Mục lục
Thần Y Trọng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm đó Âm Sơn Tông bạo loạn, gần như tất cả mọi người đều chết trong bạo loạn đó.  

Trước khi tông chủ Âm Sơn Tông chết đã phong ấn sơn cốc, thả quỷ vương, quỷ tướng hộ sơn.  

Lúc ấy ông ta chỉ có thực lực Trúc Cơ sơ kỳ, căn bản không phải đối thủ của quỷ vương, quỷ tướng, cũng không có Trấn Sơn Phù.  

Trải qua suy nghĩ, ông ta liền bái tông chủ Âm Quỷ Tông, cũng là Vô Cực đạo nhân sư phụ của Chu Trường Hoằng làm vi sư, còn cố ý dẫn bọn họ tới sơn môn Âm Quỷ Tông.  

Vô Cực đạo nhân vô cùng hài lòng với linh khí ở đây, nên định nơi này là sơn môn của Âm Quỷ Tông.  

Âm Quỷ Tông am hiểu xua thần ngự quỷ, Vô Cực đạo nhân là pháp sư cảnh giới Chân Nhân, không lâu sau quỷ vương và quỷ tướng hộ sơn bị thu thập, tất cả đều dựa theo kế hoạch của ông ta.  

Ai biết chỉ không cẩn thận một chút, thân phận của ông ta bị Vô Cực đạo nhân phát hiện.  

Vì thế ông ta diễn cảnh giả chết khi qua hồ, sau đó biến thành bộ dạng Chu Trường Hoằng hạ độc Vô Cực đạo nhân, lại dùng Quỷ La Đằng giết Vô Cực đạo nhân.  

Cuối cùng lại biến thành bộ dạng Vô Cực đạo nhân, truyền chức chưởng môn Âm Quỷ Tông cho Chu Trường Hoằng.  

Mọi chuyện đều được ông ta bố trí hoàn mỹ không tỳ vết.  

Trước khi đến giờ phút này, không ai biết ông ta là người của Âm Sơn Tông, cũng không ai biết ông ta khi sư diệt tổ, ông ta vẫn là người tốt, Chu Trường Hoằng vì ông ta chết mà áy náy nhiều năm.  

- Thế nào, đại sư huynh, khà khà, có cần tôi nói lại cho anh nghe lần nữa không?  

Chú Long cười đắc ý nói.  

Kế hoạch này, cho dù bây giờ nghĩ lại ông ta cũng rất đắc ý, quả thực quá tuyệt vời, đã lừa được nhiều người như vậy.  

- Cậu!  

Chu Trường Hoằng trừng chú Long, ngón tay gầy khô vang lên răng rắc, ước gì có thể xé chú Long ra thành ngàn mảnh với tiểu hồ ly.  

Ông ta vẫn luôn cho rằng Long Trường Không qua hồ chết là trách nhiệm của ông ta.  

Ai biết không chỉ chuyện này là giả, ngay cả sư phụ ông ta chết cũng không phải là ngoài ý muốn, là sư đệ ông ta tự tay giết.  

- Long Trường Không, tôi liều mạng với cậu!  

Mắt ông ta gần như phun ra lửa, hai tay nhanh chóng tạo kết ấn.  

- Quỷ Thủ!  

Hai cái tay màu đen vươn ra từ tay ông ta, vồ mạnh về phía chú Long.  

“Ha ha!” Chú Long cười khinh thường.  

Năm đó khi ông ta vào Âm Quỷ Tông đã đến Trúc Cơ sơ kỳ, khi đó Chu Trường Hoằng còn đang ở cấp bậc ngộ đạo, đã nhiều năm như vậy, Chu Trường Hoằng đã đến Trúc Cơ trung kỳ, ông ta có thể kém Chu Trường Hoằng sao?  

- Không biết tự lượng sức mình!  

Tay chú Long vung lên, âm phong lập tức nhấc lên.  

Âm phong đánh vào Quỷ Thủ, trong chớp mắt Quỷ Thủ liền bị đập nát.  

Thế đi của âm phong không giảm, đánh mạnh lên kết ấn trên người Chu Trường Hoằng.  

Thân thể Chu Trường Hoằng vốn gầy yếu, lập tức bị đánh bay ra ngoài, đập mạnh lên thạch bích.  

“Phốc!” Máu tươi phun từ trong miệng Chu Trường Hoằng ra.  

Ông ta vốn là pháp sư, thân thể không cường như Mạc Phàm, trong chớp mắt sắc mặt như giấy vàng, thần quang cũng ảm đạm đi nhiều.  

Chú Long đánh bay Chu Trường Hoằng, sắc mặt cũng không đắc ý lắm.  

- Đại sư huynh, tốt nhất là anh thành thật một chút, nếu không phải nhìn anh khóc lóc thương tâm ở Minh Hồ như thế, tôi đã sớm cho anh gặp lão già kia rồi, nếu anh muốn sống mà nói, tốt nhất đừng nên làm gì, đợi tôi mở Phong Sơn Đại Trận ra, lại hiện Âm Sơn Tông, nói không chừng có thể phong anh làm khách khanh trưởng lão.  

Một tay Chu Trường Hoằng ôm ngực, cắn chặt răng, chưa bao giờ phẫn nộ như vậy.  

Ông ta tự biết mình không phải là người tốt, nhưng cũng biết tám chữ “Một ngày làm thầy cả đời làm cha”.  

Ông biết rõ Long Trường Không giết sư phụ ông ta, mà còn đi theo Long Trường Không làm khách khanh trưởng lão gì đó, có khác gì súc sinh?  

- Tôi không có sư đệ như cậu, hôm nay không giết cậu báo thù cho vi sư, tôi không gọi là Chu Trường Hoằng.  

Ông ta chống lên thạch bích, miễn cưỡng đứng dậy, hai tay nhanh chóng tạo kết ấn, âm phong xung quanh ông ta lập tức tản ra, nhiệt độ xung quanh thấp hơn không ít.  

Chú Long nhíu mày, trong đôi mắt tràn đầy khinh thường hiện lên tức giận.  

- Tự tìm khổ ăn, muốn báo thù thì thả quỷ tướng của anh ra, tuy cũng không phải là đối thủ của tôi, nhưng ít nhất đỡ hơn hiện giờ.  

Âm Quỷ Tông am hiểu nhất là xua quỷ ngự thần, pháp thuật tấn công thật sự yếu đến đáng thương, nếu không có quỷ thần, bản lĩnh chỉ có thể phát huy ra 5 phần.  

Nhắc tới quỷ tướng, sắc mặt Chu Trường Hoằng trầm xuống, quỷ tướng của ông ta đều bị Mạc Phàm tinh lọc rồi, lấy đâu ra quỷ tướng, nhưng ông ta vẫn cắn chặt răng.  

- Không có quỷ tướng tôi vẫn giết được cậu.  

“Phốc!” Ông ta phun ra một ngụm máu tươi, hai tay không ngừng kết ấn, một đạo kiếm huyết xuất hiện trước mặt ông ta, ngón tay chỉ về phía chú Long.  

- Đi!  

Hồng quang của huyết kiếm chớp lóe, lập tức bay về phía chú Long.  

- Ha ha, chỉ là Huyết Kiếm Thuật cũng dám sử dụng trước mặt tôi, tôi sẽ cho ông chết một cách rõ ràng.  

Chú Long cười nham hiểm, sau đó ném ra một cái pháp bàn.  

Pháp bàn này tương tự như của Chu Trường Hoằng lúc trước, nhưng mạnh hơn rất nhiều, phù văn phía trên cũng ít nhất gấp đôi.  

Pháp bàn này vừa xuất hiện, âm phong mãnh liệt lập tức thổi bay, quỷ khí màu đen như mực bay từ trong pháp bàn ra.  

“Hu hu…” Trong quỷ khí truyền ra âm thanh quỷ khóc sói gào.  

Trong quỷ khí, một hư ảnh hình người cao hơn hai thước xuất hiện, làn da trắng bệch không có chút huyết sắc nào, toàn thân tỏa ra khí màu đen, trên đỉnh đầu có hai cái sừng, mắt màu đỏ to như chuông đồng, trên môi màu tím đỏ lộ ra răng nanh, nửa bên mặt coi như hoàn hảo, bên còn lại máu thịt mơ hồ, có thể nhìn thấy xương trắng và máu thịt, diện mục vô cùng hung dữ.  

Quỷ vật này vừa xuất hiện liền nắm đực huyết kiếm của Chu Trường Hoằng.  

Pháp thuật Chu Trường Hoằng hao phí tinh huyết để thi triển, giống như đồ ăn vặt bị quỷ vật này ăn luôn.  

Cho dù là Chu Trường Hoằng, A Hào hay tiểu hồ ly đều run lên, âm hàn chi khí rét lạnh thấu xương từ lưng đến gáy.  

- Đây là quỷ vương của sư phụ, cậu…  

Chu Trường Hoằng vô cùng kinh ngạc nói.  

- Ông ta đã chết, tất nhiên nó là của tôi, chẳng lẽ giữ lại cho anh?  

Chú Long cười khinh thường nói.  

Đây chính là quỷ vương hộ sơn của Âm Sơn Tông, tất nhiên nên làm việc vì ông ta người của Âm Sơn Tông.  

- Cậu…  

Sắc mặt Chu Trường Hoằng khó coi, cúi đầu.  

Quỷ tướng tương đương với cảnh giới Trúc Cơ, quỷ vương là cấp bậc Tiên Thiên, khi sư phụ ông ta bắt quỷ vương này đều phế đi đại khí lực rất lớn, hiện giờ quỷ vương này ở trong tay Long Trường Không, ông ta căn bản không phải là đối thủ của Long Trường Không.  

- Ha ha, anh đã vô kế khả thi thì ngồi yên đi, đợi tôi lấy được Trấn Sơn Phù, sư huynh đệ chúng ta lại ôn chuyện, tuy anh không nhận người sư đệ này, nhưng tôi cũng không tuyệt tình như thế, không nhận vị sư huynh là anh.  

Long Trường Không cười ra lệnh với quỷ vương.  

- Bắt lấy anh ta!  

Quỷ vương cười hung dữ, bóng dáng chớp lóe rồi biến mất, khi xuất hiện đã đến phía sau Chu Trường Hoằng, không để Chu Trường Hoằng phản ứng kịp, tay tráng kiện của quỷ vương nắm lấy cổ Chu Trường Hoằng, Chu Trường Hoằng lập tức giống như con gà bị kéo đi, treo ở giữa không trung.  

Lúc này đột nhiên mắt chú Long nhíu lại, hung quang lóe lên.  

- Bọn họ đều không có biện pháp gì với tôi, một con kiến như cậu cũng muốn đánh lén tôi, có khả năng sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK