- Nghịch Sinh Cửu Trọng!
Hắn khẽ quát một tiếng, chỗ đan điền, bỗng nhiên một hạt châu màu đỏ sáng lên, nhanh chóng chuyển động chín vòng ngược kim đồng hồ thì biến mất.
Hạt châu này vừa biến mất, thân thể hắn không chỉ không tăng cao, trái lại khôi phục về ban đầu trôi nổi giữa không trung.
Nhưng lúc bốn thanh cự kiếm muốn chém xuống, một hư ảnh mặc áo trắng, tóc dài, cao khoảng chừng trăm mét có tám tay điên cuồng to lên quanh hắn.
Khí tức khiến người ta sợ hãi lập tức tỏa từ người tám tay này ra, giống như muốn nghịch chuyển càn khôn.
Ý niệm của Mạc Phàm vừa động, hư ảnh vươn ra bốn cái tay lập tức bắt lấy Thẩm Phán Chi Kiếm kia.
Điện chủ Thần Điện vốn nhíu mày, sau đó hơi nhếch miệng lên, cười khinh thường.Nếu Mạc Phàm dùng bốn kiện pháp bảo có lẽ còn chút tác dụng, tuy bốn kiện pháp bảo sẽ biến thành sắt vụn, nhưng tốt hơn dùng thuật pháp ngăn cản Sáng Thế Thất Thuật.
Loại thuật pháp vô thật thể này, nếu có thể ngăn được Sáng Thế Thất Thuật thì không phải là Sáng Thế Thất Thuật rồi.
Nhưng như vậy cũng được, chế tài tiểu tử này, tiếp tục tiến hành nghi thức.
- Mạc Phàm, cậu có thể ngoan ngoãn đi tìm chết rồi.
Ông ta vừa nói xong, đại thủ hư ảnh và Thẩm Phán Chi Kiếm đụng vào nhau.
“Keng…”
Âm thanh kinh thiên động địa vang lên, sóng khí như bão giống vũ khí tiên tiến bùng nổ ra, hình thành một khu vực vòng tròn nhanh chóng lan ra bốn phía.
Sắc mặt mọi người ở xung quanh thay đổi, vô cùng khó coi.
Có một số người kêu lên đau đớn, máu tươi chảy từ tai mắt mũi miệng ra, bị thương dưới tiếng nổ mạnh khai thiên tích địa và năng lượng diệt thế dao động.
- Rút lui!
Có người kêu lên.
Mọi người không dám chần chừ, phát huy tốc độ đến mức tận cùng lùi về phía sau.
Chỉ trong chớp mắt, đỉnh núi bọn họ đứng lúc trước bị tiêu diệt.
Không chỉ Chúng Thần Sơn, ngay cả trên quân hạm xung quanh, thủy kính và phía trước màn hình lớn, hô hấp của mọi người bị kiềm hãm, giống như có tảng đá đè nặng lên ngực bọn họ, hình ảnh trực tiếp biến mất.
Rất lâu sau, hình ảnh này mới khôi phục lại bình thường, mọi người lập tức nghẹn họng nhìn trân trối.
Chỉ thấy bốn thanh Thẩm Phán Chi Kiếm trong tay thiên sứ không chỉ không chém chết Mạc Phàm, còn không làm gì được hư ảnh tám tay, trái lại Thẩm Phán Chi Kiếm lóe sáng Ma Văn bị tay hư ảnh nắm chặt lấy.
Bốn thiên sứ muốn rút ra, bốn thanh kiếm này giống như bị kìm thép kẹp chặt, không thể dao động chút nào.
- Chuyện này…
Sắc mặt Thanh Long vô cùng khó coi nói.
- Đây là tình huống gì thế?
Điện chủ Thần Điện đã dùng tới Thần Thuật, còn là Thất Thần Thuật, lại bị một pháp thuật của Mạc Phàm đỡ rồi?
- Sao có thể như vậy, không phải Thần Thuật là tuyệt đối sao?
Không ít người cảm thấy khó mà tin nói.
Sở dĩ Thần Thuật lợi hại, không chỉ vì một câu đơn giản là có thể phát ra, cũng vì uy lực đáng sợ của Thần Thuật.
Nhưng Thần Thuật của điện chủ Thần Điện ở trên người Mạc Phàm, giống như giả.
- Chuyện này cũng quá khó tin rồi?
Có người lắc đầu nói, tuy sự thật ở ngay trước mắt, nhưng không thể tin đây là sự thật.
Ngay cả điện chủ Thần Điện cũng ngẩn mặt ra, sắc mặt khó coi gần như có thể vặn ra nước.
Đây không phải là lần đầu tiên ông ta sử dụng Thần Thuật, ông ta từng sử dụng Thần Thuật xét xử một bộ lạc tranh đoạt tín ngưỡng với Thần Điện, trên vạn người trong bộ lạc bao gồm cả thần linh của bộ lạc đều bị ông ta chế tài, không ai sống sót.
Nhưng vì sao Thần Thuật vô địch lại không có tác dụng đối với Mạc Phàm?
Cho dù Mạc Phàm là trích tiên, cũng không nên ngoại lệ?
- Mạc Phàm, rốt cuộc cậu là ai?
Trong mắt điện chủ Thần Điện chớp lóe sắc bén, trầm giọng hỏi.
Ngay cả Thần Thuật đều không thể đối phó Mạc Phàm, nếu chuyện này truyền ra, không chỉ uy danh của Thần Điện bọn họ bị hao tổn, ngay cả tín ngưỡng của bọn họ cũng bị ảnh hưởng.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, lộ ra tươi cười như có như không.
Quả thật uy lực của Thần Thuật không tầm thường, nhưng lực lượng của Thần Thuật chỉ có thể đối đầu với thuật pháp cùng cấp.
Chuyện này giống như Thần Thuật cấp một đối phó với thuật pháp cấp một cấp hai, chắc chắn Thần Thuật có thể đối phó, nhưng Thần Thuật đối phó với thuật pháp cấp ba thì có chút hữu tâm vô lực.
Nếu pháp thuật cấp ba, cấp bốn có thể bị Thần Thuật tinh lọc, vậy chỉ sợ tu sĩ ở Tu Chân giới đã sớm bị Ma giới chiếm lĩnh.
Nghịch Sinh Cửu Trọng mà hắn sử dụng là sau khi thân thể thông thần, mới có thể sử dụng Thần Thông cấp cao.
Thần Thông này là Thần Thông trấn phái của môn phái Nghịch Thiên Môn tu thể, nghịch chuyển Tinh Nguyên trong cơ thể, trong thời gian ngắn tạo ra nghịch thiên thể.
Bởi vì nghịch thiên thể quá mức nghịch thiên, nên Nghịch Thiên Môn đã bị Thiên Đạo trừng phạt rất đáng sợ.
Nếu không phải thái thượng trưởng lão của Nghịch Thiên Môn ngăn cơn sóng dữ, dùng tất cả tu vi của ông ta ngăn cản trừng phạt của Thiên Đạo, có khả năng Nghịch Thiên Môn đã không còn tồn tại, đây đủ để thấy đáng sợ của Nghịch Sinh Cửu Trọng.
Thần Thông này là hắn cứu vị thái thượng trưởng lão kia một mạng, là lễ vật Nghịch Thiên Môn đưa cho hắn.
Hắn hoàn thành bốn châm Thứ Thể Châm, trong cơ thể đã ngưng kết ra Tinh Nguyên, đã đủ để sử dụng Nghịch Sinh Cửu Trọng.
Tuy chỉ là hư ảnh, còn xa chưa tới nghịch thiên thể thực chất, nhưng đủ đỡ Thần Thuật.
- Chuyện này thì ông không có tư cách biết, cho dù ông biết cũng không thể hiểu được.
Sắc mặt điện chủ Thần Điện khó coi, khó coi như bị người ta tát mấy cái.
- Mạc Phàm, cậu.
Điện chủ Thần Điện nghiến răng nghiến lợi nói.
Mạc Phàm không để ý đến điện chủ Thần Điện, mà nhìn về phía bốn thiên sứ đang vùng vẫy.
- Nếu là tảng đá, thì thành thật như tảng đá đi, nếu không ta hủy các ngươi.
Hắn vừa nói xong, hư ảnh quanh hắn vươn bốn tay còn lại ra, một chưởng đánh vào ngực bốn thiên sứ.
Chỉ một chưởng, thân thể bốn thiên sứ cao chừng trăm mét cong thành con tôm bay về phía sau, giống như bốn tòa đại lâu bị đẩy mạnh, bay thẳng ra xa trăm mét mới dừng lại.
Từng đạo vết rạn xuất hiện trên người bốn thiên sứ, có khả năng bị nghiền nát bất cứ lúc nào.
Không chỉ như vậy, ngọn lửa màu vàng trên người bốn thiên sứ cũng giống như nước biển rút đi, từ khe hở chui vào trong cơ thể, biến thành tượng đá lần nữa.
Một chưởng đánh lùi bốn thiên sứ, lúc này Mạc Phàm mới dời mắt nhìn điện chủ Thần Điện.
- Bây giờ ông thả bạn của tôi ra, hay là tôi tự tới cứu?
Mạc Phàm lạnh giọng hỏi.
Xung quanh vô cùng yên tĩnh, mọi người nhìn về phía điện chủ Thần Điện.
Điện chủ Thần Điện nheo mắt lại, trong con ngươi màu lam lóe lên ngọn lửa màu vàng, có chút ghen tị và chút phẫn nộ.
Ông ta vì đạt được lực lượng của Chúng Thần Sơn, đột phá đến cảnh giới cao nhất, không tiếc từ bỏ tự do, dung hợp lại với Chúng Thần Sơn.
Có ai ngờ trả cái giá lớn như vậy, vậy mà không phải đối thủ của tiểu tử Hoa Hạ mới tu hành một năm, đây là chuyện ông ta không thể tiếp nhận được.
Chỉ trong phút chốc, ánh mắt ông ta trở nên dữ dằn hơn, ngọn lửa màu vàng ở trên người không giảm trái lại còn tăng thêm, khí tức cũng điên cuồng tỏa ra.
- Mạc Phàm, không phải cậu rất muốn cứu tiểu nha đầu này sao, tôi cứ không để cậu thực hiện được đó, cậu muốn cứu cô ta, vậy dùng mạng của cậu đổi đi.