Mục lục
Thần Y Trọng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một câu đơn giản khiến vẻ mặt đám đệ tử tông môn ẩn thế mờ mịt.  

Ngay cả đám Tần Vô Nhai cũng nhíu mày, sắc mặt khó coi.  

Đây không phải là lần đầu tiên bọn họ gặp Phong Vô Duyến, nhưng lần này là lần Phong Vô Duyến thất thố nhất.  

Mạc Phàm có thể khiến Phong Vô Duyến chật vật như vậy, chỉ sợ Mạc Phàm cũng không đơn giản.  

Phong Vô Duyến nhíu mày, vẻ mặt nhanh chóng khôi phục như thường, nhưng đôi mắt lạnh lùng sắc bén như băng long bị chọc giận.  

Ở đây cho dù là ai đều có thể cảm nhận được phẫn nộ của Phong Vô Duyến.  

Ông ta đường đường là Thần Sứ, người của Thiên Ngoại Thiên, cho dù là đám Tần Vô Nhai cũng phải nghe lệnh ông ta.  

Không nói đến chuyện Mạc Phàm không có quan hệ với Thiên Ngoại Thiên, cho dù có quan hệ, Mạc Phàm có thể đến Thiên Ngoại Thiên hay không phải xem tâm tình ông ta.  

Vậy mà Mạc Phàm còn quá kiêu ngạo, nói ông ta không đủ tư cách biết thân phận của cậu ta.  

- Tiểu tử, cậu thật to gan, tôi xem cậu học trộm được bao nhiêu bản lĩnh của Thần Nông Tông tôi.  

Phong Vô Duyến tức giận nói.  

Lúc này ông ta chẳng muốn che giấu tung tích, dưới chân vừa động, lập tức chắn trước người Mạc Phàm.  

Hai ngón tay ông ta lướt qua trước mắt, trong mắt đột nhiên xuất hiện hồng quang, con ngươi giống như huyết nguyệt, yêu dị mà mang theo khí tức quỷ dị.  

- Tiểu tử, cậu dám nhìn mắt bản Thần Sứ không?  

Mạc Phàm lắc đầu cười, không có bất luận động tác gì, chỉ có ý niệm vừa động.  

Con ngươi của hắn không chỉ biến thành màu đỏ, nhưng không giống với Phong Vô Duyến, Phong Vô Duyến là hai đợt trăng tròn, của hắn là trăng khuyết.  

Nhìn nhỏ hơn Phong Vô Duyến một chút, nhưng khí tức yêu dị nồng đậm hơn Phong Vô Duyến gấp bội lần.  

Hai đạo năng lượng huyết sắc bắn từ trong mắt hai người ra, chạm nhau ở phía giữa hai người.  

Mạc Phàm tiếp tục đi về phía Tiểu Lan, Phong Vô Duyến lại chết đứng tại chỗ như gà gỗ.  

Xung quanh không chỉ có Phong Vô Duyến, đám Tần Vô Nhai cũng sửng sốt.  

Bọn họ từng thấy pháp thuật này của Phong Vô Duyến rồi.  

Chỉ nhìn mắt Phong Vô Duyến, sẽ bị Phong Vô Duyến khống chế.  

Cho dù tu vi của Tần Vô Nhai cao hơn Phong Vô Duyến, nhưng rất khó không trúng chiêu.  

Phong Vô Duyến dùng bản lĩnh của mình, vậy mà không thể làm gì được Mạc Phàm, trái lại bị Mạc Phàm dùng pháp thuật tương tự chế trụ.  

- Chuyện này…  

Không chỉ đám Tần Vô Nhai, trong không gian màu đen, vẻ mặt đám bá tước Tinh Hồng cũng thay đổi.  

- Tiểu tử này lợi hại hơn chúng ta nghĩ nhiều.  

Bá tước Tinh Hồng thận trọng nói.  

Ông ta tưởng rằng Mạc Phàm không phải đối thủ của Phong Vô Duyến, ai biết Mạc Phàm có thể chế trụ được Phong Vô Duyến rồi.  

- Vậy chúng ta làm gì bây giờ, chủ nhân?  

Fred hỏi.  

- Cứ im lặng xem xét trước, hôm nay không đơn giản như vậy đâu.  

Bá tước Tinh Hồng nhìn chằm chằm đám người Mạc Phàm trong cửa địa ngục, nói.  

Trên người Mạc Phàm có quá nhiều biến số, trước khi chưa nhìn thấy chuyện có lợi với bọn họ, đừng hành động thiếu suy nghĩ thì hơn.  

- Vậy nha đầu Hoa Hạ kia thì sao?  

Trong mắt Lang Vương lóe lên dâm sắc, li3m đầu lưỡi nói.  

Bá tước Tinh Hồng không trả lời, trái lại nhìn về phía Carter.  

- Vương tử Carter chuẩn bị thu thập nha đầu Hoa Hạ kia thế nào?  

Bây giờ bọn họ đang ở trên cùng một sợi dây với Carter, nhưng chỉ là tạm thời, nếu nha đầu Hoa Hạ này do Carter bắt được, vẫn nên để Carter quyết định thì hơn, tránh để sau này có gì liên lụy đến ông ta.  

Nhỡ đâu chuyện hôm nay thất bại, Mạc Phàm truy cứu tới, còn có thể đẩy trách nhiệm lên người Carter.  

Carter nhíu mày, cũng không để ở trong lòng, chỉ cười nhạt.  

- Vậy giết thì hơn.  

Carter nói với vẻ khinh thường.Nếu nha đầu này chết đi, sẽ như rót một chậu dầu nóng vào trên lửa.  

Chắc chắn Mạc Phàm sẽ đẩy một phần trách nhiệm lên người đám Tần Vô Nhai, liều mạng là không thể tránh được, đây là chuyện mà bọn họ muốn nhìn thấy nhất.  

Nếu lão hồ ly bá tước Tinh Hồng không dám gánh chịu trách nhiệm này, vậy để anh ta làm.  

…  

Bên trong cửa địa ngục, Phong Vô Duyến chỉ sửng sốt một lát liền khôi phục như bình thường, trong đôi mắt huyết sắc như có hỏa diễm phun trào.  

Hư Không Chi Lô còn chưa tính, đệ tử của Thần Nông Tông đều sử dụng.  

Vừa rồi ông ta dùng bí pháp Nhiếp Hồn trong Diễn Thiên Thần Quyết công pháp trấn phái của Thần Nông Tông, công phu này truyền thừa còn nghiêm khắc hơn Hư Không Chi Lô, ở Tu Chân giới chỉ có đệ tử của Thần Nông Tông mới tu luyện được.  

Mạc Phàm không chỉ sử dụng được, uy lực còn trên ông ta.  

Nếu không phải đệ tử của Thần Nông Tông, tuyệt đối không thể tu luyện Diễn Thiên Thần Quyết.  

Hơn nữa ông ta tu luyện Diễn Thiên Thần Quyết trăm năm, mới có uy lực như hiện giờ, tiểu tử này chưa tới 20 tuổi, vậy mà tu vi Diễn Thiên Thần Quyết cao hơn ông ta?  

- Tiểu tử, hôm nay cậu không muốn đi theo tôi, cũng phải theo tôi một chuyến.  

Vậy mà một tiểu tử Địa Cầu tu luyện công pháp của Thần Nông Tông bọn họ, nhất định phải đi với ông ta một chuyến.  

Mạc Phàm làm như không nghe thấy, vừa nhấc chân lên khi hạ xuống đã tới bên cạnh Tiểu Lan.  

Hắn sẽ tới Tu Chân giới, cũng sẽ tới Thần Nông Tông, nhưng bây giờ chưa phải lúc.  

Hắn vừa đến bên cạnh Tiểu Lan, lực xé rách cường đại và lôi điện huyết sắc như mưa đánh tới.  

- Đều đến đây cả cho tôi!  

Trong một tay hắn xuất hiện vòng xoáy huyết sắc, lập tức vồ lấy lôi điện huyết sắc đầy trời.  

Những lôi điện này đến tay hắn không chỉ không làm được gì hắn, trái lại ở dưới vòng xoáy kia, tất cả đều tụ tập vào trong lòng bàn tay hắn.  

Chỉ trong phút chốc, lôi điện huyết sắc đầy trời đã hình thành một hạt châu huyết sắc.  

Làm xong những chuyện này, một tay khác của hắn vươn về phía Tiểu Lan đang bị đóng đinh trên thập tự giá màu bạc.  

Đúng lúc này, Tiểu Lan đang hôn mê mở miệng nói hai chữ.  

- Tuẫn táng!  

Hai chữ này vừa vang lên, trên đinh bí ngân trong lòng bàn tay cô chớp lóe ngân quang, một vùng Ma Văn màu bạc theo cánh tay trắng xanh của Tiểu Lan, lan tràn ra khắp người cô.  

Mạc Phàm nhíu mày, lôi quang tỏa ra.  

- Carter, anh muốn chết à!  

Sao hắn không biết ma pháp này, đây là một trong những thủ đoạn trừng phạt vô cùng tàn nhẫn của Thiên Sứ Nhất Tộc.  

Người bị trừng phạt sẽ không lập tức tử vong, mà tiếp nhận lễ rửa tội thánh quang.  

Đối với những người tín ngưỡng thiên sứ thì thánh quang là lễ rửa tội, đối với dị giáo đồ thì không khác giội axit sunfuric.  

Lễ rửa tội thánh quang qua đi, sẽ là lửa thánh.  

Carter nhảy qua bước lễ rửa tội thánh quang, đến luôn lửa thánh.  

Chỉ cần những Ma Văn này có ở khắp cơ thể Tiểu Lan, lửa thánh sẽ dấy lên.  

Hắn nhíu mày, Hồng Liên Nghiệp Hỏa huyết sắc bắn từ trong mắt ra, rơi lên trên đinh bí ngân dưới tay Tiểu Lan, đinh bí ngân như giấy dưới ngọn lửa Hồng Liên Nghiệp Hỏa, Ma Văn màu bạc lập tức dừng lại.  

Cùng lúc đó, Hư Không Chi Lô hơi nghiêng, thanh quang như nước rơi lên người Tiểu Lan.  

Khói xanh bốc lên, Ma Văn trên người Tiểu Lan lập tức biến thành màu đen.  

Một tay Mạc Phàm ôm Tiểu Lan từ trên thập tự giá xuống, không đợi tia chớp huyết sắc tiếp theo hàng lâm, cơ thể hắn biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lần nữa đã tới bên cạnh Ngao Sương.  

- Tôi giao cô ấy cho cô trước.  

Mạc Phàm đưa Tiểu Lan cho Ngao Sương.  

Ngao Sương sửng sốt, vội vàng nhận lấy Tiểu Lan.  

Ánh mắt Mạc Phàm nhìn một vòng xung quanh, nhưng không phát hiện ra khí tức của Carter, trong mắt hắn vẫn cháy sáng Hồng Liên Nghiệp Hỏa như cũ, lúc này mới nhìn đám Phong Vô Duyến đuổi theo.  

Khí lạnh khó có thể ngăn cản lan tràn ra xung quanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK