Bùm!
Đột nhiên Phương Hồng Sơn đẩy mạnh bàn cà phê ngã xuống đất, cốc trà rơi trên mặt đất, chia năm xẻ bảy!
“Phương Uy! Ông đừng ngậm máu phun người!”
Ông ta chửi ầm lên: “Người đã giết chết Phương Hạ là ai, chẳng lẽ ông lại không rõ rằng sao?”
“Là ông! Là chính ông!”
Phương Hồng Sơn không chút khách khí nào, ông ta bây giờ đối với gia chủ nhà họ Phương này đã không còn có một chút kính sợ nào.
Hai người mặt đối mặt, đối chọi gay gắt.
Phương Hạ chết, Phương Hồng Sơn làm sao lại có thể để cho Phương Uy tính xuống trên đầu mình được.
“Phương Hồng Sơn!”
Phương Uy híp mắt một cái, vẻ mặt đãng đãng sát khí: “Ông vẫn luôn mơ ước đến cái vị trí gia chủ này, ông cho rắng tôi không biết sao?”
“Cho nên ông mới mượn vùng cấm Đông Hải, mượn tay Giang Ninh hại chết Phương Hạ, thậm chí ngay cả Hắc Sơn cũng chết, tất cả những.
chuyện này không thoát được khỏi việc có liên quan đến ông!”
Ha ha ha, Phương Uy, ông bây giờ là đang điên rồi, liên muốn bắt lấy tôi cần loạn sao?”
Phương Hồng Sơn trừng mắt, giơ ba ngón tay đầu lên: “Cái chết của bọn họ, không liên quan gì đến tôi, tôi có thể thề!”
Nếu như ông muốn lấy chuyện này vu oan lên trên đầu tôi, Phương Hồng Sơn tôi nói cho ông biết, ông không có cửa đâu!”
Ông ta tiến lên một bước, không chút sợ hãi nào đối với ánh mắt và lưỡng sát khí của Phương Uy.
Ngược lại là vào giờ phút này, ông ta lại càng thêm mạnh mẽ hơn Phương Uy đã trở lại, lại là loại phản ứng này.
Điều này cho thấy tám đại gia tộc của bọn họ liên thủ đi tới Đông Hải, cũng chưa chắc đã có thể thương lượng được tốt, không có thể đến được.
(Quyền phố, nếu không, Phương Uy lúc này làm gì còn có tâm trạng mà đi tìm ông ta gây rắc rối?)
Tin tức về Quyền phổ, chính là ông ta nói cho Tư Mã Hãng, rẵng cái kia miệng lưỡi như hoàng người, chắc chắn sẽ tìm cách liên thủ tám đại gia tộc lại và cùng nhau hợp tác động thủ.
Mà mặt khác bảy nhà còn lại sẽ lại càng tự cho mình là khôn ngoan hơn khi khẳng định tất cả những việc đó đều là một cái bẩy do nhà họ.
Phương giăng ra, sẽ cố tình để cho nhà họ Phương cầm đầu, phòng tránh tới việc có hại cho mình.
Mà tất cả những chuyện đó, Phương Hồng Sơn đều đã nghĩ đến, bây giờ xem xem? Tám đại gia tộc liên thủ, thế nhưng vẫn là thất bại.
Không thể lấy được một tờ Quyền phổ từ tay Giang Ninh nơi đó về, vì vậy Phương Uy mới có thể tức giận hộc máu quay trở lại mà tìm chính mình gây phiền toái.
*Phương Uy, nhà họ Phương bây giờ trở thành cái dạng như thế này, ông thân là gia chủ, không thể thoái thác tội của mình!”
Phương Hồng Sơn hét lên: ‘Lời này, cho dù ông tính đến trước mặt lão tổ tông, tôi vẫn dám nói lời này, nhưng ông còn dám đi gặp lão tố tông nữasao?”
Phương Uy đỏ bừng mặt, không nói một lời Ông ta biết Phương Hồng Sơn nhất định sẽ không thừa nhận, nhưng ông ta càng chắc chắn rằng Phương Hồng Sơn hắn là đã biết Giang Ninh hùng mạnh như thế nào từ lâu.
Lần này tám đại gia tộc đều ném người ở Đông Hải, Phương Uy ông ta đã trở lại, nhưng ông ta phải đối mặt với bảy gia tộc còn lại như thế nào đây?
Bảy gia tộc bọn họ sẽ lại nghĩ như thế nào về ông ta đây!
Nói rằng đây không phải là âm mưu của Phương Hồng Sơn, Phương Uy chắc chắn sẽ không tin, ông ta hối hận vì sao không nghĩ đến điều này.
sớm hơn một chút,vậy mà lại thực sự đã bị tên trứng thối Phương Hồng Sơn này lợi dụng cơ hội mà hố mình một phen.