Mục lục
Thần Y Trọng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những lời này vừa vang lên, chỗ mi tâm của hắn, tiểu xà màu đen do Ngũ Quỷ Phệ Thần Chú ngưng tụ thành bay từ trong ra, bay đến nơi cách Mạc Phàm mười thước, hóa thành bóng dáng một người.  

Hiện giờ nhân ảnh này cao hơn Mạc Phàm một chút, toàn thân mặc cổ trang màu trắng hoa văn tím, cao lớn, uy vũ, dáng vẻ như đế vương cổ đại, đôi mắt lãnh khốc nhìn chằm chằm Mạc Phàm.  

Bóng dáng này không phải ai khác, đúng là Long Ngạo Thiên tới Địa Cầu lúc trước.  

Long Tuyệt vừa chết anh ta đã cảm nhận được, còn tỉnh lại từ trong bế quan.- Cậu là Mạc Phàm sao?  

Trong mắt Long Ngạo Thiên chớp lóe tinh quang, hỏi.  

Giọng điệu bình tĩnh mang theo uy áp không thể làm trái, giống như đế vương cổ đại chất vấn bình dân mà mình cai quản.  

Long Ngạo Thiên vừa xuất hiện, đám Hiên Viên Vô Kỳ đang đi xuống núi nhíu chặt mày, phát ra một tiếng a nhẹ, không tự chủ được nhìn về phía đỉnh núi.  

- Hả?  

- Làm sao thế?  

Gia Cát Vô Dạ ở bên cạnh Cô Kình Thương thấy mọi người nhìn về phía đỉnh núi, tò mò hỏi.  

- Hình như cảm nhận được khí tức của Long Ngạo Thiên.  

Vẻ mặt Cô Kình Thương nghiêm trọng, nói.  

Khí tức của Long Ngạo Thiên quá quỷ dị, cho dù chỉ gặp một lần, đến bây giờ ông ta vẫn không thể nào quên.  

- Long Ngạo Thiên sao?  

Sắc mặt Gia Cát Vô Dạ khó coi, nhìn về phía đỉnh núi theo.  

- Không phải cậu ta đã rời đi rồi sao, sao còn xuất hiện?  

- Đến cảnh giới của bọn họ, rời khỏi và xuất hiện đều là chuyện quá bình thường.  

Hiên Viên Vô Kỳ nói với vẻ nghiêm túc.  

Con đường tu hành không phải càng chạy càng hẹp, sẽ chỉ khiến tu sĩ cảm thấy càng đi về phía trước càng cảm thấy nhãn giới trước đây của mình hạn hẹp bao nhiêu, phía trước có nhiều chuyện khiến người ta không thể tưởng tượng được tới cỡ nào.  

Quả thật Long Ngạo Thiên đã quay về Thiên Ngoại Thiên Tu Chân giới, nhưng cậu ta muốn xuất hiện trước mặt Mạc Phàm thì có rất nhiều biện pháp.  

- Chuyện này?  

Gia Cát Vô Dạ nhìn về phía đỉnh núi, mắt đảo liên tục.  

…  

Mạc Phàm nhìn kẻ thù kiếp trước, trong mắt xuất hiện sắc bén.  

- Là tôi.  

Long Ngạo Thiên nhắm mắt lại rồi mở mắt ra, đồng tử lập tức như mặt trời, nở rộ quang mang có thể đốt linh hồn người ta.  

Đồng thời khí tức như mặt trời áp đỉnh lập tức đánh về phía Mạc Phàm, không gian yên bình xung quanh lập tức vặn vẹo.  

Trên gương mặt lạnh nhạt của Mạc Phàm không có chút sợ hãi, Kim Đan trong cơ thể hắn chuyển động.  

Cung trang màu trắng xuất hiện, thân thể cao hơn, tóc cũng nhanh chóng dài ra tán ở sau lưng, tiên khí như có như không xuất hiện trên người hắn, đụng vào lực thái dương của Long Ngạo Thiên.  

