Mục lục
Thần Y Trọng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đã không thể dùng cường đại để hình dung bóng dáng vĩ đại trên bầu trời, trái lại cường đại tồn tại vì người như ông ta.  

Ngoại trừ cường đại ra, hắn còn cảm nhận được khí tức căn nguyên của đạo từ bóng dáng này.  

Sở dĩ hắn có thể trở thành y tiên số một của Tu Chân giới, ngoại trừ y thuật cao ra, đọc qua là nhớ, cơ duyên rất nhiều ra, còn phải tiếp xúc với y đạo.  

Hắn chỉ tiếp xúc với y đạo đã thành y tiên đứng đầu, mà bóng dáng này lại là căn nguyên của đạo, đủ để thấy hắn chênh lệch với bóng dáng này nhiều tới cỡ nào.  

Lúc hắn đứng dưới chân núi còn chưa biết bóng dáng cao lớn là ai, đến dưới chỗ bóng dáng này, hắn có thể biết mơ hồ là ai rồi.  

Nguyên nhân Tạo Hóa Môn biến mất có nhiều cách nói, có người nói môn chủ của Tạo Hóa Môn tìm được một xác ướp cổ bất hủ, muốn luyện hóa nó, kết quả không luyện hóa được thành công, trái lại còn dẫn tới xác ướp cổ phản phệ, cuối cùng còn khiến xác ướp cổ kia diệt cả Tạo Hóa Môn.  

Cũng có truyền thuyết nói, Tạo Hóa Môn chiếm được quan tài trôi nổi trên chín tầng trời, một đệ tử của Tạo Hóa Môn vì đạt được lực lượng mà mở quan tài gỗ này ra, chỉ mở ra một góc nhỏ, quả thật thực lực tăng lên vô số lần, nhưng cũng thành ma, một mình giết sạch toàn bộ người trong Tạo Hóa Môn.  

Người này tiếp tục giết tất cả phân nhánh khác của Tạo Hóa Môn, mãi đến khi giết sạch người của Tạo Hóa Môn lúc này mới dừng tay.  

Sau khi người này giết sạch người cuối cùng, thì ngồi trên dốc núi tự sát mà chết.  

Trừ chuyện đó ra, còn có một truyền thuyết khác.  

Sau khi Tạo Hóa Môn thành tiên môn lớn nhất Tu Chân giới, tràn đầy dã tâm muốn mơ ước vị trí của thiên đạo, kết quả bị thiên đạo trừng phạt, diệt Tạo Hóa Môn.  

Những người của Tạo Hóa Môn này mặc kệ sinh tử, đi đối phó thiên đạo, mơ ước vị trí của thiên đạo hay là thương sinh vạn vật như những lời mới nói hay không hắn không biết.  

Nhưng Tạo Hóa Môn chân chính gặp tai ương diệt môn, có liên quan tới bóng dáng vĩ đại này.  

Hư ảnh vĩ đại kia, phần lớn là thiên đạo vô hình vô tướng trong truyền thuyết.  

Nếu vết rạn do bóng dáng này đánh xuống đụng tới hắn, chắc chắn hắn không có khả năng may mắn thoát khỏi.  

Không dễ dàng gì hắn mới đi được tới nước này, sao có thể vì vào bí cảnh này mà chết ở đây, tuyệt đối không thể.  

Cho dù là thiên đạo cũng không được.  

Nếu tay hắn không dừng lại được, vậy thì không cần dừng.  

Nếu thiên đạo muốn diệt hắn, hắn cũng muốn diệt thiên đạo.  

Cho dù không thành công, cũng phải liều mạng một phen.  

Nghĩ như vậy hắn nheo mắt lại, Kim Đan trước đó không thể chuyển động vậy mà bắt đầu chuyển động được, lực lượng như nước chảy vào trong biển rộng rót vào trong ngọc kiếm Vô Phong trong tay hắn, một đạo ánh sáng thanh quang tỏa từ trong ngọc kiếm Vô Phong ra, vô cùng chói mắt trong mắt mọi người.  

Trước mắt Mạc Phàm lập tức sáng lên, lúc hắn cố gắng dừng lại, cơ thể hoàn toàn không nghe sai bảo, khi hắn muốn liều mạng, linh khí ở trong cơ thể lại vận hành như bình thường.  

Lúc này hắn như thấy được đường sống từ trong chỗ chết.  

Không chỉ như vậy, bình thường dùng toàn lực để sử dụng ngọc kiếm Vô Phong này, cũng không có cách nào khu động, cùng lắm là lấy được từ trong Thức Hải của hắn ra mà thôi.  

Cho dù lần trước ở vùng băng hải, ngọc kiếm Vô Phong này cứu hắn một mạng lúc hắn bị nguyền rủa.  

Lúc này hắn vận chuyển lực Kim Đan, vậy mà ngọc kiếm Vô Phong lại có phản ứng.  

Hắn nhướn mày lên, cũng không quan tâm nhiều như vậy.  

Đồ trên người hắn, chỉ riêng ngọc kiếm Vô Phong này là hắn không biết lai lịch, cũng không chia được cấp bậc.  

Nếu thanh kiếm này sử dụng được ở đây, hắn cầu còn không được.  

Mạc Phàm nghiến chặt răng, không do dự vận chuyển Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, Diễn Thiên Thần Quyết, Thái Thượng Phá Diệt Kinh, cùng với quang mang bảy màu trên người hắn, rót toàn bộ vào trong ngọc kiếm Vô Phong.  

Lúc trước kiếm quang trên ngọc kiếm Vô Phong chỉ có vài mét, theo tất cả lực lượng của hắn được rót vào, bỗng nhiên kiếm quang tăng vọt, biến thành mấy chục mét, giống như một thanh thiên ngọc thước lâm không mà đứng.  

Mạc Phàm rót toàn bộ lực lượng vào trong ngọc kiếm Vô Phong, không có một chút do dự.  

- Sinh tử dựa vào một trận lúc này, trảm!  

Mạc Phàm khