“Hóa ra tên của cổng có thể bị thay đổi giữa chừng sao.”
Và cái tên mới được thay vào lấy từ khái niệm “Thất Tông Tội” (칠죄종, 罪宗).
Nếu tội lỗi mà hầm ngục nhắc đến thực sự trùng khớp với những gì được ghi chép trong kinh điển của nhân loại, thì một dự đoán bi quan lập tức nảy sinh: trong tương lai, sẽ có ít nhất năm tổ quái vật tương tự nữa xuất hiện.
“Phẫn nộ, đố kỵ…”
Mà nghĩ lại thì, những thứ thiết yếu để sinh tồn như thế này lại bị xem như nguồn gốc của cái ác sao?
“Dù sao cũng chỉ là khác nhau về mức độ quy định mà thôi.”
Người Trái Đất dường như đã quá quen với kiểu phân loại này, nhưng đối với người ngoài hành tinh, bảy khái niệm ấy thật gượng gạo và khó hiểu.
Hơn nữa, những từ ngữ này trong tâm trí họ không hề liên kết thành một khối thống nhất.
'Mình có nên tra cứu trước năm cái còn lại không nhỉ?'
Dẫu có xa lạ đến đâu, không thể cứ thế mà sống cả đời trong mù tịt được.
Tôi nhanh chóng mở điện thoại để tìm thêm thông tin.
“Xem nào… Những loại chưa xuất hiện gồm ‘Hà tiện’ (keo kiệt) và ‘Lười biếng’ , còn lại thì…?”
Quá mức keo kiệt, khư khư giữ của cải.
Lười nhác, trốn tránh lao động và trách nhiệm—phạm trọng tội thì đọa địa ngục.
Có vẻ như đây là những thói hư tật xấu điển hình mà tôn giáo của loài có vú này đã quy định.
‘Nếu đúng theo danh sách này, thì mình chắc chắn sẽ bị quẳng xuống biển lửa mất. May mà sẽ không chết hẳn, còn kịp dùng ma thuật luân hồi.’
Sột soạt.
Tôi lướt ngón tay cái trên màn hình, đọc thêm vài dòng.
Vốn chẳng hứng thú nên chưa từng tìm hiểu, nhưng nhìn kiểu này thì gần như chắc chắn là đám ‘ký sinh thể’ đã dựa vào tài liệu của Trái Đất để tạo ra những chiếc hộp trong hầm ngục.
Hơn nữa, đây cũng là một cách làm điển hình của chúng.
'Rốt cuộc thì, hành vi của con người cũng chẳng khác mấy.'
Dựa vào thần thoại và kinh thánh để hình thành tổ quái vật—người không biết gì về côn trùng vũ trụ chắc chắn sẽ hiểu lầm.
[📈 Xu hướng thời gian thực]
[1▲ Tính chất của Tội Tông]
[2▼ Vị trí của cổng mới số 2]
[3▽ Thuyết diệt vong của Trái Đất]
Trên mạng đã loạn hết cả lên.
💬 “Lần này đúng là thiên phạt thật rồi, haha.”
📺 [Đăng ký kênh YouTube ‘Jang Đạo Sư TV’] – “Mọi người, tôi đã nói gì nào? Tôi đã cảnh báo từ lâu rằng một đại họa sẽ giáng xuống thế gian này!”
📰 (Tin độc quyền từ Seonhan Ilbo) – “Biểu tình của nhóm thiền định bí ẩn ủng hộ thuyết tận thế… Cảnh sát dự kiến sẽ siết chặt việc trấn áp các cuộc tụ tập trái phép.”
Ai nấy đều thi nhau đưa ra ý kiến về hầm ngục lần này.
‘Vì lấy cảm hứng từ tôn giáo có nhiều tín đồ nhất trên Trái Đất, nên phản ứng dữ dội cũng là lẽ thường.’
Vấn đề là, đây hoàn toàn không phải một chiều hướng tốt.
'Phần lớn mọi người đang thần thánh hóa hành động của ký sinh thể.'
Dù xét ở góc độ nào, khái niệm này vốn chỉ được loài người sử dụng trong vũ trụ, vậy mà giờ đây lại xuất hiện trong hầm ngục.
Thậm chí, những bia đá bên trong còn cố ý chọn giọng điệu cao ngạo như [Đừng sống trong tội lỗi.]
Ngẫm lại, đúng là dễ bị nhầm lẫn thành hành động của một thực thể bậc cao.
Nhưng trên thực tế, đó chỉ là đặc tính của một chủng loài giỏi cắt ghép, thiếu khả năng sáng tạo mà thôi.
Lũ ký sinh thể đã vắt óc suy tính để tối ưu lợi ích.
Vậy mà đám động vật có vú này lại tự ý diễn giải cú sốc hầm ngục theo hướng cao siêu.
‘Quê nhà mình thì gặp ký sinh thể khi ma pháp học đã phát triển, nên không đến mức này.’
Mặc dù, suy cho cùng thì cũng chẳng có gì đáng bận tâm.
'Lũ du hành giả vũ trụ cứ thích thờ phụng mấy chuyện vô nghĩa. Không biết có phải tất cả đều là mồi nhử của ‘Giáng Lâm’ hay không~'
Suy nghĩ dừng lại ở đó.
Dù đã tiếp nhận đầy đủ thông tin, thái độ của tôi không hề thay đổi.
'Dù thế nào, mình cũng sẽ không nhúng tay vào vụ này.'
Cổng vừa xuất hiện chỉ mới được đánh giá hạng A, nên trong thời gian ngắn, rất có thể sẽ có chiến lược chinh phục mới.
Tốt nhất vẫn là quan sát thêm.
Bỏ qua tất cả những lý do trên, quan trọng nhất là nghiên cứu của tôi vẫn chưa hoàn thành.
'Với tình hình hôm nay, có vội vã cũng chẳng thay đổi được gì. Đã ra tay thì tốt nhất là dọn dẹp cho gọn ghẽ.'
Thế nên, tôi quyết định gác lại cả sở thích lướt web yêu thích, rồi lại một lần nữa quay về tầng hầm.
.
.
Một tiếng sau.
“Ôi trời, xin lỗi vì đã đột nhiên đến thế này!”
“……”
“Chà. Mà này, thợ săn à. Tôi nghe nói gần đây anh mới chuyển nhà, và xem ra anh đang sống ở một nơi thật tuyệt đấy. Tôi là dân bản địa nên biết rõ, nếu đúng theo địa chỉ giao nhận ghi trong hồ sơ của Hiệp hội thì đây chẳng phải là chỗ đó sao? Căn nhà được xây trên cao, từ mặt trước có thể nhìn thẳng ra biển—”
Trước tiên, để giải thích thì tôi đã ra ngoài một lúc để mua một số vật dụng cần thiết cho nghiên cứu.
Có thể hiểu là tôi đã quàng cả chiếc khăn quàng cổ mới mà Esther mua gần đây, rồi bước đi từng bước đến cửa hàng bán vật phẩm trong vùng này.
Thế nhưng, khi tôi đang mải lựa chọn đồ đạc thì mấy viên chức chính phủ đi trên một chiếc xe màu đen bỗng dưng tìm đến tôi.
“À, chà, có lẽ tôi đã luyên thuyên hơi nhiều rồi. Ha ha ha.”
Viên chức nam, người đã dẫn tôi đến tòa nhà của Hiệp hội, lập tức cúi đầu.
“Nếu đã làm mất thời gian của anh khiến anh khó chịu, tôi xin lỗi. Nhưng lần này có nhiều thông tin không thể truyền đạt qua điện thoại do quy định.”
“Vậy thì nói thẳng vào vấn đề đi.”
“Vâng, vâng!”
Mở đầu khá dài dòng, nhưng câu hỏi lại rất ngắn gọn.
“Trước hết, tôi muốn hỏi về việc anh có tham gia vào sự kiện [Thất Tông Tội] lần này không.”
“Không.”
“Nếu anh muốn xử lý vụ việc này ở nước ngoài như trước đây, thì Hiệp hội của chúng tôi sẽ bắt đầu tiến hành các thỏa thuận giữa các quốc gia cũng như chuẩn bị nhiều thứ khác. Bao gồm cả việc đặt chuyến bay, nên nếu anh đã có thời gian xuất cảnh dự kiến, xin hãy cho chúng tôi biết.”
Những chuyện này xảy ra là vì tôi luôn đứng ra xử lý các cuộc khủng hoảng toàn cầu trước tiên.
‘Chẳng lẽ bọn họ nghĩ lần này tôi cũng sẽ làm thế nên mới nhắc đến chuyện đó?’
Nhưng riêng cái thứ gọi là [Thất Tông Tội] đó thì lại là một câu chuyện khác.
Do đã thu thập được tài nguyên cấp Độc nhất trong chuyến công tác ở Ấn Độ, gần đây tôi vốn đã bớt lo về tiền bạc.
“Tôi không đi.”
“…Hả?”
“Ý tôi là…”
“À, tức là lần này anh không có kế hoạch xuất cảnh sang Anh hay Phần Lan, đúng không?”
Mà khoan, [Thất Tông Tội] thứ hai xuất hiện ở Phần Lan à?
Tôi đang cố nhớ lại ký ức trong quá khứ thì...
Ngay khi tôi nói rằng mình sẽ không can dự, viên chức phụ trách nào đó bắt đầu đổ mồ hôi ròng ròng, nhưng phản ứng tổng thể lại có vẻ khá lạ lùng.
‘Không giống như hắn thực sự cảm thấy tiếc nuối. Mọi thứ đều mơ hồ.’
Thế nên tôi hỏi thẳng rằng tại sao hắn lại đảo mắt nhanh đến thế, và đối phương trả lời như sau:
“Thật ra cả hai quốc gia nơi xuất hiện cổng mới đều đã gửi đề nghị trước rồi.”
“Đề nghị?”
“Họ nói rằng nếu anh Kim Gi-ryeo chấp nhận đến hỗ trợ, họ sẽ đảm bảo mức thưởng săn cao, đồng thời tạo ra những lợi ích ngoại giao cho Hàn Quốc… đại loại vậy.”
“Hừm.”
“Nhưng thợ săn không cần phải bận tâm đến chuyện đó đâu.”
Nhân tiện, nếu gã đàn ông trước mặt tôi dám nói kiểu như ‘Anh nên hy sinh vì danh dự quốc gia’, thì tôi đã trực tiếp đánh hắn rồi.
‘May mà mình vừa giữ được nước, vừa giữ được mạng người.’
Nghe kĩ câu chuyện, có vẻ những nhân vật cấp cao của Hàn Quốc có suy nghĩ khá phức tạp về đề xuất từ nước ngoài.
Họ thích việc tôi, thợ săn S cấp thứ tư của Hàn Quốc, đi công tác nước ngoài vì sẽ có lợi ích kèm theo.
Nhưng—
‘Cùng lúc đó, họ lại không muốn gửi một chiến lực quan trọng ra nước ngoài ngay khi một sự kiện đặc biệt như [Thất Tông Tội] đang diễn ra.’
Dù sao thì, đúng là thế.
Thành thật mà nói, các hầm ngục chỉ đang xuất hiện ở những vùng xa xôi bên kia đại dương, nên khả năng châu Á bị lôi vào sự kiện lần này cũng không cao.
Tôi hoàn toàn hiểu được thái độ mập mờ của nhân viên Hiệp hội lúc này.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ khác.
‘Một hầm ngục kích thích cơn giận dữ ở Anh, và một hầm ngục khơi gợi lòng đố kỵ ở Phần Lan?’
Nếu diễn giải lời hắn ta theo cách khác, chẳng phải điều đó có nghĩa là các quốc gia khác hiện đang mong đợi sự giúp đỡ từ tôi sao?
‘Không ổn rồi.’
Giờ là lúc tiết lộ một số thông tin.
Thực tế, cái tên Kim Gi-ryeo chỉ thực sự trở nên nổi tiếng nhờ vào hai sự kiện lớn.
Thành tích tiêu diệt [Imugi] và [Siren]. (Giao long và người cá)
Dù bây giờ tôi đã lập được nhiều chiến công khác, nhưng những con quái vật đặc biệt đó vẫn là thứ khiến tôi trở nên nổi bật trong mắt người nước ngoài.
‘Trên mạng từng viết rằng tôi nổi danh nhờ hạ gục Imugi, rồi ngay sau đó đánh bại Siren chính là bước đệm cuối cùng giúp tôi trở thành hiện tượng.’
Và việc tôi chuyên đi săn lùng Siren—một quái vật sử dụng đòn tấn công thao túng tâm trí—chứng tỏ rằng tinh thần tôi rất mạnh.
‘Dễ dàng suy luận ra ai là người phù hợp nhất để đánh bại chúng trong lần này.’
Nhân loại đã suy luận chính xác.
Nhưng việc xác định chính xác ai là thợ săn phù hợp với "Thất Tông Tội" lại không phải tin tốt đối với riêng tôi.
Nếu nhân loại cứ làm như thể đã ký gửi số phận của mình cho tôi và liên tục yêu cầu tôi đi công tác, thì chẳng phải mọi chuyện sẽ trở nên phiền toái sao?
‘Dĩ nhiên, người ngoài hành tinh như tôi thì không sao, nhưng những người Trái Đất sẽ phải lo lắng về cơn đại hồng thủy sắp tới.’
Vậy nên, tôi đã dập tắt rắc rối ngay từ trong trứng nước.
Với tư thế ngạo nghễ mà hồi còn cấp F tôi chẳng dám mơ tới, tôi ngồi trên ghế sofa và nói với nhân viên trước mặt:
“Dù sao thì, nghĩ lại bây giờ tôi mới thấy, có vẻ như bấy lâu nay tôi đã quá tùy tiện can thiệp vào công việc ngoại giao của nước khác.”
“Dạ?”
“Thế nên việc người Hàn Quốc lại được mong chờ đến giúp cũng là điều dễ hiểu thôi. Nhưng nói trước nhé, đây là chuyện tôi tự quyết định theo ý mình.”
“À…”
“Nếu những khu vực khác trắng trợn tỏ vẻ kiểu ‘Sao chúng tôi không được giúp? Chọn chỗ mà ra tay là không đúng.’ thì lúc đó tôi sẽ cảm thấy bực mình đến mức chẳng muốn làm gì nữa đâu. Hội hãy tự lo truyền đạt lại cho rõ ràng.”
“À, vâng!”
“Kể cả khi tình hình trở nên gấp gáp, đừng có ai tạo ra những chuyện khiến hàng xóm cùng chung Trái Đất phải cảm thấy khó chịu…”
“À, tất nhiên rồi ạ! Tôi sẽ chịu trách nhiệm làm theo đúng ý của thợ săn!”
Dù có sở hữu sức mạnh phù hợp đi nữa, nhưng miễn không dùng nó để làm hại người khác, thì năng lực của ai dùng vào đâu cũng là chuyện của chính người đó.
‘Nghĩ như vậy từ góc nhìn của một Alphauri, tôi cũng phần nào hiểu được lý do Kang Chang-ho biến mất không tăm tích.’
Trong lúc tôi còn đang suy nghĩ đủ thứ chuyện, bất giác khuôn mặt quen thuộc của hai con người hiện lên trong đầu tôi.
Jung Ha-sung. Esther.
Tôi đã nhận ra từ lâu rồi—vì bản chất tôi là một linh hồn ích kỷ, nên tôi càng bị thu hút bởi hai người đó.
‘Esther thì vì lo rằng bản thân, với tư cách là đại diện của những người thức tỉnh, sẽ làm xấu đi hình ảnh của siêu năng lực gia, nên mới để tâm đến an toàn công cộng. Còn Jung Ha-sung thì đơn giản là không thích việc người dân trong khu vực của mình bị thương tổn.’
Chỉ vì lý do cỏn con đó mà chấp nhận hy sinh bản thân sao?
Lại còn cứ liên tục chịu thiệt hại đến tận bây giờ nữa ư?
‘Còn tôi thì dù có xảy ra chuyện gì đi nữa, chỉ cần không thích thì vẫn có thể thoải mái rong chơi cơ mà.’
Dù thế nào đi nữa, tôi cũng không hiểu nổi làm thế nào mà những gen yếu đuối đó lại có thể sống sót đến ngày nay trên Trái Đất.
Nhưng đứng trước mặt nhân viên mà cứ mãi đắm chìm trong suy nghĩ của riêng mình thì không hay lắm. Tôi nhanh chóng thu dọn những suy tư của mình và chuẩn bị đứng dậy.
“Vậy tôi sẽ báo cáo rằng thợ săn Kim Gi-ryeo sẽ không can dự vào sự việc lần này.”
À, nhưng trước tiên, phải làm rõ chuyện này đã.
“Khoan đã. À… tôi chưa khẳng định chắc chắn đâu.”
“Vâng?”
Tôi chỉnh lại [Găng Tay Bóng Đêm], thứ giờ đây chỉ còn đóng vai trò phụ kiện thời trang, rồi nói:
“Nghe tôi có vẻ phủ định hơi nhiều, nhưng thật ra tôi cũng chưa chắc là có tham gia hay không.”
“A…”
Dạo gần đây, bọn ký sinh thể cứ liên tục vượt quá giới hạn, vậy nên cũng đến lúc tôi phải cảnh cáo chúng một lần.
Đây vẫn là một bí mật tôi chưa nói với ai, nhưng thực ra, vị đại ma pháp sư này đã nghĩ ra một cách hay ho gần đây.
Có điều, nghiên cứu đó vẫn chưa hoàn tất.
“Hãy cho tôi thêm thời gian suy nghĩ. Dù sao thì ‘Thất Tông Tội’ cũng chỉ là một cổng cấp A, các quốc gia đó vẫn có thể duy trì ổn định trong thời gian tới mà.”
“Vậy xin phép hỏi, bao giờ tôi có thể nhận được phản hồi về việc này ạ?”
“Chuyện đó cũng khó nói, vì tuần này tôi hơi bận rộn.”
Dù mấy ngày gần đây chẳng có bất kỳ ghi chép nào về việc tôi vào hầm ngục, mà lại lấy cớ bận rộn sao?
Có lẽ người trước mặt tôi đang nghĩ như thế.
‘Dù không dùng phép thuật thì cũng có thể đọc hết cảm xúc trên mặt cậu rồi, nhóc ạ.’
Nhưng những gì tôi vừa nói không phải là dối trá.
Các người có biết vì sao tôi lại bận rộn suốt cả tuần này không?
[Đinh!]
Vừa lúc tôi bước ra khỏi phòng, một tin nhắn được gửi đến thật đúng thời điểm.
[CụcThuế Quốc Gia]
[Hướng dẫn khai báo thu nhập từ nghề thợ săn ở nước ngoài
Xin chào quý khách! Đây là hướng dẫn từ Cục Thuế Quốc Gia.
Tháng Hai hằng năm là thời gian khai báo thuế thu nhập từ nghề thợ săn ở nước ngoài…]
“……”
Trong khi viên chức của Hiệp hội vẫn đang ở lại phòng để xử lý công việc, tôi một mình bước ra hành lang, liếc nhìn điện thoại và khẽ lau khóe mắt.
Nhân tiện thì, hiện tại là thời điểm mà cơn sóng đại biến động gần như đã kết thúc.
Tức là tháng Hai đã đến—mùa thuế chính thức bắt đầu.