Mục lục
Chiến Thần Hào Môn - Lâm Vũ Chân- Giang Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 817:



Tân Mẫn lập tức đứng lên, nếu giờ này ông ta còn không phản ứng lại thì đúng là ngu xuẩn.



“Đi, đến nhà xưởng!”



Ông ta bảo Tân Cương goi mười mấy cao thủ đến, trong lòng đã loáng thoáng đoán được nhà xưởng bên kia xảy ra chuyện rồi!



Tay không bắt giặc Mấy ngày nay Tân Huy không đòi tiền thì lại đòi nguyên vật liệu, hỏi vật tư, nhà họ Tân đầu nhập vào bên này một số tiền rất lớn. Chỉ tính riêng ba mươi phần trăm giảm giá kia thôi thì mỗi ngày nhà họ Tân đã tổn thất hơn ba trăm vạn!



Chỉ trong mấy ngày, nhà họ Tân lỗ đại khái hai ngàn vạn, tim Tân Mẫn như đang rỉ máu.



Tuy số tiền này với ông ta cũng không đáng là bao. Nhưng nếu đã mất tiền còn cống hiến sản phẩm vị Lâm Thị thì đúng là khiến ông ta muốn hộc máu!



Tân Cương tức giận đến phát run, ông ta còn định nhân cơ hội này để Tân Huy thể hiện, lộ cái mặt trước mặt gia chủ, cũng đề cao địa vị ở nhà họ Tân.



Ai biết chuyện cỏn con như vậy lại bị thằng con làm cho be bét.



Không kéo được Lâm Thị vào vũng nước bùn thì thôi, mấy ngày nay còn sản xuất bao nhiêu hàng cho Lâm Thị, hơn nữa còn đều là dùng vật tư của nhà họ Tân cung cấp sản xuất.



Trách không được mấy ngày nay Lâm Thị tuyên truyền thường xuyên như vậy, tốc độ bổ sung hàng hóa và nguồn cung tăng lên rất nhiều. Ra là con mẹ nó trộm dùng xưởng nhà bọn họ à!



Tân Mẫn dẫn người đuổi tới xưởng, còn chưa vào tới cổng lớn đã nghe thấy tiếng máy móc điên cuồng vận hành.



Khẳng định chính là thiết bị mới ông ta vừa phê duyệt mấy trăm vạn mua về, ngay cả vận chuyển cũng là dùng chuyên cơ, rút ngắn thời gian tới tối đa. Bây giờ nó vận hành toàn tốc lực, hai mươi tư giờ luân phiên sản xuất, sản lượng một ngày đủ để cung ứng cho tiêu thụ từ vài thành phố phương Bắc!



“Vào đi!”



Tân Mẫn xanh mặt vọt vào, đến trong ưởng, nhìn thấy sản phẩm đều là nhãn hiệu của Lâm Thị, cũng không biết là hàng thật hay hàng giả.



Ông ta lập tức cầm lấy mấy sản phẩm, điên cuồng cào sạch tem chống giả bên trên, thấy mã vạch laser bên dưới đều run rẩy cả người.



“Chủ nhân đừng nóng, có thể là công nghệ phỏng chế của Tân Huy tăng lên, thoạt nhìn có vẻ thật nhưng thứ bên trong chắc chắn là giải” Tân Cương vội nói.



“Lấy sản phẩm đến cho tôi xem, kiểm tra đo lường tại chỗ!”



Tân Mẫn nghiến răng, hung tợn nói.



Tốt nhất bên trong là hàng kém chất lượng, bằng không ông ta phải giết chết cha con Tân Cương!



Tân Cương vội vã lấy sản phẩm vừa điều phối tốt tới nơi, gọi nhân viên kỹ thuật lên kiểm tra đo lường. Nhân viên kỹ thuật bình tĩnh nói: “Hoàn toàn khớp với tiêu chuẩn chất lượng sản phẩm của Lâm Thị, không có vấn đề gì.”



“Không có vấn đề? Vấn đề lớn thì có!”



Tân Mẫn run môi, ông ta chợt hiểu ra, hiện tại nhà xưởng này hoàn toàn sản xuất sản phẩm của Lâm Thị.



Dùng sản nghiệp nhà họ Tân sản xuất hàng hóa cho Lâm Thị ư?



Thậm chí toàn bộ vật tư đều do nhà họ Tân cung cấp, Lâm Thị không mất gì còn lợi dụng nhà họ Tân không công?



Dù muốn tay không bắt giặc cũng không đến mức ấy đi!



“Mẹ kiếp!”



Tân Mẫn ném thành phẩm xuống đất, cả người rơi vào.



trạng thái điên cuồng như thú hoang, mắt đỏ bừng bừng hỏi: “Tân Huy đâu? Thằng con hoang kia đâu?”



Ông ta chửi ầm lên làm mặt Tân Cương tái nhợt. Tân Miễn cũng không hứng thú nghe Tân Cương giải thích, bay thẳng tới văn phòng xưởng trưởng.



“Loại người gì thế không biết? Chất lượng tốt còn chửi người? Thần kinhI” Nhân viên kỹ thuật nhìn Tân Mãn chạy xa, thâm nghĩ người này đầu óc bị nước vào rồi.
Chương 818:



“Đừng ngây ra nữa, tập trung làm đi, chúng ta không thể đánh mất danh tiếng của nhà máy, phải đảm bảo chất lượng sản phẩm!”



Thấy nhân viên xung quanh nhìn qua đây, nhân viên kỹ thuật thét to một tiếng, sau đó đi ra ngoài.



Cùng lúc đó.



Tân Mẫn dẫn người nổi giận đùng đùng đi vào văn phòng của Tân Huy.



Ông ta muốn giết người!



Chi bằng, thử đánh người khác xem sao?



Nhà họ Tân tiêu tốn một lượng nguyên liệu lớn, thậm chí còn không tiếc tay dừng hoạt động một đại lý thương hiệu cho nhà máy của mình để tập trung sản xuất hàng giả, nhăm hãm hại tập đoàn Lâm Thị.



Nào đâu ngờ, chỉ trong nháy mắt, lô hàng giả mất sạch, nhà máy lại trở thành nhà máy tạm thười của Lâm Thị, giúp cho Lâm Thị sản xuất hàng hóa, nhờ đó mà tiến độ bổ sung nguồn hàng của Lâm Thị được nâng cao.



Đây là hành động tự cắt thịt mình ra nuôi béo Lâm Thị!



Tân Mẫn tức muốn phát điên!



“Các người là ai, đây là khu vực văn phòng quan trọng, không ai được phép… ÁI” Bảo vệ chặn Tân Mẫn lại trước cửa bị ông ta tát văng ra ngoài.



“Mắt mù à?”



Tân Cương giận dữ, “Không thấy ông chủ đến rồi đây à?



Thằng khốn Tân Huy đâu rồi?”



Lúc này đây, ông ta chỉ muốn bóp chết đứa con trai này của mình, Tân Huy đã gây ra họa lớn mất rồi!



Chưa biết chừng, ba con họ sẽ đều bị đuổi khỏi nhà họ Tận, và còn phải nhận hình phạt nghiêm khắc.



“Quản đốc nhà máy… Quản đốc nhà máy đang ở trong văn phòng!”



Bảo vệ ôm mặt, run lẩy bẩy, không thể ngờ một nhân vật †ầm cỡ như người đứng đầu nhà họ Tân lại đến nhà máy nhỏ của họ, anh ta nào đã được gặp bao giờ, bỗng dưng phải chịu một cái tát vô cớ.



Tân Mẫn không nói không răng, rảo bước đi về phía văn phòng của Tân Huy, Tân Cương bước đi nhanh hơn ông ta.



“Xin trưởng họ cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ phạt nặng Tân Huy, hỏi cho rõ xem rốt cuộc đã có chuyện gì, mong trưởng họ đừng nóng giận!”



Ông ta chuẩn bị xông tới, đánh cho Tân Huy một trận nhừ tử rồi tính tiếp, dù sao chăng nữa, chỉ cần làm cho Tân Mẫn nguôi giận thì dù chỉ giữ lại được cái mạng quèn cũng đáng.



Nhưng Tân Mãn hoàn toàn không đếm xiỉa gì đến ông ta, dường như không nghe thấy, quay sang dặn đám võ sĩ đi bên cạnh.



“Lát nữa, đánh gãy hết tay chân thằng Tân Huy cho tôi, rồi tôi sẽ nghĩ xem lấy mạng nó kiểu gì”



“Rõ!”



Mười mấy người cùng đồng loạt lên tiếng.



Mặt Tân Cương biến sắc, bỗng chốc tái nhợt.



Ông ta muốn van nài, nhưng hiện giờ biết phải ăn nói thế nào đây?



“Trưởng họ..”



“Chú không phải vội, rồi sẽ tới lượt chú ngay thôi” Tân Mãn quắc mắt liếc nhìn ông ta, Tân Cương lập tức không dám hé răng nữa.



lầm!”



Đi đến trước cánh cửa phòng làm việc của Tân Huy, Tân Mãn tung chân đạp thẳng cánh cửa, phòng làm việc mở ra.



“Tân Huy!”



