Trong mắt Thiên Cơ đạo nhân đều là sợ hãi, xác nhận lại.
- Ông từng nghe nói đến tên tôi rồi à?
Mạc Phàm hơi nhếch miệng hỏi.
Thiếu chút nữa Thiên Cơ đạo sĩ thổ huyết, có bao nhiêu người ở Hoa Hạ chưa từng nghe thấy tên này, nhất là ở thế gia, môn phái, chỉ sợ đa số đều bàn tán về Mạc Phàm.
Ông ta thân là trưởng lão Chính Nhất Giáo, sao có thể không biết Mạc Phàm danh chấn Hoa Hạ gần đây.
Giữa sườn núi, cô gái kia nghe thấy hai chữ Mạc Phàm, trước mắt lập tức sáng lên.
- Mạc Phàm, cậu ấy là Mạc Phàm sao?
Khi cô ở Long Hổ Sơn, thường xuyên bàn luận về Mạc Phàm với sư tỷ sư muội, nói về Mạc Phàm còn nhiều hơn đàn ông, ngôi sao ở thế tục, có không ít sư tỷ, sư muội muốn gả cho Mạc Phàm, cô cũng là một trong số đó.
Không ngờ lại gặp được Mạc Phàm ở đây.
Hơn nữa cô còn coi Mạc Phàm là tiểu tử tay trói gà không chặt.
Nghĩ như vậy, mặt cô đỏ bừng.
“Cộp cộp!” Người đàn ông lùi về sau hai bước.
Người mà anh ta vừa mở miệng trào phúng, lại là Mạc Phàm trong truyền thuyết.
- Chuyện này…
Sắc mặt tứ đại trưởng lão cũng không tốt hơn chỗ nào, bọn họ phải cướp quỷ tỉ từ tay Mạc Phàm sao?
Tuy bọn họ rất tin tưởng Tứ Phương Yết Đế Trận, nhưng nếu đối phó Mạc Phàm, đúng là bọn họ không nắm chắc.
Hộ Sơn Đại Trận của Vu Thần Giáo để lại từ thời thượng cổ, rất nhiều tu sĩ tìm nhiều lần như vậy mà không tìm được, lại bị Mạc Phàm hủy diệt toàn bộ trận pháp.
Hộ Trang Đại Trận của Long Hoa Hội được xưng là có thể giam Lâm Thiên Nam, nhưng cũng không chịu nổi một kích trước mặt Mạc Phàm.
Chuyện này khiến bọn họ không thể không nghi ngờ Tứ Phương Yết Đế Trận có giam được Mạc Phàm hay không.
- Chẳng trách còn trẻ tuổi đã có thực lực như vậy, một tay diệt được Quỷ Vương Bắc Lăng.
Một đạo sĩ trong đó cảm thán nói.
Ba người còn lại đưa mắt nhìn nhau, không dám nói gì nữa.
- Nếu biết tôi là ai, vậy quỷ tỉ này là của Chính Nhất Giáo các người nữa không?
Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.
- Chuyện này…
Bốn người đều lộ vẻ do dự.
Đương nhiên bọn họ muốn quỷ tỉ này, có quỷ tỉ này bọn họ sẽ nắm chắc bình an vào trong bí cảnh kia.
Nhưng có thể cướp được từ tay Mạc Phàm hay không thì không biết.
- Xin hỏi Mạc tiên sinh muốn dùng quỷ tỉ này làm gì, nếu có thể Chính Nhất Giáo chúng tôi nguyện ý ra giá gấp đôi đổi lấy quỷ tỉ này.
Thiên Cơ đạo nhân suy nghĩ một lát, nói.
- Tôi dùng làm gì không cần nói với các người, cũng không có hứng thú trao đổi với các người.
Mạc Phàm không suy nghĩ, nói thẳng.
Nếu lúc đầu Chính Nhất Giáo khách sáo như vậy, hắn còn suy xét.
Dù sao hắn chỉ dùng quỷ tỉ này triệu hoán một số quỷ mị bổ sung Thiên Hỏa Đại Trận, tác dụng khác có cũng được không có cũng chẳng sao đối với hắn.
Nhưng Chính Nhất Giáo vừa mở miệng đã bảo hắn vật quy nguyên chủ.
Nếu hắn không phải là Mạc Phàm, chắc chắn đám người Chính Nhất Giáo đã cố chấp cướp đoạt.
Nếu là như vậy, vì sao hắn phải trao đổi quỷ tỉ với Chính Nhất Giáo?
Thiên Cơ đạo nhân nhíu mày, mắt khẽ đảo.
Một lát sau, lúc này ông ta mới mở miệng lần nữa.
- Mạc tiên sinh cố chấp phải làm vậy sao, không gạt cậu, quỷ tỉ vô cùng quan trọng đối với Chính Nhất Giáo chúng tôi, cho nên mong Mạc tiên sinh nể mặt ba chữ “Chính Nhất Giáo”, trao đổi quỷ tỉ với chúng tôi.
Trong giọng nói mang theo ý uy hiếp nồng đậm.
Mạc Phàm lắc đầu cười, không tin tưởng Tứ Phương Yết Đế Trận, thì dùng Chính Nhất Giáo tới đè hắn sao?
Ngón tay giữa hắn sáng lên, quỷ tỉ lại xuất hiện.
- Quỷ tỉ này quan trọng với Chính Nhất Giáo các ông như thế, quan trọng đến mức các ông mặc kệ Quỷ Vương Bắc Lăng giết người bừa bãi để luyện quỷ ở đây, mà chẳng quan tâm, chỉ một lòng muốn lấy đi quỷ tỉ sao?
Chắc chắn đây không phải là lần đầu tiên Chính Nhất Giáo tới cướp quỷ tỉ của Quỷ Vương, Chính Nhất Giáo là giáo phái đứng đầu đạo giáo Hoa Hạ, muốn diệt Quỷ Vương Bắc Lăng cũng không khó gì, nhưng bọn họ luôn không ra tay, Quỷ Vương giết nhiều người như thế, cũng có một phần của Chính Nhất Giáo.
Sắc mặt đám Thiên Cơ lập tức âm trầm bất định, khó coi hơn nhiều, giống như bị người ta tát trước mặt mọi người.
- Cậu đã nói như vậy, vậy chúng tôi chỉ có thể xác nhận một phen, cậu thật sự là Mạc tiên sinh, hay là Mạc tiên sinh giả mạo.
Thiên Cơ đạo nhân do dự một lát, rồi nói.
Bất luận thế nào, bọn họ nhất định phải lấy được quỷ tỉ, cho dù là Mạc Phàm cũng không được.
- Chỉ dựa vào Tứ Phương Yết Đế Trận này sao?
Mạc Phàm ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tứ Phương Yết Đế Trận, lạnh nhạt hỏi.
- Không được sao?
Thiên Cơ đạo nhân lạnh lùng nói.
- Tứ Phương Yết Đế Trận thì có thể, nhưng các ông không được.Mạc Phàm nói.
Tứ Phương Yết Đế là bốn vị đại năng Đạo Môn, khi ở Tu Chân giới hắn từng gặp bốn vị này rồi, tuy không ở trên bảng thập đại cao thủ, nhưng mỗi người đều có năng lực thông thiên.
Cho dù mượn đại năng chi lực của bốn vị này tạo Tứ Phương Yết Đế Trận, cũng được xưng có uy năng Ma Kha Vô Lượng.
Nhưng Tứ Phương Yết Đế đến đây, cũng không làm gì được hắn.
Tứ Phương Yết Đế Trận của bốn vị đạo sĩ này, thì càng không thể ngăn cản hắn.
- Được rồi, hôm nay bản đạo trưởng sẽ xem bản lĩnh của cậu lớn thế nào, mà chúng tôi không giam được cậu.
Thiên Cơ đạo trưởng nhíu mày, trong mắt chớp lóe sắc lạnh, lạnh lùng nói.
“Ha ha.” Mạc Phàm chỉ cười, không trả lời, giống như không để những lời này ở trong lòng.
Thiên Cơ đạo trưởng nhíu mày càng chặt hơn, hai mắt gần như phun ra lửa.
- Nam Mô!
Thiên Cơ đạo trưởng quát.
Hai chữ vừa vang lên, hai mắt hư ảnh Yết Đế ở phía sau ông ta sáng lên, ánh sáng giống như tia laser đè về phía Mạc Phàm.
Trái lại Mạc Phàm không sao, nhưng mặt đất dưới chân hắn vỡ vụn, giống như không chịu nổi lực lượng cường đại này.
Trong mắt Yết Đế này vừa nở rộ quang mang, sáu thực ngôn khác ngầm chứa lôi âm truyền ra từ miệng Địa Cơ, Huyền Cơ và Hoàng Cơ ra.
- Hát La!
- Đát Na!
- Ma Lũ!
Sáu chữ vang lên, lục đạo cột sáng mang theo lực lượng vô lượng đè về phía Mạc Phàm.
Sáu đạo quang trụ cùng tiến lên, một khắc trước thềm đá dưới chân Mạc Phàm chỉ vỡ vụn, trong chớp mắt lún sâu xuống, hình thành một đại động sâu không thấy đáy.
Trên không đại động, Mạc Phàm giống như không chịu ảnh hưởng, đứng lơ lửng giữa trời.
Thiên Cơ đạo trưởng nhíu mày, trong mắt chớp lóe ánh sáng, không chút do dự rút pháp kiếm sau lưng ra, miệng niệm thần chú.
Theo ông ta niệm thần chú, Ma Văn lan tràn từ tay ông ta đến pháp kiếm.
- Trảm!
Ông ta khẽ quát, trường kiếm trong tay chém về phía Mạc Phàm.
Cùng lúc đó, Yết Đế sau lưng ông ta cũng rút bảo kiếm bên hông ra, kiếm khí như một đạo cầu vồng xẹt qua bầu trời chém về phía Mạc Phàm.
Rõ ràng chỉ là một kiếm, nhưng cả ngọn núi cho dù là quỷ vật ở xung quanh hay đất đá đều run rẩy dữ dội.
Chỗ giữa sườn núi, kiếm trong tay cô gái và người đàn ông kia còn trực tiếp nứt ra.
Nhìn uy lực của một kiếm này, Thiên Cơ đạo trưởng hơi nhếch miệng, cười khẽ.
Mắt đại biểu cho lực lượng phong ấn của Tứ Phương Yết Đế Trận, nhưng đáng sợ chân chính của Tứ Phương Yết Đế Trận là tiên khí trong tay bọn họ, không những diệt được quỷ thần, cũng có thể chém yêu nghiệt, thậm chí có thể lục tiên, đây là chỗ dựa lớn nhất để ông ta dám cướp quỷ tỉ trong tay Mạc Phàm.
Mạc Phàm nhìn một kiếm của Thiên Cơ đạo trưởng, không làm gì chỉ có môi khẽ mở.
- Niết bàn!
Hai chữ vừa vang lên, một kiếm khuynh thiên ở trên bầu trời dừng lại, tám tia mắt cũng dừng lại theo.
Tứ Phương Yết Đế chưa từng mở miệng, thậm chí còn hơi cúi người với Mạc Phàm.
- Vô Lượng Thiên Tôn!
Bất luận là tư thái hay giọng điệu đều vô cùng khách sáo.
Sau đó hư ảnh Tứ Phương Yết Đế nhanh chóng mơ hồ, hóa thành vô số hạt sáng biến mất trong không khí.
Cả ngọn núi lặng ngắt như tờ.