“Bùm!”  

Không gian khẽ run lên, đỉnh núi to như vậy, một bên như tiến vào trong lò luyện cực nóng, một bên thì yên tĩnh như đêm.  

- Cửu Chuyển Kim Đan?  

Long Ngạo Thiên cũng không tức giận, trong đôi mắt rét lạnh xuất hiện dị sắc.  

Kim Đan có tổng cộng cửu phẩm, cũng được gọi là cửu chuyển.  

Tu sĩ bình thường có Kim Đan tam chuyển đã không tệ rồi, đệ tử tông phái phần lớn là lục chuyển, đệ tử hạch tâm thường áp chế thực lực của mình, tăng Kim Đan tới cửu chuyển.  

Bởi vì cấp bậc Kim Đan càng cao, ngưng tụ ra thực lực Nguyên Anh sẽ càng mạnh, cũng quyết định sau này có thể đi bao xa.  

Mạc Phàm chỉ là tiểu tu sĩ trên Địa Cầu, lại có Kim Đan cửu chuyển, đúng là khiến người ta giật mình.  

- Thì sao?  

Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường.  

- Diễn Thiên Thần Quyết của Thần Nông Tông tu luyện ra thần thức, tạo hóa trì của Cổ Thần Tộc ngưng tụ cơ thể, huyết mạch Hồng Liên, trên người cậu còn có lực Hỗn Nguyên, hẳn là Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công trong truyền thuyết, trừ mấy thứ này ra cậu còn có lực Thái Thượng, cậu đạt được truyền thừa nhiều hơn tôi nghĩ nhiều, Long Tuyệt chết trên tay cậu cũng không tính oan uổng.  

Trong mắt Long Ngạo Thiên chớp lóe tinh quang, kể từng công pháp trên người Mạc Phàm, giống như Mạc Phàm là người trong suốt ở trước mặt anh ta.  

- Vậy thì thế nào, anh muốn thử sao?  

Mạc Phàm không để ở trong lòng, lạnh giọng hỏi.  

Long Ngạo Thiên là Thái Dương Chi Thể, đôi mắt cũng như Thái Dương Chi Nhãn, ở trước đôi mắt này, toàn bộ sương mù đều không có bất luận ý nghĩa gì.  

Nói cách khác, ở trước mặt Long Ngạo Thiên không có bí mật gì, trừ phi có được Thái Âm Chi Thể.  

Tuy hắn luyện hóa Thái Âm Chi Khí, nhưng không có chút thành tựu nào, không ngăn được Thái Dương Chi Nhãn của Long Ngạo Thiên.  

- Cậu sao, còn chưa đến mức khiến tôi phải ra tay.  

Long Ngạo Thiên kiêu ngạo nói.  

Tuy công pháp trên người Mạc Phàm đều là công pháp đứng đầu đương thời, được vô số người truy sùng, thậm chí mỗi một bản ném ra đều khiến người ta tranh mua.  

Nhưng không là gì ở trước mặt anh ta.  

Mạc Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm Long Ngạo Thiên, giống như đã sớm dự đoán được sẽ là như vậy, trên mặt hắn không có chút gợn sóng.  

- Không đến mức, anh bế quan vì Bách Tông Đại Bỉ một năm sau đúng không?  

Bách Tông Đại Bỉ do trăm tông môn mạnh ở Tu Chân giới tổ chức, mười năm diễn ra một lần, một năm sau sẽ là ngày tổ chức Bách Tông Đại Bỉ.  

Bách Tông Đại Bỉ này không chỉ xếp hạng tông phái, lại càng có quan hệ chặt chẽ với phân chia tài nguyên của tông phái, bất luận là tông phái nào đều không thể lơ là.  

Long Ngạo Thiên vội vàng rời khỏi Địa Cầu như vậy, chắc chắn là bị triệu hồi vì chuyện này.  

Nếu hắn nhớ không sai, Long Ngạo Thiên lấy được vị trí số một ở Bách Tông Đại Bỉ lần này, thanh danh vang xa.  

Mạc Phàm vừa nói xong, Long Ngạo Thiên nhíu mày, trong mắt hiện lên chút sắc lạnh.  

- Vậy mà cậu còn biết cả Bách Tông Đại Bỉ.  

- Tôi không chỉ biết Bách Tông Đại Bỉ, anh tu luyện Thái Âm Chân Kinh rèn luyện thần thức, có được Thái Dương Chi Thể trong ngàn vạn người, huyết mạch Kim Ô, công pháp là Thái Dương Chân Kinh, Nội Âm Ngoại Dương, võ kỹ am hiểu nhất là Hạo Nhật Tuyệt, tôi nói không sai chứ?  

Mạc Phàm nói tiếp.  

Long Ngạo Thiên hơi nhíu mày, chữ “xuyên” xuất hiện trên trán.  

Cho dù là công pháp, hay là thể chất của anh ta đều là bí mật, không có mấy người ở Ngạo Nhật Sơn Tông biết được.  

Những bí mật này ở trước mặt Mạc Phàm, lại giống như là thuộc lòng trong lòng bàn tay.  

- Sao cậu lại biết những chuyện này?  

Long Ngạo Thiên lộ ra chút thận trọng, hỏi.  

- Ở trong mắt anh, tôi có bí mật, nhưng ở trong mắt tôi, anh không có bất luận bí mật gì.  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

Đừng nói là những chuyện này, cho dù Long Ngạo Thiên có mấy tiểu tình nhân hắn cũng biết rõ.  

- Vậy sao, xem ra tôi nên ở Địa Cầu một thời gian mới phải.  

Long Ngạo Thiên híp mắt, trầm giọng nói.  

Cho dù Mạc Phàm tu luyện nhiều công pháp đứng đầu như vậy, cũng chỉ là phàm nhân ở Địa Cầu, vậy mà dám nói chuyện với anh ta như vậy.  

Những thánh tử thánh nữ của tông môn gì đó, cũng không dám có lá gan này.  

- Bây giờ anh cũng có thể tới, nhưng trước khi tới tốt nhất là anh nên mang theo Tiểu Nhi, phân thân, còn cả bạn tôi nữa, nếu anh không tới, tôi sẽ tới Ngạo Nhật Sơn Tông tìm anh.  

Trong mắt Mạc Phàm chớp lóe ánh sáng lạnh, nói.  

Long Ngạo Thiên nhíu mày, lạnh lùng nhìn chằm chằm Mạc Phàm một lát, lúc này mới khôi phục như thường.  

- Đã quên nói với cậu, đợi Đại Bỉ kết thúc, sẽ là ngày tôi cử hành hôn lễ với Tiểu Tuyết, nếu cậu có thể tới Ngạo Nhật Sơn Tông của tôi trước, tôi sẽ cho cậu cơ hội khiêu chiến tôi một lần, nếu cậu tới muộn, Tiểu Tuyết sẽ là của tôi.  

Long Ngạo Thiên nói.  

- Trong một năm này, tôi nhất định sẽ tới Ngạo Nhật Sơn Tông trước.  

Trong mắt Mạc Phàm chớp lóe tinh quang, nói chắc chắn.  

Kiếp trước hắn đã mất đi Tiểu Tuyết, lần này đối thủ đổi thành Long Ngạo Thiên hắn cũng phải đoạt lại.  

Đừng nói là một năm, cho dù một tháng hắn cũng phải tới Ngạo Nhật Sơn Tông.  

- Vậy chúc cậu may mắn.  

Vẻ mặt Long Ngạo Thiên như thường, cũng không nói nhiều nữa, cơ thể hóa thành hắc xà huyền ảo, biến mất vào trong mi tâm Mạc Phàm, khí tức kh ủng bố cũng biến mất theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK