Không chỉ vẻ mặt Miyamoto Kawa thay đổi, Tống Tử Duyệt cũng che miệng sửng sốt.
Chỉ thấy Mạc Phàm mỉm cười, thân thể càng lúc càng mờ nhạt, cuối cùng biến thành một cái cọc gỗ, con dao của Tống Tử Duyệt đâm vào sau cọc gỗ.
Khí tức của Mạc Phàm biến mất toàn bộ.
- Đây là Nhẫn Pháp, Thế Thân Thuật?
Sắc mặt Miyamoto Kawa khó coi, ánh mắt hung ác nham hiểm.
Đây là loại thường xuyên gặp nhất trong Nhẫn Thuật, lấy thứ xung quanh huyễn hóa thành chính mình, để lừa gạt kẻ địch, cộng thêm nhận tấn công của kẻ địch.
Cho nên Tống Tử Duyệt không đâm trúng Mạc Phàm, mà là thế thân của Mạc Phàm.
Mạc Phàm thoát khỏi cạm bẫy anh ta bố trí tỉ mỉ, đã khiến anh ta vô cùng giật mình, không ngờ Mạc Phàm còn biết Nhẫn Thuật.
Chỉ trong phút chốc, sắc mặt Miyamoto Kawa mới khôi phục lại bình thường.
- Mạc đại sư Đông Hải lợi hại thật, dạy dỗ ra đồ đệ bác học đa tài như Mạc tiên sinh, thậm chí còn biết Nhẫn Thuật của Nhật quốc chúng tôi, xem ra dùng thuật pháp không dễ lừa gạt Mạc tiên sinh như vậy.
Miyamoto Kawa lộ ra chút thận trọng, trên gương mặt anh tuấn không còn khinh thường như trước.
Mạc Phàm này lợi hại hơn anh ta nghĩ một chút.
Trên mặt hồ, Mạc Phàm không để ý đến Miyamoto Kawa.
Tống Tử Duyệt bị người ta dùng thuật pháp khống chế, sao hắn không nhìn ra.
Muốn dùng thuật pháp lừa gạt mắt hắn, trước tiên phải hỏi mắt hắn có đồng ý không đã.
- Tôi vượt xa so với nhà Miyamoto các anh tưởng tượng, càng là người anh không thể tưởng tượng được, mở to mắt mà nhìn xem.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
- Hửm?
Sắc mặt Miyamoto Kawa thay đổi.
Mạc Phàm vừa nói xong, khí tức biến mất của Mạc Phàm lập tức xuất hiện, tăng cao với tốc độ cực nhanh.
49 Miyamoto Kawa đảo mắt, cùng nhìn về phía phát ra âm thanh.
Mạc Phàm xuất hiện trên mặt hồ, đứng phía trên mặt nước, sau lưng là trăng sáng treo cao, như thần linh bừng tỉnh, ánh trăng đều đã làm nền cho hắn.
Ngay sau đó, 9 Miyamoto Kawa trong đó lại dời mắt, nhìn về phía một cái cây, một Mạc Phàm khác đứng trên đó.
Không lâu sau, bóng dáng Mạc Phàm lóe lên liên tục.
81 Mạc Phàm xuất hiện bốn phía Miyamoto Kawa, từng khí tức đều giống nhau như đúc, trong tay mỗi người cầm khí binh hình kiếm, biểu cảm khí định thần nhàn, giống như không để mọi thứ vào mắt.
Sắc mặt Miyamoto Kawa lập tức khó coi, anh ta muốn mượn bốn gia nô tranh thủ thời gian, bố trí Âm Dương Trận ở xung quanh.
Thứ nhất là phòng ngừa Mạc Phàm chạy trốn hay đưa tin cho Mạc đại sư, dù sao anh ta phải luyện hóa Thiên Địa Nguyên Thạch mới có thể sánh vai với Mạc đại sư, trước đó anh ta phải đảm bảo không bị Mạc đại sư đánh chết mới được.
Thứ hai, có Âm Dương Trận anh ta mới tạo được nhiều phân thân.
Ai biết Mạc Phàm không dùng trận pháp, liền huyễn hóa ra được nhiều phân thân hơn anh ta.
- Chuyện này…
Anh ta khẽ đảo mắt, khiếp sợ được thay bằng ánh sáng lạnh cộng thêm sát ý.
Tuy anh ta không am hiểu thuật pháp nhất, nhưng toàn bộ phương diện thuật pháp bị một người Hoa Hạ áp chế, điều này làm anh ta vô cùng khó chịu.
- Được lắm, lâu rồi không có ai khiến tôi có hứng thú, nhất là người Hoa Hạ, mấy năm nay anh là người đầu tiên, có thể chết dưới kiếm của tôi, anh nên cảm thấy may mắn.
Anh ta nói xong không nói nhiều lời vô nghĩa với Mạc Phàm.
49 bóng người tay cầm đao, trường đao liên tục quay vòng xung quanh anh ta, cuối cùng để sau lưng anh ta.
Một chân của anh ta bước ra sau, cơ thể hơi cong xuống, ánh mắt phát lạnh.
- Cư Hợp Nhất Tự!
Anh ta vừa nói xong, 49 nhân ảnh biến mất tại chỗ, khi xuất hiện đã đến bên cạnh 81 Mạc Phàm.
Trường đao chớp lóe ánh sáng như ngọc dưới ánh trăng, xẹt qua không khí, hình thành một đường thẳng như sợi tóc, chém về phía đỉnh đầu Mạc Phàm.
Đao này còn chưa hạ xuống, đao phong lập tức nhấc lên, giống như lưỡi dao sắc bén trong không khí, sắc bén làm da đầu người ta run lên.
Tống Tử Duyệt ở một bên vốn không nằm trong phạm vi có đao quang.
Nhưng trên làn da tr@n trụi của cô ta, từng đạo vết thương nhỏ xuất hiện, huyết châu chảy ra.
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, nhìn thoáng qua trường đao chém tới, lắc đầu cười.
- Đây là lần cuối cùng của anh rồi.
Miyamoto Kawa dám coi phụ nữ Bạch gia là công cụ sinh sản, tối nay anh ta phải chết, không có ngoại lệ.
- Đó là vì anh không biết tôi, càng không biết kiếm thuật của nhà Miyamoto tôi.
Miyamoto Kawa nhếch miệng cười quỷ dị, khinh thường nói.
Ở Nhật quốc nếu có người không biết kiếm thuật nhà Miyamoto bọn họ, vậy chắc chắn là tầng lớp hạ đẳng, không có tư cách biết kiếm đạo của nhà Miyamoto.
Cho dù là trong võ đạo thế gia trên thế giới, kiếm thuật của nhà Miyamoto bọn họ cũng tiếng tăm lừng lẫy, người muốn học kiếm đạo của nhà Miyamoto bọn họ nhiều như muốn học công phu Hoa Hạ của Lý Tiểu Long.
Khác biệt chính là, có rất nhiều người khinh thường công phu Hoa Hạ, nhưng không có ai dám nói kiếm thuật của nhà Miyamoto là động tác võ thuật đẹp.
- Quả thật kỹ xảo giỏi hơn người bình thường đánh nhau một chút, nhưng cũng chỉ là võ học của phàm nhân mà thôi.
Mạc Phàm cười nhạt nói.
Miyamoto Kawa có thể thu liễm đao khí đến lưỡi đao, hóa thành thứ sắc bén hơn cả lưỡi dao, quả thật đáng quý.
Có thể trở thành nhất đại tông sư trên Địa Cầu, nhưng loại kỹ xảo này có thể lọt vào pháp nhãn của y tiên bất tử hắn sao?
Nói đùa.
81 bóng dáng cùng giơ tay lên, khí binh trong tay khẽ quơ về phía trường đao trong tay Miyamoto.
Tươi cười trên mặt Miyamoto Kawa cứng đờ, ánh mắt dữ dằn hơn.
Ở trong mắt Mạc Phàm, kiếm thuật nhà Miyamoto luôn lấy làm kiêu ngạo ở Nhật quốc vô cùng rách nát không đáng giá, anh ta không thể chấp nhận được chuyện này.
- Xem ra chỉ có giết anh, anh mới biết lợi hại của nhà Miyamoto chúng tôi.Anh ta vốn không định giết Mạc Phàm, ở trong mắt anh ta Mạc Phàm chỉ là đồ đệ của Mạc đại sư Đông Hải.
Chỉ cần Mạc Phàm giao Thiên Địa Nguyên Thạch, anh ta sẽ không làm gì Mạc Phàm, cùng lắm là giam Mạc Phàm trong Âm Dương Trận vài ngày.
Nói không chừng anh ta có thể để Tống Tử Duyệt lại hầu hạ Mạc Phàm.
Nếu Mạc Phàm khinh thường kiếm thuật của nhà Miyamoto bọn họ như vậy, vậy chỉ có thể g iết chết.
Không ai nhục nhã nhà Miyamoto bọn họ mà có thể sống, nhất là heo Hoa Hạ, càng đáng chết hơn.
Anh ta nghĩ vậy, lực đạo trên tay mạnh hơn, trường đao chém xuống khí binh của Mạc Phàm.
“Keng” một tiếng, trường đao của Miyamoto tựa như cắt đậu hủ, chém đứt khí binh hình kiếm trong tay Mạc Phàm, thế trường đao như chẻ tre chém về phía Mạc Phàm.
Miyamoto Kawa hơi nhếch miệng, giống như không vội giết Mạc Phàm, trường đao dừng lại, treo trên đỉnh đầu Mạc Phàm.
- Mạc tiên sinh, bây giờ anh còn cảm thấy kiếm thuật của nhà Miyamoto tôi chỉ là võ học thế gian không?
Không phải Mạc Phàm nói kiếm thuật của nhà Miyamoto bọn họ rất bình thường sao, khí binh của Mạc Phàm bị kiếm thuật nhà Miyamoto bọn họ chém đứt dễ dàng, chuyện này như cho Mạc Phàm một cái tát.
Dưới đao phong sắc bén, trên mặt Mạc Phàm không có một chút gợn sóng, vẫn lạnh nhạt như Thái Sơn, mưa gió bất động.
- Có thể chém đứt không khí, quả thật kiếm thuật của nhà Miyamoto đủ để nổi tiếng ở Nhật quốc.
Mạc Phàm gật đầu nói, sửa đổi nhận xét về kiếm thuật của nhà Miyamoto.
Hắn còn chưa dứt lời, vừa mở miệng nói những câu này, khuôn mặt anh tuấn của Miyamoto Kawa gần như có thể vặn ra nước.