Mạc Phàm lấy một phương thuốc ra, đưa cho Mạnh Hữu Vi nói.
Mạnh Hữu Vi nhìn thoáng qua, lông mày ông ta nhướn lên.
- Mạc công tử muốn luyện chế Phá Kiếp Đan và Niết Bàn Đan sao?
Ông ta từng tìm người luyện chế hai loại đan dược này, cho nên lúc này mới nhận ra.
- Không sai, ta từng đồng ý với Đồng Chiến Đồng quân trưởng, sẽ cho ông ta hai loại đan dược này, trước khi ta đi tìm một số nguyên liệu khác, ta chuẩn bị luyện chế hai loại đan dược này trước.
Mạc Phàm nói thẳng.
Phượng Hoàng Thạch có tổng cộng 6 khối, luyện chế Ngọc Thanh Đan chỉ cần một khối là được, cho dù giữ lại hai khối làm dự phòng, vẫn còn thừa ba khối.
Hắn đồng ý với Đồng Chiến, chỉ cần ông ta cung cấp tin tức về Phượng Hoàng Thạch, hắn sẽ cho ông ta Phá Kiếp Đan và Niết Bàn Đan, sử dụng hai khối trong đó luyện chế hai loại đan dược này.
- Đồng Chiến có thể gặp được công tử đúng là cơ duyên của cậu ấy, Mạc công tử có thể luyện chế được bao nhiêu, ngoại trừ Phượng Hoàng Thạch ra, ta có thể cung cấp miễn phí cho ngươi, luyện thành đan dược ta sẽ thu mua với giá gấp năm thị trường, thế nào?
Mạnh Hữu Vi nghiêm túc nói.
Mạc Phàm có thể ngưng tụ Hư Không Chi Lô, chắc chắn trình độ luyện đan không có vấn đề.
Cấp bậc của Phá Kiếp Đan và Niết Bàn Đan không thấp, có thể nói ở Viêm Dương Thành có tiền nhưng không mua được.
Bao gồm cả ông ta, cũng cần hai thứ này để tăng thực lực và đột phá cảnh giới.
Thực lực của ông ta mạnh hơn một chút, nhất mạch của Mạnh Bất Đồng muốn tiêu diệt ông ta cũng không dễ như vậy.
- Ta cần giữ lại một phần hai loại đan dược này, còn lại đều cho ngươi, linh thạch thì không cần, những nguyên liệu ta cần không phải là thứ rất quý, ngươi thu thập giúp ta một chút, dược liệu luyện chế Phá Kiếp Đan và Niết Bàn Đan thu thập xong, thì mau chóng đưa tới cho ta.Mạc Phàm lấy ngọc giản ra, đưa cho Mạnh Hữu Vi.
So với linh thạch, hắn càng muốn thu thập một số nguyên liệu.
Linh thạch chỉ có thể chuyển hóa làm linh khí, dược liệu thì có thể chuyển hóa thành vô số thứ.
Cho nên đối với hắn mà nói, dược liệu quan trọng hơn.
- Không thành vấn đề, ta lập tức bảo Vô Kỳ đưa nguyên luyện chế hai loại đan dược kia tới, những nguyên liệu khác thì ta sẽ phái người đi thu thập.
Mạnh Hữu Vi không ở lại nữa, vội vàng dẫn Mạnh Vô Kỳ rời đi.
Chỉ trong phút chốc, Mạnh Vô Kỳ mang một cái nhẫn trữ vật tới.
- Mạc công tử, có gì cần ta giúp đỡ không?
- Ngươi hộ pháp giúp ta, đừng để ai tiến vào, đây là một bộ dược điển, nếu ngươi nhàm chán, có thể lật ra xem, sau này mới có lợi với ngươi.
Mạc Phàm lấy một cái ngọc giản ra, đưa cho Mạnh Vô Kỳ.
- Dạ, Mạc công tử.
Mạnh Vô Kỳ nhận lấy ngọc giản, đi ra ngoài cửa canh giữ rồi xem dược điển.
Mạc Phàm lấy Hư Không Chi Lô ra, ý niệm vừa động, Hư Không Chi Lô một chia thành hai, biến thành hai bếp lò tương đồng.
Mạc Phàm khẽ thổi, hai bếp lò nhanh chóng biến to,phía trên bếp lò xuất hiện một tầng bếp lò tương tự, chổng ngược chồng lên thành hình tháp.
Phía dưới chỉ có một, mặt trên thì có mấy chục cái, thể tích cái sau nhỏ hơn cái trước.
Mạc Phàm ném những dược liệu phân chia xong vào, dược liệu tiến vào bếp lò khác nhau dưới sự khống chế của thần thức.
Hắn lấy hai khối Phượng Hoàng Thạch ra, ném vào trong Hư Không Chi Lô phía dưới cùng.
Hai tay hắn mỗi tay kết thành pháp quyết khác nhau, đánh vào trong Phượng Hoàng Thạch.
“Chiêm chiếp!” Hai tiếng phượng minh vang lên.
Hỏa diễm hình phượng hoàng dấy mạnh lên, bao phủ hết bếp lò ở bên trong.
Hỏa diễm dấy lên trên, càng ngày càng yếu, nhưng hỏa diễm như vậy, phối hợp với phù lực trên từng bếp lò, lại khiến dược vật trong từng bếp lò hòa tan, trừ tạp chất, rèn luyện dựa vào tốc độ khác nhau.
Không lâu sau, nguyên liệu ở mấy bếp lò trên cùng đã được luyện hóa hoàn toàn, hóa thành nước thuốc tinh thuần rơi vào trong bếp lò, tiến thêm một bước dung hợp và luyện hóa.
Mạc Phàm nhìn lướt qua những bếp lò này, rồi không để ý tới nữa.
Một trong những ưu đãi tốt nhất của Hư Không Chi Lô, đó chính là một khi kết phù văn xong, thì có thể tự luyện đan, trong quá trình này cần phân ra chút thần thức lưu ý là được.
Hai loại đan dược này luyện thành cần ít nhất chín ngày, hiện giờ đã bắt đầu luyện chế, hắn không cần thiết đặt toàn bộ tinh thần vào luyện đan.
Hắn lại lấy một khối Phượng Hoàng Thạch ra, rồi vươn tay còn lại, Tam Muội Chân Hỏa như thực chất hóa thành một đóa liên hoa lam văn kim sắc xuất hiện trong tay hắn.
Ba khối Phượng Hoàng Thạch dùng để giải độc cho Tiểu Vũ, một khối này hắn sẽ luyện hóa vào trong chân hỏa của mình.
Chân hỏa của hắn càng có tác dụng đối với thần hồn, nhưng hiệu quả đối với người có cơ thể cường hãn thì yếu hơn một chút.
Ngoài ra nếu trên người đối phương có pháp bảo hệ linh hồn, hiệu quả của chân hỏa sẽ càng kém hơn.
Ở trên Địa Cầu không có nhiều pháp bảo hệ linh hồn, nhưng nơi này là Tu Chân giới.
Phượng hoàng chân hỏa ở bên trong Phượng Hoàng Thạch mạnh hơn đối với thương tổn vật lý một chút, có thể bổ sung điểm này.
Trừ chuyện đó ra, nếu hỏa diễm của hắn cường thịnh hơn một chút, hắn cũng có thể sử dụng một số hỏa chú cường đại hơn, hỏa chú hắn sử dụng lúc trước có uy lực chân hỏa yếu hơn nhiều.
Trên tay hắn sáng lên ánh sáng bảy màu, tay hơi dùng lực, Phượng Hoàng Thạch vỡ nát theo tiếng, hóa thành một đám hỏa diễm tinh khiết.
Ý niệm của hắn vừa động, phù văn xuất hiện trên hai tay và cánh tay hắn, chỉ trong phút chốc đã bao phủ tay hắn hoàn toàn.
- Hợp!
Hắn khẽ quát một tiếng, hai tay dọc theo hai hướng khác nhau đột nhiên hợp lại.
“Bùm!” Kim quang đại phóng, khe hở bay từ hai tay hắn ra, trực tiếp chấn khai tay hắn, lan tràn ra xung quanh.
Không đợi khe hở lan tới trên Hư Không Chi Lô, Mạc Phàm giống như đã sớm dự đoán được, phù văn trên tay tuôn vào trong hỏa diễm ở giữa hai tay còn chưa dung hợp với nhau, một vòng xoáy xuất hiện ở giữa hai luồng hỏa diễm.
Vòng xoáy này vừa chuyển động, khe hở lập tức dừng lại.
Đồng thời hai loại hỏa diễm cũng dung nhập vào trong vòng xoáy.
Nhưng tốc độ rất chậm, giống như một cái cối xay đang mài mòn kim khí.
Mạc Phàm cũng không sốt ruột, hai tay không ngừng kết ấn, một đám pháp ấn xuất hiện trong tay hắn.
Mỗi một pháp ấn đánh vào bên trong, hai loại hỏa diễm cũng dung nhập vào trong vòng xoáy một chút.
Giữa vòng xoáy, một đám hỏa diễm hình phượng hoàng dần thành hình.
Tuy tốc độ vẫn không nhanh, nhưng rõ hơn trước rất nhiều.
…
Ba ngày sau, bên ngoài Viêm Dương Thành, một đám người không ít cưỡi Phong Hỏa Thú hoặc ngồi xe tới phía Tây Bắc dưới sự bảo vệ của gia đinh, đúng là một nhà Mộ Dung Yến tới Chu Tước Trấn đóng quân.
Trong đám người, Mộ Dung Phi đã đi rất xa, nhưng vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm ba chữ “Viêm Dương Thành” trên cửa thành.
- Đừng nhìn nữa, yên tâm đi, không lâu sau con sẽ quay về Viêm Dương Thành.
Trên một Phong Hỏa Thú to hơn những con khác nhiều, Mộ Dung Yến nói với vẻ khinh thường.
Mộ Dung Phi còn trẻ, không cam lòng là bình thường, đây không phải là lần đầu tiên ông ta trải qua loại chuyện này, bởi vì cạnh tranh thành chủ với Mạnh Hữu Vi, ông ta bị đi đày chín lần, sớm đã quen rồi.
Nhưng thành bại không phải xem thất bại bao nhiêu lần, mà phải xem kết quả cuối cùng.
- Phụ thân nhận được đáp lại bên phía tông gia rồi ạ?
Mộ Dung Phi nhướn mày hỏi.
- Chúng ta không chỉ nhận được đáp lại bên phía tông gia, còn nhận được tin về những người khác.
Vẻ mặt Mộ Dung Yến thần bí, cười nói.
- Những người khác, còn tin về người nào nữa ạ?
Mộ Dung Phi nhíu mày, tò mò nói.