Mục lục
[Nam chủ] Thợ Săn Huyễn Tượng Tại Dị Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoảng hai tiếng sau.

‘Tôi không nghe nói là ở hiện trường sẽ có đông người thế này.’

Jung Ha-sung nhanh chóng đến nơi xảy ra sự cố.
Tuy nhiên, có nhiều người thức tỉnh tập trung ở đây hơn cậu ta dự đoán.

‘Những người này… là những gương mặt quen thuộc từ lần săn [Mi-pil-yeon-han Ác Tính] đây mà.’

Cậu ta đoán rằng họ chính là những trợ lý của Esther.
Như vậy, sau khi xác nhận xong về lực lượng có mặt, cậu ta tiến thẳng vào vấn đề.

“Người phát hiện ra Cổng là cô sao, Đại diện Seo?”

“Không. Người trong bang hội của chúng tôi tình cờ tìm thấy nó. Tôi chỉ vừa vào kiểm tra và ra ngoài.”

“Kết quả điều tra ban đầu thế nào?”

“Từ trùm cho đến đám quái vật tép riu, tất cả đều là Cấp S. Như tôi đã nói, đây chắc chắn là một Cổng có độ khó cao nhất.”

Một thợ săn Cấp S xác nhận sự xuất hiện của những đối thủ nguy hiểm.
Nhưng thực ra, đây không phải là lần đầu tiên bán đảo Triều Tiên xuất hiện quái vật ở cấp bậc này.

‘Cấp S ít khi có điều kiện chinh phục phức tạp như Cấp EX. Nếu nó không phải thứ gì đó ngang hàng với [Nuckelavee], thì có lẽ vẫn có cách giải quyết ổn thỏa?’

Những ký ức về các quái vật Cấp S từng đối đầu thoáng lướt qua tâm trí cậu ta—từ con giao long đang trưởng thành đến Champagne Janus.
Tuy nhiên, chỉ mất vài giây để sự chủ quan này bị đánh tan.

“Nhân tiện, có một điều tôi chưa kịp nói qua điện thoại.”

Seo Esther lên tiếng, tiết lộ một thông tin đáng kinh ngạc.

“…Hả? Cô nói sao cơ?”

Sau khi đối chiếu kỹ lưỡng với Hiệp hội Thợ săn, người ta phát hiện rằng Cổng trước mặt họ hoàn toàn trùng khớp với khu săn bắn [Delhi 1614] ở Ấn Độ.

“Thật sự giống hệt nhau? Cả quái vật lẫn cấu trúc đường đi?”

“Vâng. Chẳng lẽ tôi lại nói dối chắc?”

Ngay khoảnh khắc đó, sắc mặt Jung Ha-sung tối sầm lại.
Dù báo chí đã nhiều lần đưa tin, nhưng Cổng xuất hiện ở Ấn Độ kia phức tạp đến mức không thể chỉ gói gọn trong một từ “khó khăn”.

“Nếu vậy, số lượng quái vật trong đó là bao nhiêu?”

Con quái vật được nhắc đến ở đây chính là loại sinh vật phổ thông từng xuất hiện trong [Delhi 1614].
Theo những thông tin đã được cung cấp cho các đại pháp sư, đó là những thực thể nhỏ bé, nhanh đến mức khó có thể theo dõi bằng mắt thường.

Ngoài ra, chúng còn có một đặc điểm nổi bật khác—một xu hướng hành động theo nhóm cực kỳ mạnh mẽ, chẳng khác nào một đàn cá mòi cô độc đến mức kỳ lạ.

“Ừm… nếu hỏi về số lượng thì hơi khó trả lời đấy.”

“Phải ha.”

“Bởi vì chúng quá nhiều để mà ngồi đếm từng con.”

Nói trắng ra, nghĩa là quy mô của kẻ địch trong Cổng này là vô cùng lớn.

“Hơn nữa, do bên trong luôn phủ đầy sương mù nhàn nhạt, nên việc theo dõi bọn quái vật màu trắng kia bằng mắt thường gần như là điều bất khả thi.”

“Vậy thì chỉ còn cách dựa vào cảm giác thông qua ma lực thôi nhỉ.”

Ngay lúc đó, một nghi vấn chợt lóe lên trong tâm trí Jung Ha-sung.

‘Nghe nói số lượng quái vật đông đến mức từ xa trông chẳng khác gì một đám mây trắng xóa. Tại sao với số lượng như thế mà chưa xảy ra Hầm ngục mở chứ?’

Nhưng thực tế, suy nghĩ này xuất phát từ việc người nói chưa hiểu rõ về kẻ địch của mình.

Chiếc tổ trước mắt họ không phải là nơi dành cho côn trùng, mà là nơi cư ngụ của những con quái vật mô phỏng động vật móng guốc như lợn hoặc lạc đà.

Thứ mà những người đột kích của Ấn Độ nhầm tưởng là ma thú thực chất thậm chí còn không phải là sinh vật nhân tạo bắt chước—chúng chỉ là một bầy drone (máy bay không người lái???)  nhỏ mà thôi.

Tuy nhiên, không có Ma pháp học giả nào ở đây để giải thích sự thật này cả.

Một thợ săn người Hàn tiếp tục suy nghĩ.

‘Lũ tay sai của Cổng [1614] cứ bay loạn xạ theo hướng không thể đoán trước…’

Ánh mắt Jung Ha-sung trở nên sâu thẳm, đầy trăn trở.

‘Với cấp S như mình, có thể chỉ bị gọi là trầy xước, nhưng với người bình thường, chỉ cần sượt qua thôi là xương đã rạn nứt đến mức chí mạng.’

Chưa kể, lũ quái này còn có nọc độc. Nhìn vào, ai cũng thấy rõ tình hình cấp bách thế nào.

‘Đương nhiên, thứ độc có thể làm tê liệt cả một thợ săn cấp S thì với người chưa thức tỉnh, hậu quả chắc chắn sẽ tồi tệ hơn nhiều.’

Nếu phải tìm một điểm đáng mừng thì có lẽ việc Cổng này xuất hiện ở khu vực hẻo lánh của Hàn Quốc cũng đỡ gây thiệt hại.

Nhưng đồng thời, điều đó cũng gây ra một vấn đề khác.

Quá trình phát hiện ra Cổng xuất hiện giữa vùng núi. Quá trình Jung Ha-sung lên đường đến đây. Mọi thứ đều làm mất thời gian đáng kể.

“Đám quái vật chắc đã sinh sôi khá nhiều rồi, đúng không?”

Seo Esther phản ứng ngay lập tức.

“Không giống kiểu sinh sản thông thường lắm, nhưng mà… đúng vậy. Mỗi lần quan sát, số lượng chúng tăng lên đáng sợ.”

Với tình trạng này, chẳng có gì lạ nếu những kẻ địch màu trắng kia sớm tràn ra ngoài.

Nhưng tệ nhất vẫn là nguy cơ Dungeon Break (hầm ngục mở). Dù vậy, nếu xét theo tốc độ trung bình thì vẫn còn khoảng 60 tiếng trước khi tình huống ấy xảy ra.

“Hmm.”

Jung Ha-sung—thợ săn xếp hạng 1 trong nước—đứng yên một lúc, trầm tư suy nghĩ.

Tuy nhiên, trước khi bàn bạc kỹ hơn, có một điều cậu ta cần xác nhận trước.

“Nhân tiện, thợ săn Kim Gi-ryeo đã lên máy bay chưa?”

“Không chỉ lên máy bay đâu. Anh ấy đã nhập cảnh từ lâu và còn có khi đến tận Cổng rồi.”

“Vậy sao. Ra thế.”

Chỉ đến giờ Jung Ha-sung mới biết tin một nhân vật nhất định đã ra nước ngoài làm nhiệm vụ.

‘Không ngờ có ngày mình phải cập nhật tin tức về đồng nghiệp qua thời sự. Cảm giác cứ như mình đang trải nghiệm ngược lại chính những gì mình từng làm trước đây vậy.’

Trên đường đến Cổng cấp S trong nước, cậu ta đã tình cờ nghe ngóng được hành tung của Kim Gi-ryeo khi đang trên phương tiện di chuyển.

Nhưng đợi ai đó quay lại chỉ để hợp tác thì cũng không phải là lựa chọn tốt.

‘Lần này, chắc chắn anh ấy cũng xuất ngoại với mục tiêu chinh phục Cổng. Vậy thì mất ít nhất hai ngày.’

Làm ngập toàn bộ Dungeon (hầm ngục).

Một phương pháp điên rồ như vậy chắc chắn sẽ gây tổn hại đến cơ thể của người thi triển kỹ năng.

Jung Ha-sung nhanh chóng nhận ra điều đó, và cũng hiểu rằng Kim Gi-ryeo sẽ không sử dụng cùng một cách ở Cổng Ấn Độ.

‘Kim Gi-ryeo trông có vẻ hành động bốc đồng, nhưng thực chất anh ấy luôn tính toán rất kỹ lưỡng.’

Một suy nghĩ méo mó bất chợt lóe lên.

‘Có khi phải nói anh ấy đúng như vẻ ngoài—một con người lạnh lùng.’

Nhưng dù sao, dự đoán của cậu ta về hành động của Kim Gi-ryeo cũng không sai.

‘Chẳng hạn như với Beast hay hòn đảo từng xuất hiện trên bầu trời, nếu không phải mối đe dọa tức thì, anh ấy chắc chắn sẽ ưu tiên quản lý thể trạng trước.’

Kim Gi-ryeo chắc chắn sẽ không thể kết thúc chuyến công tác ở Ấn Độ chỉ trong vài giây.

Vậy thì…

“Tôi—”

 

Sau khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi, người đàn ông xếp hạng 1 lên tiếng.

“Chúng ta không thể cứ mãi dựa vào thợ săn Kim Gi-ryeo được.”

“Tôi cũng nghĩ vậy.”

“Hiện tại trong nước chỉ có chúng ta ở đây, mà việc tùy tiện triệu tập những người Nhật Bản từng được thợ săn ấy giúp đỡ cũng không ổn.”

“Ngay từ đầu, việc gọi viện trợ từ nước ngoài vốn đã là vấn đề nhạy cảm.”

Kim Gi-ryeo là người khiến ngay cả những thợ săn cấp S khác cũng phải kính phục. Anh còn là một thiên tài với vốn hiểu biết sâu rộng.

Theo thông tin gây chấn động mà chính anh mới tiết lộ không lâu, dường như anh còn là một quan chức cấp cao.

‘Hy vọng quyết định này không bị hiểu lầm là tôi đang cố giữ lòng tự trọng.’

Tuy nhiên, bất chấp tất cả, Jung Ha-sung vẫn quyết định không trông chờ vào thiên tài tóc vàng ấy. Không phải vì bệnh nan y.

Đây là thời đại hậu Hầm ngục, nơi không ai có thể biết trước điều gì sẽ xảy ra, nên cậu ta chỉ đang củng cố quyết tâm của mình mà thôi.

‘Brooklyn, người có khả năng hồi phục vượt trội, tưởng như sẽ luôn khỏe mạnh hơn bất kỳ ai, nhưng cuối cùng vẫn bỏ mạng trong một sự kiện không ai ngờ tới.’

Tôn sùng một ai đó là chuyện khác, nhưng một thợ săn trước tiên vẫn phải trở nên mạnh mẽ.

“Vậy thì trước mắt……”

Sau một hồi cân nhắc, Jung Ha-sung đề xuất:

“Chúng ta cũng nên làm sạch khu vực như người Ấn Độ đã làm chứ?”

Dù sao thì đây chưa phải lúc cần vội vã tấn công. Cậu ta cho rằng để ngăn Hầm ngục mở, trước tiên nên tiêu diệt đám quái vật quanh cửa vào.

“Nói cách khác, cậu muốn tiến vào trong hầm ngục?”

“Nếu cô không thích thì có thể ở lại đây, Seo đại diện. Tôi có thể tự mình vào điều tra.”

Dù gì thì quái vật cũng không phải thứ có thể hiểu rõ chỉ bằng cách đọc các nghiên cứu của nước ngoài.

Do đó, việc xâm nhập hầm ngục cũng có nhiều ý nghĩa khác nữa.

“Hừm… Không đâu. Tôi không đến mức không muốn.”

Thật may mắn khi ở đây có không ít thợ săn kỳ cựu như cậu ta.

“Ngay từ đầu, tôi đã đưa thành viên hội theo để phòng trường hợp này.”

“Họ đều có khả năng kháng năng lực của cô chứ?”

“Không hẳn. Chẳng qua gần đây, hiện tượng ‘lời nguyền’ đã được phân loại lại một cách chính xác, nhờ đó chúng tôi có thể trang bị những bộ giáp phù hợp hơn. Nhưng vẫn không thể tiếp cận quá gần. Dù sao thì chỉ cần chú ý điều đó là ổn.”

Seo Esther là một trong những thợ săn hàng đầu của Hàn Quốc, và những người thức tỉnh cấp A xung quanh cô cũng đều có thể gọi là thợ săn chuyên nghiệp.

Vậy nên, sau một cuộc thảo luận ngắn gọn, họ thực sự quyết định tiến vào hầm ngục.

..

.

 

Thế nhưng, diễn biến lại thành ra thế này ư?

 

"Hửm?"

Cuối cùng, họ đã trực tiếp trải nghiệm hầm ngục [Delhi 1614].

Jung Ha-sung cùng những người thức tỉnh Hàn Quốc vượt qua cửa vào, tiến vào thế giới khác bên trong.

"Đó chính là thực thể nguy hiểm hàng đầu mà chính phủ Ấn Độ đã cảnh báo phải không?"

"Dù chỉ là quái vật thông thường, nhưng chúng sở hữu những kỹ năng vô cùng hiểm độc."

Bước chân vào hành lang kéo dài như một mê cung trong thần thoại, họ nhanh chóng chạm trán những quái vật cấp S mới đầy tai tiếng.

Buuuuuung.

Giống như những con ong vò vẽ đang chật vật nâng cơ thể béo phì lên không trung, kẻ địch mà họ phải đối mặt liên tục vỗ cánh không ngừng nghỉ.

"Chỉ cần chạm vào một con trong bầy đó thôi, cả đàn sẽ lập tức nhắm vào con người. Hơn nữa, tốc độ và sức tấn công của chúng đều kinh khủng, nếu để bị cuốn vào cơn lốc quái vật lao tới, ngay cả người thức tỉnh cấp S cũng không toàn mạng."

Ban đầu, họ đã chuẩn bị kỹ lưỡng, quyết định săn lùng cẩn thận từng con một bởi chúng sở hữu quá nhiều đặc tính nguy hiểm.

Chỉ mới ba giây trước, họ còn nghĩ như vậy.

"Gì đây?"

"Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?"

"Chỉ vậy là xong rồi sao?"

Nhưng ngay khoảnh khắc họ tấn công trực diện những sinh vật kỳ quái ấy, kết quả lại hoàn toàn ngoài dự đoán.

"Yếu quá."

Bầy quái vật đông đúc đến mức mờ ảo như làn khói, thế mà chỉ với một kỹ năng duy nhất, chúng đã bị hạ gục sạch sẽ.

"Sao lại yếu thế này? Rõ ràng đây chính là lũ quái vật giống hệt với những gì đã xuất hiện ở Ấn Độ mà?"

Seo Esther vội vàng lấy ra ảnh chụp quái vật in trên giấy đặc biệt để so sánh với đống xác tại hiện trường.

Dĩ nhiên, những tình huống không thể lường trước như vậy tiếp tục lặp lại nhiều lần.

- Phừng!

