Trên cổ trắng noãn đeo một chiếc ngọc bội, sợi dây màu đỏ buộc ngọc bội dọc theo xương bả vai mảnh khảnh của mỹ nữ, chui vào trong bộ ngực cao ngất, khiến người ta mơ màng.
Trên đôi chân trắng nõn là một đôi giày cao gót màu đen, cầm văn kiện trong tay, khí chất tổng giám đốc lạnh lùng xinh đẹp lộ ra.
Vẻ mặt mỹ nữ này kiêu ngạo, nhìn thấy Mạc Phàm lúc này mới nhu hòa đi chút.
Mỹ nữ này đúng là Tần Doãn Nhi đại tiểu thư của Tần gia.
Phía sau là một người tài xế, ánh mắt sắc bén làm người ta cảm thấy vô cùng nguy hiểm.
Mỹ nữ phía sau thành thục hơn chút, mặc áo gió màu vàng nhạt, buộc tóc đuôi ngựa.
Bên trong là áo T – shirt thủ công, trước ngực lộ ra một mảng tuyết trắng.
Phía dưới là quần bảy phân màu vàng nhạt, dáng người cao gầy gợi cảm nóng bỏng hơn Tần Doãn Nhi nhiều.
Trên khuôn mặt trái xoan tuyệt mỹ là một mắt kính màu đen, cổ có đeo vòng cổ kim cương bạch kim tinh tế.
Trang phục đơn giản, lại làm người ta có cảm giác mới lạ, giống như nữ thần trên ảnh bìa Fashion Magazine bước ra.
Mỹ nữ thành thục này tên là Lưu Nguyệt Như, theo sau Lưu Nguyệt Như là một nữ vệ sĩ, bộ dạng cũng không dễ chọc.
Hai mỹ nữ trước sau đi tới, gật đầu ra hiệu, lập tức đi về phía Mạc Phàm.
Ánh mắt những người xung quanh, bất luận nam nữ già trẻ đều nhìn hai mỹ nữ này.
Ở nông thôn hiếm có mỹ nữ ăn mặc như vậy, nếu người nào ăn mặc quá xinh đẹp thời thượng, sẽ làm người ta cảm thấy lẳng lơ.
- Hai vị mỹ nữ này tìm ai thế?
Có người tò mò nói.
- Không phải là cứu binh Chu Kiến Bình mời tới đấy chứ?
Chu Kiến Bình là người thành phố Nam Sơn, chỉ có bọn họ mới có cơ hội tiếp xúc với người như vậy.
- Sẽ không phải là Mạc gia, nếu Mạc gia có thân thích như vậy, sẽ rơi vào hoàn cảnh này sao?
ó người phân tích nói.
- Không phải là người Chu Kiến Bình vừa gọi điện đến đấy chứ?
…
Vẻ mặt Chu Kiến Bình mờ mịt, quả thật vừa rồi ông ta có gọi điện.
Hai mỹ nữ đến đây cũng có chút quen mắt, nhưng chỉ trong một lát lại không nghĩ ra.
- Quốc Hoa, cấp cao ngân hàng chúng tôi đến đây, tôi vừa mới mời tới, ông suy nghĩ thế nào?
Chu Kiến Bình đắc ý nói.
Chắc chắn hai mỹ nữ này không tới tìm Mạc gia, chắc là người ông ta gọi tới, ông ta cảm thấy là như vậy.
Cha Mạc Phàm nhìn hai vị mỹ nữ này, bất luận là ai đều có khí chất phi phàm, khẽ cau mày.
- Ông chắc chắn hai người đó là người của ông sao?
Mạc Phàm nhìn hai mỹ nữ cười mỉa nói.
- Chẳng lẽ là tới tìm cháu sao?
Chu Kiến Bình lạnh lùng liếc nhìn Mạc Phàm nói, lại lo lắng thêm vài phần.
Mạc Phàm cười, không nói tiếp nữa.
Tần Doãn Nhi và Lưu Nguyệt Như đi đến cửa Mạc gia, cười xinh đẹp với Mạc Phàm, vô cùng khách sáo nói:
- Chào Mạc tiên sinh!
- Chào Tần tiểu thư, chào Lưu phu nhân.
Mạc Phàm liếc mắt nhìn hai người đầy cảm kích.
Lúc hắn quay về đã gọi điện cho hai người, cho rằng hai người sai thuộc hạ đến đã không tệ rồi, không ngờ hai người tự mình tới, trái lại Lưu Nguyệt Như còn đỡ, Tần Doãn Nhi đại tiểu thư của Tần gia tự mình tới là quá nể tình.
Lời này vừa nói ra, xung quanh lập tức yên lặng.
Chưa nói đến thân phận của hai mỹ nữ này, với số tuổi đó mà lái được xe Benz và Ferrari, còn mang theo vệ sĩ chắc chắn không phải người bình thường.
Hai mỹ nữ này cùng đến tìm Mạc Phàm, có không ít người kinh ngạc đến ngây người, gần như tất cả đàn ông đều hâm mộ muốn chết.
Tần Doãn Nhi có phong phạm của tổng giám đốc, khí chất lạnh lùng cách người ta vạn dặm, càng như vậy, càng kích thích dục vọng chinh phục của đàn ông.
òn Lưu Nguyệt Như, gần như là mị hoặc tận xương, một ánh mắt một hành động nhỏ đều xinh đẹp và gợi cảm biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn, làm người ta miệng đắng lưỡi
khô, mức độ cực phẩm càng không cần phải nói.
Hai mỹ nữ cực phẩm như vậy, vậy mà đều tìm Mạc Phàm.
- Chuyện này…
- Thằng nhóc này có không ít phúc.
Vẻ mặt Chu Kiến Bình sửng sốt, khuôn mặt già nua như bị tát mạnh mấy cái, trắng xanh bất định.
- Đây là bác cả tôi, cha, mẹ tôi, chú ba tôi…
Mạc Phàm giới thiệu người nhà cho hai người họ.
- Tôi là Tần Doãn Nhi bà chủ của Duyên Niên Đường, không biết Mạc tiên sinh nghe nói chưa?
Tần Doãn Nhi nói trước.
Tần Doãn Nhi của Duyên Niên Đường sao?
Bác cả, cha Mạc Phàm đều sửng sốt.
Kiến thức của bác cả Mạc Phàm rất lớn, cha làm buôn bán dược liệu, sao không biết Duyên Niên Đường.
Không chỉ có rất nhiều chi nhánh ở thành phố Đông Hải, còn có ở tỉnh Giang Nam và các vùng nội thành khác.
Hơn nữa bà chủ Tần Doãn Nhi là đại tiểu thư của Tần gia, cháu gái ruột của ông cụ Tần.
Cha Mạc Phàm và bác cả Mạc Phàm vốn kinh ngạc Mạc Phàm quen biết hai vị mỹ nữ này, bây giờ còn khiếp sợ tột đỉnh.
- Đại ca, Tần Doãn Nhi là ai thế?
Chú ba Mạc Phàm khó hiểu hỏi.
- Cháu gái của ông cụ Tần.
Bác cả Mạc Phàm liếc mắt nhìn lão tam nhỏ giọng nói.
Những lời này vừa nói ra, ngoại trừ Mạc Phàm ra tất cả những người còn lại đều hít khí lạnh.
Người Tần gia tìm tới cửa.
- Tần tiểu thư, xin chào,ông cụ có khỏe không.
Cha Mạc Phàm run rẩy nói.
ha Mạc Phàm cũng xuất thân từ quân nhân, kính sợ với ông cụ không ai có thể bằng được.
Tần Doãn Nhi liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, có chút nghịch ngợm nói:
- Nhờ phúc của ông, ông nội tôi rất tốt.
Những lời này trực tiếp dọa cha Mạc Phàm và những người xung quanh nhảy dựng lên, gì mà nhờ phúc của cha Mạc Phàm, ông cụ Tần rất tốt.
Cha Mạc Phàm nhìn Mạc Phàm, vẻ mặt mờ mịt, hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, ông khó mà tiếp nhận.
- Cha, lát nữa con sẽ nói với cha sau, nói chuyện chính sự trước.
Mạc Phàm khẽ cười nói.
- Lần này tôi tới là vì nghe nói nhà ông có xưởng dược, muốn bàn chuyện hợp tác, không biết sức sản xuất của xưởng dược nhà ông là bao nhiêu?
- Nếu sáu dây chuyền cùng sản xuất, một ngày hai chuyến mà nói một năm thường sản xuất ra 4000 vạn dược liệu.
Cha Mạc Phàm run rẩy nói.
Ông không ngờ mình có thể hợp tác với Tần gia, bây giờ sắp thành hiện thực, cảm giác không chân thực lắm.
- Nếu ba chuyến thì sao?
- Có thể tăng thêm hơn 1000 vạn lượng.
- Vậy tôi muốn 4000 vạn lượng, đây là hợp đồng hai năm, bên trong có tiền đặt cọc chi phiếu 1000 vạn năm nay, còn cả phương thức liên lạc của tôi, tôi đã ký tên, ông có thể xem kỹ, ký xong thì đưa cho tôi.
Tần Doãn Nhi cười khẽ, đưa hồ sơ cho cha Mạc Phàm, lùi sang một bên.
Cha Mạc Phàm sửng sốt, hoàn toàn không biết mình nhận hồ sơ như thế nào.
Mọi người xung quanh đều sửng sốt.
Tần gia tìm tới hợp tác.
Tần Doãn Nhi xong việc, Lưu Nguyệt Như cười quyến rũ, lắc mông đi tới.
- Tần tiểu thư, cô vừa ra tay tôi xấu hổ rồi.
- Mạc tiên sinh, tôi là Lưu Nguyệt Như, đại diện cho 6 bệnh viện của Sở gia nói chuyện với ông, ở đây có hợp đồng 1000 vạn lượng ba năm, thời hạn hợp đồng có hiệu lực là ba năm, bên trong có 1000 vạn tiền đặt cọc năm nay, tôi đã ký tên, ông xem có hứng thú hợp tác hay không?
Lưu Nguyệt Như cười nói.
Lưu Nguyệt Như, Sở gia?
- Không phải Lưu Nguyệt Như là đại minh tinh ở thành phố Đông Hải trước đây, gả đến Mộc gia sao?
Có người nhận ra tình nhân trong mộng trước đây nói.
Tần gia, Lưu Nguyệt Như, ra tay là mấy ngàn vạn.
Mạc gia đây là muốn một bước lên trời rồi.
Chuyện này còn chưa xong, đúng lúc này, một chiếc xe Buick thương vụ dừng lại, Đường Long đeo kính râm mang theo vài người đi xuống.
Nhìn thấy Mạc Phàm và cha hắn, vội vàng đi tới.
Anh ta lấy ra một quyển sổ nhỏ không thấy rõ được, đưa cho cha Mạc Phàm.
- Mạc tiên sinh, lại gặp mặt, đây là 1 triệu sư phụ tôi đưa cho Mạc sư đệ, tôi đã đổi giúp ông thành chi phiếu, bây giờ ông có chi phiếu 1 triệu, dùng hết có thể tiếp tục viết, tính trên đầu tôi.
Đường Long hào phóng nói.
Xung quanh hoàn toàn sợ ngây người, chi phiếu 1 triệu.
Người này là Đường Long đại lão của Đông Hải mà?
Tần gia, Sở gia, Lưu Nguyệt Như, Đường Long.
Vừa rồi ai nói không có ai hợp tác với Mạc gia?
Chuyện này đã tát bốp bốp bốp vào mặt.