúc nào là nổi giận lúc đó, như thế thì ai mà chịu nổi chị “Cả thị trường Đại Đông Hoa này đều là sản nghiệp của nhà họ Bảo nên đương nhiên bọn họ có quyền quyết định.





Nhưng như thế có phải quá đáng quá rồi không? Không phải mới chỉ thua một vụ kiện thôi mà. Hơn nữa nói một câu thật lòng tôi thấy Slanka mới là người sai”





“Đúng vậy, tổng giám đốc Hướng bình thường đối xử với chúng ta cũng tôi. Đến khi sắp đi còn tăng lương cho mọi người. Anh Bảo Mạc Nhĩ kia đúng là quá đáng quá.” Tất cả mọi người đều là người có kinh nghiệm trong nghề, nhớ lại lúc Hướng Cao mới vào công ty cũng đoán được có lẽ Hướng Cao đã biết trước kiểu gì mình cũng sẽ bị đuổi nên cố gắng nhân lúc trước khi rời đi để tăng lương, giành lấy một ít lợi ích cho mọi người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK