Rõ ràng bọn họ bị Lâm gia ép không xuyên qua được, còn 3 ngày nữa là phải trả nợ 200 triệu, còn 10 ngày nữa là đến hạn một tháng Lâm gia định, Mạc Phàm lại nói Lâm gia sắp xong đời.
- Tiểu Phàm, con có biện pháp gì sao?
Cha Mạc Phàm cau mày, hỏi.
Mạc Phàm mỉm cười, cầm lấy bút vẽ mấy đường trên bản đồ, khoanh tròn vào mấy nơi.
Lần này mọi người lại càng nghi ngờ hơn, mấy đường này có thể đánh ngã Lâm gia, chính bọn họ cũng không tin.
Ở đây chỉ có Lưu Nguyệt Như là có bộ dạng đăm chiêu, vui mừng sợ hãi lập tức hiện lên trong mắt bà.
- Mạc tiên sinh, đây là bản đồ quy hoạch đường sắt ngầm ở tỉnh Giang Nam sao?
Lưu Nguyệt Như hỏi.
Bất động sản hưng suy liên quan rất lớn đến phương hướng khai phá của tỉnh Giang Nam.
Tỉnh Giang Nam quyết định khai phá nơi nào, chắc chắn bất động sản ở nơi đó sẽ tăng điên cuồng.
Ví dụ như năm 1990, tỉnh Giang Nam quyết định khai phá vùng mới giải phóng.
Lúc ấy rất nhiều thương nhân điền sản suy đoán tỉnh Giang Nam khai phá khu Giang Tây, cho nên tiêu phí giá cao mua đất khu Giang Tây, đợi nơi đó lên giá, cũng có một số thương nhân điền sản thu mua khu Giang Đông.
Cuối cùng được khai phá là khu Giang Đông, khu đất Giang Tây xuống dốc không phanh, không ít thương nhân điền sản mắc nợ không có năng lực trả, chỉ có thể nhảy lầu.
Trái lại một số gia tộc mua đất khu Giang Đông giàu hàng loạt, Lâm gia là một trong số đó.
Nếu Mạc Phàm vẽ bản đồ quy hoạch đường sắt ngầm, vậy thì chính là bản đồ quy hoạch tỉnh Giang Nam.
Dựa theo bản đồ quy hoạch này, những khu đất bọn họ mua đều dọc xung quanh tuyến đường sắt, một khi công bố bản đồ quy hoạch thành phố, trong một đêm giá sẽ tăng mạnh.
Mà khu đất lớn của Lâm gia sẽ lệch khỏi quỹ đạo khai phá rất nhiều, bồi thường tiền là chắc chắn.
- Không sai.
Mạc Phàm cười gật đầu.
Nếu hắn nhớ không nhầm, kiếp trước bản đồ đường ray xe lửa tỉnh Giang Nam là như vậy.
Những khu đất mà hắn khoanh tròn, đều là khu vực bán rất đắt ở tỉnh Giang Nam sau này.
Nếu lúc này mua hết những khu vực xung quanh đó, không lâu sau không biết sẽ bán được gấp bao nhiêu lần giá mua ban đầu.
Mạc Phàm vừa nói những lời này, gần như tất cả mọi người ở trong phòng khách hít vào một hơi khí lạnh.
Tuy tấm bản đồ này chỉ có vài nét, nhưng đại biểu cho cơ hội làm ăn không dưới 200 triệu.
Nếu nằm trong tay thế gia có thực lực, con số này có thể thêm một số nữa cũng không biết chừng.
- Mạc tiên sinh, bản đồ quy hoạch những nơi này phải bốn ngày sau mới có, sao cậu biết?
Lưu Nguyệt Như khiếp sợ hỏi.
Tỉnh Giang Nam đăng thông báo sắp khai phá khu phía đông, nhưng diện tích khu phía đông vô cùng rộng, từ phía đông Phổ Giang đến bờ biển Đông.
Nơi này rộng như thế, khai phá cụ thể chỗ nào còn chưa biết, phải đợi bốn ngày sau mới có kết quả.
- Sau này tôi sẽ nói chuyện này cho mọi người, bây giờ chuyện bà phải làm là mua tất cả khu đất đó.
Mạc Phàm thần bí nói.
Thân là một người trọng sinh đến, đừng nói là bản đồ quy hoạch tỉnh Giang Nam, ngay cả dãy số trúng thưởng sổ xố, cá cược bóng đá hắn cũng biết rõ.
Cho dù không nhớ nhiều, nhưng pháp thuật khiến hắn có thể nhớ lại nhiều lắm.
Chỉ cần là chuyện hắn lưu ý, đều có thể nhớ lại lần nữa.
Hiện giờ hắn đã có thực lực Tiên Thiên sơ kỳ, pháp thuật như vậy có thể sử dụng.
- Bây giờ chúng ta còn mua đất nữa sao?
Lưu Nguyệt Như có chút không dám tin tưởng lỗ tai mình.
Mạc Phàm vẽ ra một số khu vực, đều là nơi các thương nhân điền sản vứt đi không cần.
Nhưng nếu Mạc Phàm vẽ bản đồ quy hoạch chính xác, đợi kết quả quy hoạch khu đông có, chắc chắn mua sẽ đắt hơn nhiều.
Nhưng bọn họ nợ ngân hàng 200 triệu, tiếp tục đi mua đất, thứ nhất không có nhiều tiền như thế, thứ hai, loại chuyện này chỉ nghĩ thôi, bà cũng cảm thấy vô cùng điên cuồng.
- Không sai.
Mạc Phàm nói chắc chắn.
- Tiểu Phàm, làm như vậy có vấn đề gì không?
Cha Mạc Phàm lo lắng nói.
Dù sao bọn họ nợ nhiều tiền như thế, cổ phiếu công ty cũng giảm xuống liên tục, lại đi mua không khác họa vô đơn chí.
- Cha, không chỉ phải mua đất, còn thu mua cổ phiếu công ty về.
Mạc Phàm nheo mắt, cười nói.
Không phải Lâm gia muốn hạ Mạc gia, có ý đồ quật ngã Mạc gia sao?
Vậy thì cho cả Giang Nam nhìn thấy, Mạc gia quật khởi như thế nào, Lâm gia cự phách thương trường tỉnh Giang Nam ngã xuống thế nào.
- Nhưng nhiều tiền như thế lấy đâu ra?
Lưu Nguyệt Như hỏi.
Nếu bức vẽ của Mạc Phàm là thật, quả thật là cơ hội hiếm có.
Nhưng hiện giờ ngay cả tiền đi vay cũng không có, lấy đâu ra tiền đi mua đất và mua cổ phiếu, những chuyện này cần một số tiền lớn.
Khóe miệng Mạc Phàm hơi nhếch lên, cười khẽ.
- Lâm gia.
Không phải Lâm gia muốn chơi sao, nếu muốn chơi, đương nhiên phải chơi lớn rồi.
- Lâm gia?
Vẻ mặt mọi người trong phòng khách sửng sốt, nhìn về phía Mạc Phàm với vẻ khó tin.
Mạc gia đã tiến vào bẫy của Lâm gia, vậy mà Mạc Phàm còn dám vay tiền Lâm gia, chuyện này không khác gì uống rượu độc giải khát.
Tuy mọi người hay nói không ai hiểu con bằng cha, nhưng ánh mắt cha Mạc Phàm nhìn về phía Mạc Phàm tràn đầy vẻ khó hiểu, sau đó lập tức hóa thành vui mừng.
Mạc Phàm thật sự hơn ông rất nhiều, có một người con trai can đảm như thế là đủ rồi.
- Lưu tổng, bà dựa theo lời Tiểu Phàm nói mà làm đi.
Cha Mạc Phàm cười nói.
Mạc gia bọn họ bị Lâm gia chèn ép như thế, có qua có lại mới toại lòng nhau, xem Lâm gia Giang Nam có dám cho Mạc gia vay khoản tiền này không.
- Được.
Lưu Nguyệt Như do dự, gật đầu, trong đôi mắt lại tràn đầy vẻ lo lắng.
Sao bà không biết đó là cơ hội phản kích Lâm gia, nhưng như vậy cũng hoàn toàn đi lên một con đường không có lối về.
Thắng Mạc gia sẽ đi lên từ đất bằng, thua sẽ rơi xuống vạn trượng.
- 200 triệu vay lúc trước làm sao bây giờ?
Lưu Nguyệt Như hỏi một câu.
Tuy Mạc Phàm bảo Liệt Hoa ném Chu Quân ra ngoài, nhưng 200 triệu cho vay còn ba ngày phải trả.
Nếu trả muộn số tiền này, Lâm gia có thể thuận lợi đạt được những khu đất mà bọn họ mua, những khu đó đúng 200 triệu.
- Chuyện này bà cứ giao cho tôi đi.
Mạc Phàm đã có dự tính trước.
Bác sĩ vốn là công việc kiếm ra tiền, ở Tu Chân giới số tài phú mà hắn tích lũy được ngay cả cao thủ Đại Thừa cũng phải đỏ mắt, ngoại trừ cơ duyên xảo hợp ra, còn kiếm được thông qua y thuật của hắn.
200 triệu làm khó được y tiên bất tử hắn sao?
- Mạc tiên sinh, đó là 200 triệu, cậu thật sự không có vấn đề gì chứ?
Lưu Nguyệt Như nhíu mày hỏi.
Bà biết Mạc Phàm có bản lĩnh, nhưng kiếm 200 triệu trong vòng 3 ngày, chuyện này căn bản không có khả năng.
Bà có chút ái muội với Mạc Phàm, lúc này cũng cảm thấy Mạc Phàm hơi tự đại, dù sao đối phương là Lâm gia.
Khóe miệng Mạc Phàm nhếch lên, trên mặt không có một chút gợn sóng.
200 triệu mà thôi, ở trong mắt người khác tuyệt đối không có khả năng, ở chỗ hắn không đáng kể chút nào.
Ba ngày sau, hắn sẽ khiến Lâm gia biết ai là trời, ai là đất, ai mới là người thiên sinh vạn thế cũng không thể trêu chọc.
- Bà cứ làm việc dựa theo lời tôi nói là được, không cần nghĩ những chuyện khác.
Trong mắt Mạc Phàm lóe sáng sắc bén, thản nhiên nói.
Lưu Nguyệt Như thấy Mạc Phàm tự tin như vậy, cũng không nói gì nữa.
Ở thành phố Đông Hải, Tần gia giận dữ, cả Đông Hải trông gà hóa cuốc, cuối cùng kết thúc bằng chuyện Tần gia xin lỗi,chỉ mong ở Giang Nam cũng có thể tránh thoát một kiếp.- Được.
Lưu Nguyệt Như gật đầu.
Mạc Phàm để Ác Linh Vương ở biệt thự, nói chuyện vài câu với người nhà, liền dẫn Mộc Phong Nhạc rời đi.
Phong ba lan tràn cả tỉnh Giang Nam.