Ngay cả khi tính đến việc lời nguyền của Esther chỉ có tác dụng suy yếu, thì chỉ cần Jung Ha-sung bắn ra một đòn kỹ năng Bùng Nổ Hỏa Diễm, thi thể kẻ địch liền vô lực rơi xuống như mưa.

"Chẳng lẽ điểm yếu của chúng là nhiệt độ cao?"

"Nhưng ở Ấn Độ cũng có không ít người thức tỉnh mang thuộc tính lửa mà?"

Bầu không khí tràn ngập sự hoang mang trong chốc lát.

"A."

Chẳng bao lâu sau, với tư cách là một thợ săn kỳ cựu, Esther nhanh chóng nảy ra một giả thuyết.

"Vậy thì có lẽ chúng chỉ chịu được một mức nhiệt độ giới hạn nào đó."

Những người thức tỉnh hệ hỏa ở Ấn Độ có mức sát thương tối đa không quá cao. Nhưng ở đây, lại có một thiên tài từng được đại pháp sư trực tiếp truyền thụ tri thức.

Những kẻ có thể điều khiển ngọn lửa rực rỡ vốn không hề hiếm trên thế giới này.

Thế nhưng, phần lớn chỉ là tái hiện hình ảnh trong đầu họ mà thôi.

Trong số những pháp sư nguyên thủy có thể thực sự kiểm soát đến trình độ bật cao cấp, chỉ có duy nhất Jung Ha-sung.

Vậy nên, giả thuyết cho rằng sức mạnh tấn công vượt trội của cậu ta đang gây ảnh hưởng đến bầy quái vật này cũng không phải không có lý.

"Cũng có thể."

"Nhưng tôi có cảm giác từ nãy đến giờ lời nguyền của mình không hề có tác dụng. Chẳng lẽ toàn bộ đám quái vật này đều bị phân loại là vật vô tri sao?"

Dần dần, bí mật của những con ong trắng cũng được hé lộ.

Nhưng vì họ không phải là các nhà nghiên cứu, nên không thể dành quá nhiều thời gian để phân tích chi tiết mà tiếp tục tiến lên phía trước.

"Trước mắt, cứ tiến sâu vào trong đã. Nếu việc tiêu diệt quái vật dễ dàng đến vậy, có lẽ nên tận mắt quan sát trung boss một chút."

"Đồng ý. Tôi cũng có cảm giác cổng hầm ngục này có độ khó…… khá là ‘phù hợp’ với người cấp S như chúng ta."

Việc tất cả những người tham gia đều là thợ săn chuyên nghiệp, đã chuẩn bị đầy đủ trang bị cũng là một lợi thế lớn.

Sau khi đã hạ gục mối đe dọa hàng đầu, mục tiêu tiếp theo của họ là quan sát cách thức tấn công có quy luật của những cá thể cấp cao mà Ấn Độ từng cảnh báo.

‘Chúng ta đều biết con quái vật sắp gặp không phải boss cuối. Chỉ cần không bung hết sức ngay từ đầu, thì bất cứ lúc nào cũng có thể rút lui…’

Tuy nhiên, khi vừa bước vào căn phòng tiếp theo của hầm ngục, họ lại chứng kiến một cảnh tượng thực sự khó tin.

"Hả?"

Trên thực tế, cuộc săn vẫn đang diễn ra suôn sẻ.

Thật đáng kinh ngạc, dường như đội hình của các thợ săn cấp S Hàn Quốc chính là sự kết hợp tối ưu để chinh phục cổng hầm ngục này.

Trung boss của [Delhi 1614] hóa ra là một con thú có hình dáng giống lợn, với bốn cặp núm vú trên cơ thể.

Hàm rộng. Cơ thể xanh biếc.
Thêm vào đó, một con mắt độc nhất nằm trên gương mặt khiến nó trông khác hẳn với sinh vật trên Trái Đất.

Đó là một con thú đến từ dị giới.

Dù sao đi nữa, vì là một sinh vật sáng tạo hoàn toàn trái ngược với máy móc, nó đã bị ảnh hưởng mạnh mẽ bởi [Lời nguyền] của Seo Esther và nhanh chóng suy yếu.

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK