[Bản tin sáng 7 giờ của YTV, xin được bắt đầu.]
Hai ngày sau đó.
Sột soạt.
Tôi cố gắng bắt chước một nhân viên văn phòng bình thường, chỉnh lại cà vạt ngay ngắn trên bộ vest.
Trông tôi cứ như đang chuẩn bị đi làm.
‘Ôi chán quá, chẳng muốn đi làm chút nào.’
Ngay cả suy nghĩ trong đầu tôi cũng thật sự giống hệt một người đi làm công ăn lương.
Trong lúc chuẩn bị ra ngoài, tôi bật TV lên cho đỡ buồn chán, và bản tin thời sự nhanh chóng cập nhật thông tin mới nhất.
[…Thêm một con ma thú vừa thoát ra từ [Delhi 1614] lại gây thương vong cho dân thường. Chúng tôi sẽ kết nối ngay với phóng viên hiện trường. Xin mời phóng viên I○○.]
Giọng nói trong trẻo của phát thanh viên vang vọng trong căn phòng khách trống trải.
‘Lại thất bại rồi.’
Tôi cứ nghĩ nếu chờ thêm thời gian, thế nào họ cũng giải quyết xong xuôi.
Nhưng có vẻ như hầm ngục đó hoàn toàn khác biệt với S cấp [Hành Lang Sáu Chân] từng xuất hiện ở Hàn Quốc.
Mấy ngày nay, tin xấu liên tục xuất hiện.
Dù họ có cố gắng lắm thì cũng chỉ săn được vài con quái vật ở khu vực cửa vào rồi lại rút lui.
Với tình trạng như thế này, danh xưng "Thợ săn" hẳn cũng phải rơi nước mắt, nhưng đối với Ấn Độ, hiện tại ngoài chiến lược cầm cự, họ chẳng còn lựa chọn nào khác.
‘Bọn họ chỉ đang kiểm soát số lượng quái vật để ngăn chặn sự bùng nổ của Hầm ngục mở, vậy mà cấp S vẫn bị thương nặng ư?’
Thực tế, chiến thuật ngăn chặn Hầm ngục mở như vậy lại rất có lợi về mặt thu thập vật phẩm.
Càng kéo dài cuộc chiến với quái vật, thợ săn càng có cơ hội nhận được phần thưởng giá trị.
‘Nhưng không thể để mọi chuyện tiếp tục như vậy được.’
Dù có nhận được bao nhiêu tài sản đi nữa, đây cũng không phải chuyện đáng để vui mừng.
Những người làm nghề săn quái vật cũng là con người, họ cần được sống.
Thợ săn nước ngoài sẽ dần kiệt sức theo thời gian, và điều đó chắc chắn sẽ dẫn đến một thảm họa mà ai cũng có thể dự đoán được.
“Khà.”
Dù là nhân viên văn phòng thắt cà vạt hay thợ săn lấm lem bùn đất, nếu làm việc quá sức thì hậu quả đều chẳng tốt đẹp gì.
[Phỏng vấn trực tiếp thợ săn cấp S Ấn Độ ●LIVE]
[Sonakshi (37): Lúc đầu, chúng tôi cứ ngỡ mình đã hạ được thủ lĩnh của Cổng…]
Nhưng bỏ mấy chuyện râu ria qua một bên.
‘Thêm một con boss nữa à?’
Tôi vẫn chưa hiểu vì sao bọn họ lại chật vật đến vậy, nhưng khi nghe tin tức sáng nay, tôi mới dần nắm bắt được tình hình.
Không biết nên gọi nó là "trùm giữa chừng" hay thực sự có đến hai con quái vật ngang hàng làm chủ Gate (cổng) này.
Dù sao thì, Gate đó dường như xuất hiện nhiều cá thể có sức mạnh áp đảo so với quái vật thông thường.
‘Tối thiểu là hai con, và hoàn toàn có thể có thêm nhiều con nữa.’
Quá trình phát hiện ra sự thật này cũng chẳng dễ chịu chút nào.
[Delhi 1614] có một sảnh giống như đền thờ, nơi thợ săn phải đối đầu với quái vật cực kỳ mạnh.
Vì khung cảnh đặc biệt này, các thợ săn Ấn Độ đã nhầm tưởng quái vật họ đánh bại là boss thực sự.
Thậm chí, trong lần đầu tiên đột kích, họ đã dồn toàn bộ sức lực để hạ gục nó.
Thế nhưng, ngay khoảnh khắc con quái vật bị tiêu diệt, một lối đi bí mật thứ ba chợt mở ra trong phòng…
‘Trận chiến với con boss thứ hai bắt đầu ngay sau đó, và thế là kế hoạch của họ hoàn toàn sụp đổ.’
Nói ngắn gọn, đây là một Gate biết cách "tra tấn tinh thần" thợ săn theo đúng nghĩa đen.
Nhưng nếu nghĩ đó là điểm dừng thì nhầm to.
Gate này không chỉ sở hữu những con boss dai dẳng và mạnh mẽ, mà ngay cả đám quái vật tạp nham bên trong cũng cực kỳ phiền phức.
Vậy mới nói, đây là một Gate cấp S .
‘Hừm.’
Quái vật xuất hiện không chỉ có tốc độ nhanh và thân hình nhỏ bé, mà còn sở hữu sức tấn công đủ sức cào rách cả da của những người đứng đầu trong giới thức tỉnh.
‘Tệ nhất có thể rồi!’
Bản tin sáng nay dần hiện lên hình ảnh phác họa của quái vật mới.
Thoạt nhìn, trông nó giống một con ong mật dễ thương… nhưng chính con quái vật đó đang biến Ấn Độ thành địa ngục trần gian.
【HunterNet】
[b***: Cái Gate này mất cân bằng quá ㅋㅋㅋ]
[12p***: Quả nhiên giả thuyết mô phỏng vũ trụ là đúng sao?? Cái thế giới quái quỷ này, thứ vận hành bình thường duy nhất chỉ có mỗi cái quạt máy.]
Ở Ấn Độ, do áp lực từ cổng cấp S đó, số lượng người thức tỉnh mới đang tăng lên. Điều này nói lên tất cả mọi thứ.
‘Tôi hoàn toàn đồng cảm với các cậu. Đây là lỗi của bọn Ký sinh Thể.’
Giống như những đánh giá của những người vô danh trên Trái Đất, tổ này đã thất bại trong việc điều chỉnh độ khó.
Suy cho cùng, cái gọi là “hộp mồi” vốn tồn tại để bị chinh phục.
Như thế, cư dân của hành tinh này mới có thể giữ vững hy vọng và không ngừng bước vào chiếc bẫy săn mồi đó...
‘Chuyện này mà tiếp diễn, có khi sẽ trở thành sự kiện Nuckelavee thứ hai mất?’
Ngay lúc đó.
Từ chiếc điện thoại tôi đang xem, một quảng cáo của tổ chức tài trợ quốc tế phát lên.
Trong đoạn quảng cáo, có thể thấy hình ảnh những thường dân bị quái vật tàn phá.
Một đứa trẻ nhỏ bị thương nặng ở chân, khóc thảm thiết.
‘Tuy mờ , nhưng thấy một đứa bé đang khóc như vậy cũng khiến người ta động lòng.’
Vậy bây giờ nên làm gì đây?
Nói trước, tôi không phải Quan Âm Thiên Thủ.
Mặc dù, kiếp trước tôi đúng là có nhiều tay hơn bây giờ một chút.
Dù thế nào, tôi cũng không thể ra tay mỗi khi có chuyện xấu xảy ra trên Trái Đất để đảm bảo không ai chết.
Ngay từ lúc gấp sổ tay lại, tôi đã gạt bỏ luôn khái niệm "quản lý".
Thế nhưng, chỉ mới vài ngày trước, tôi còn đi công tác để phá hủy một hòn đảo.
Bây giờ mà phớt lờ vụ này thì lại cảm thấy không công bằng cho lắm.
‘Hừm.’
Tôi cân nhắc một vài khía cạnh:
Sức ảnh hưởng khi những người thức tỉnh cấp S của Ấn Độ tử vong.
Sự tò mò về cánh cổng xuất hiện ở quốc gia đó.
Và quan trọng nhất—tiền.
Sau khi cân nhắc đủ mọi thứ, tôi đi đến kết luận.
‘Dù sao cũng đang trong thời gian làm việc, thử ghé qua đó xem sao…’
Nếu đã thực sự nghỉ hưu, thì câu chuyện hẳn sẽ khác.
Tước đoạt cơ hội tự mình vượt qua của những người thức tỉnh và làm ảnh hưởng đến cân bằng tự nhiên chẳng phải việc hay ho gì.
Dù là về đống sản phẩm dư thừa lơ lửng trên trời hay cánh cổng cấp S mới xuất hiện lúc này.
Suy cho cùng, tôi cũng chỉ xử lý nó vì còn đang hoạt động mà thôi.
Chỉ cần kiếm đủ tiền, tôi sẽ thật sự nghỉ hưu và tận hưởng cuộc sống một mình.
‘Chỉ mong mọi chuyện diễn ra theo kế hoạch. Nhưng mà, chẳng biết có phải vì con người Trái Đất vẫn còn quá nguyên thủy hay không, mà tôi cứ bị cuốn vào thế này.’
Sau khi suy nghĩ chán chê, tôi nhấc điện thoại lên.
‘Haizz.’
Có vẻ tuần này tôi sẽ sang Ấn Độ để kiếm ít ngoại tệ. Mà để làm vậy, tôi lại phải thông qua Hiệp hội nữa.
Bíp bíp bíp bíp.
Trong lúc gọi điện cho Hiệp hội Thợ săn, tôi điểm lại những tin tức đã đọc trước đó.
[Sonakshi (37 tuổi): Ban đầu, chúng tôi cứ tưởng mình đã hạ gục thủ lĩnh của cánh cổng…]
Dẫu sao, một điều may mắn là người mạnh nhất Ấn Độ lại là một pháp sư điều khiển nước.
‘Chính phủ họ có người đại diện thức tỉnh khác, nhưng theo tôi thấy thì người này là lựa chọn tốt nhất.’
Nếu là Thủy thuật sư, thì kể cả khi đối đầu với một kẻ cấp SS (với điều kiện không có ai cản trở), Người này cũng không đến mức bị áp đảo hoàn toàn.
‘Tới tận lúc này mà chính phủ Ấn Độ vẫn chưa chủ động gửi lời cầu cứu, cũng hơi buồn thật. Thôi, mặc kệ. Vụ này thì cứ đến hiện trường thương lượng với đám thợ săn ở đó để lấy phần thưởng vậy.’
Nhắc mới nhớ, lần đột kích con Rồng Đen trước đó, tôi đã vớ được tận một vật phẩm Huyền Thoại và một vật phẩm Độc nhất—một cú trúng đậm.
Vậy thì 'hộp mồi ' cổng cấp S lần này cũng có hy vọng chứ nhỉ?
‘Hiếm hoi lắm mới có nhã hứng làm việc thiện, nhân tiện mong sao cũng xóa luôn món nợ này.’
Ngay khi lòng tham vừa nhen nhóm, tôi đã có thể liên lạc được với hội trưởng Hiệp hội Thợ săn.
Hơn nữa, đúng như dự đoán, yêu cầu nhập cảnh vào Ấn Độ được chấp thuận dễ dàng.
Với Ấn Độ mà nói, bây giờ chính là mùa vụ cấy cày.
‘Vào thời điểm bận rộn thế này, làm gì có chuyện họ từ chối nhân lực hỗ trợ.’
Nhưng nghĩ theo hướng ngược lại, việc kích thích đất canh tác một cách quá mức như thế này, liệu có ẩn chứa ý đồ nào của bọn Ký sinh Thể không nhỉ…?
***
Dòng suy nghĩ vẩn vơ của ai đó trôi qua, và rồi tám tiếng sau—
[Hả? Ý ngài là từ bây giờ tôi phải cùng vào hầm ngục với cái gã người Hàn Quốc trông như sát nhân hàng loạt đó ư?]
Xin lưu ý.
Sonakshi, một thợ săn Cấp S của Ấn Độ, vốn cảnh giác với việc các người thức tỉnh nước ngoài tham gia. Nhưng ý kiến của cô đã bị phớt lờ, và chuyến công tác của sinh vật ngoài hành tinh nọ vẫn diễn ra suôn sẻ.
Bởi vì, rốt cuộc, cái gọi là "xã hội" vốn là một khái niệm lạnh lùng.
Kim Gi-ryeo nhanh chóng hoàn tất đàm phán thông qua Hiệp hội Thợ săn, sau đó di chuyển đến Ấn Độ bằng máy bay.
Là một kẻ xa lạ cô độc, anh không hề rêu rao về chuyện này. Do đó, việc một thợ săn Cấp S xuất ngoại cũng diễn ra trong một bầu không khí khá yên ắng.
***
-Lao xao, lao xao…
Nhờ vậy, người thức tỉnh nào đó tóc đen có thể ăn uống một cách bình yên.
‘Canh đậu tương.’
Bây giờ là trong một nhà hàng tại Hàn Quốc.
Một người đàn ông nổi tiếng với biệt danh "Anh hùng của nhân dân" cầm thìa lên, suy tư.
‘Không ngon bằng món do Kim Gi-ryeo thợ săn nấu.’
Jung Ha-sung đánh giá món ăn vừa bỏ vào miệng.
‘Thiên tài… lại còn xuất sắc cả ở khoản này sao.’
Bữa ăn một người với hàng loạt món ăn kèm đầy ắp đến mức bàn ăn như sắp sụp xuống. (đang diễn tả bữa ăn slime nấu)
Trước đây, dù bữa cơm có thịnh soạn đến đâu, cậu cũng chỉ đơn thuần ăn để lấp đầy bụng mà thôi.
‘Vậy thì, rốt cuộc có điều gì mà Kim Gi-ryeo không thể làm chứ? Đồng cảm…?’
Sụp soạt.
Nhưng đúng vào lúc bữa trưa đang yên bình nhất—
♪♬ ♭♩
Điện thoại reo.
‘Lại spam à. Đã cài ứng dụng chặn quảng cáo rồi mà dạo này sao vẫn không lọc được nhỉ.’
Jung Ha-sung vốn định mặc kệ, vì dù sao cũng đang ăn. Nhưng khi nhìn thấy dòng chữ hiển thị trên màn hình, cậu lập tức đổi ý.
[Cuộc gọi đến]
[Đại diện Seo Esther - Ma Tháp Hàn Quốc]
Giờ không còn bị công việc đuổi theo nữa, vậy nên ít nhất cậu cũng có thể nhận những cuộc gọi kiểu này.
“Vâng, thợ săn Esther. Tôi nghe đây.”
Câu hỏi quan trọng lúc này là—cô ấy sẽ nói gì tiếp theo.
“Hả? Ý cô là tôi cần đến ngay bây giờ sao? Là hầm ngục nào mà nghiêm trọng vậy?”
Bậc thầy kỹ năng nguyền rủa ở đầu dây bên kia có vẻ cực kỳ gấp gáp.
“Cái gì…? Cấp S thật à?”
Sau khi tiếp nhận toàn bộ thông tin, Jung Ha-sung cũng không còn giữ được vẻ bình thản nữa.
“Nói cách khác, lần này là một Cổng Cấp S thuần túy, không hề có quái vật Cấp A nào xen lẫn vào, đúng không?”
Từ trước đến nay, chưa từng có vấn đề nào ở nước ngoài trùng khớp với lịch trình của cậu. Nhưng lần này thì khác.
Không ai có thể lường trước rằng mọi chuyện lại diễn ra như thế này.
Một Cổng Cấp S xuất hiện trong nước.
“Vâng. Tôi sẽ chuẩn bị ngay và xuất phát liền. Làm ơn gửi vị trí hầm ngục cho tôi ngay.”
Thành thật mà nói, giờ đây khi nghe những tin tức thế này, cậu chẳng còn cảm thấy sợ hãi gì nữa.
Tuy nhiên, Jung Ha-sung vẫn dừng bữa ăn của mình.
‘Nếu chỉ là một cấp bậc bình thường thì không nói làm gì, nhưng nghe tin một Cổng Cấp S xuất hiện mà vẫn ngồi ăn tiếp thì có hơi…’
Dù tình huống này chẳng hề dễ chịu, nhưng biết làm sao được.
Từ thời xa xưa đến tận ngày nay, nếu muốn sống, ít nhất cũng phải làm việc để kiếm cái ăn.
Hơn nữa, nghề nghiệp của cậu là một thợ săn quái vật.
Jung Ha-sung nhanh chóng sắp xếp lại suy nghĩ rồi đứng dậy hoàn toàn khỏi chỗ ngồi trong nhà hàng.
Thật kỳ lạ, từ khi trở thành thợ săn, dường như tốc độ ăn của cậu còn tăng nhanh hơn cả năng lực chiến đấu vậy.