Ông ta nghiêm giọng quát lên, “Thằng chó má, mày đây rồi? Sao còn chưa cút xéo ra đây cho tao?”
Chương 819:



Ông ta vừa ra lệnh, mười mấy người xông thẳng vào, chuẩn bị dánh gãy tay gãy chân Tân Huy trước rồi tính.



Nhưng người đang ngồi trên vị trí ghế quản đốc bên trong phòng làm việc không phải là Tân Huy.



Tân Huy lúc này đang ngồi trên một chiếc ghế nhỏ, chăm chú viết một tờ đơn xin cấp nguyên liệu, chuẩn bị xin một lô nguyên liệu mới, nghe thấy tiếng động lớn phía sau, lập tức ngẩng đầu lên.



“Ông, ông chủ..” Trông thấy Tân Mãn, sắc mặt Tân Huy trắng bệch ra, hốt hoảng định giấu tờ giấy mình đang viết đi.



“Mang qua đây!”



Tân Mãn quát lên, cấp dưới cướp lấy tờ giấy đưa đến tay của Tân Mẫn.



Ông ta nhìn qua, những đường gân xanh trên trán nổi cuồn cuộn.



“Còn dám đòi tao cấp thêm nguyên liệu cơ” Tân Mẫn như thể phát điên, lập tức xé tan tờ đơn, rồi buông lời chửi mắng: “Thứ chó má ăn cây táo rào cây sung, †ao sẽ cho mày chết!



“Đánh gấy tay, gãy chân nó cho tôi!”



Mười mấy người lập tức xông lên.



Nhưng đột nhiên, một bóng người xuất hiện, chắn trước mặt Tân Huy, dửng dưng nhìn mười mấy võ sĩ kia, vẻ mặt lạnh lùng như một cỗ máy không có cảm xúc.



“Xin thứ lỗi, hiện giờ anh quản đốc đây phải làm việc cho.



tôi, ông đánh gãy tay chân anh ta thì nhà máy của tôi phải làm thế nào?”



Giang Ninh vẫn đang ngồi trên ghế ông chủ, vừa ăn trái cây, vừa liếc mắt nhìn Tân Mẫn, “Hay là ông thử đánh người khác xem sao?”



Cuối cùng đã đợi được ông tới Tân Mẫn nheo mắt lại: “Anh là ai?



“Dám chiếm đoạt tài sản của nhà họ Tân này, lá gan cũng lướn thật!”



“Nhà họ Tân?”



Giang Ninh nhếch miệng cười, “Thì ra nhà máy này là tài sản của nhà họ Tân đấy à? Cuối cùng tôi đã đợi được ông rồi, giờ thì tôi đã biết rốt cuộc ai là người đứng sau hãm hại Lâm Thị của tôi” Tân Mẫn cười khẩy: “Hãm hại Lâm Thị của anh đấy thì đã sao? Anh làm được gì nhà họ Tân của tôi nào?”



Chỉ cần nhà họ Long không dám ra mặt thì một Lâm Thị tép riu có là gì.



Hiện giờ, tất cả các gia tộc lớn có ý kiến với nhà họ Long đều sẽ rat tay với Lâm Thị, liệu họ có thể đứng vững được đến lúc nào?



Ông ta chỉ hối hận rằng mình không ra tay tàn nhẫn hơn, tiêu diệt phắt Lâm Thị đi cho rồi, nên giờ đây Lâm Thị mới huênh hoang như vậy, dám chiến cả nhà máy của mình, để nâng cao tiến độ sản xuất cho họ.



Đúng là một cái tát thật mạnh vào thể diện của nhà họ Tân!



“Trưởng họ Tân nóng nảy quá!”



Giang Ninh vỗ tay, đứng lên khỏi ghế, “Ông và tôi hợp tác với nhau tốt quá còn gì, năng lực sản xuất của nhà máy ông thực sự rất tốt, tôi rất hài lòng”



“Mày chán sống rồi!”



Tân Mãn nổi trận lôi đình, Giang Ninh đang cố tình chọc giận, sỉ nhục ông ta.



“Giết hết chúng nó cho tôi!”



Ông ta không nhịn được thêm nữa, nhà họ Tân chưa bao giờ phải chịu nỗi nhục nhã lớn đến như thế, chỉ một Lâm Thị bé cỏn con mà dám trèo lên đầu lên cổ nhà họ Tân của ông ta ư?



Thực sự cho rằng ai cũng có thể xúc phạm một gia tộc lớn như vậy sao?



Mu “Vút!”



“Vút!”



Mười mấy người lao về phía Giang Ninh cùng một lúc, nhưng Giang Ninh vẫn đứng yên tại chỗ, không buồn liếc mắt nhìn họ, anh cúi xuống cầm quả nho trong địa trái cây lên, ung dung bóc vỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK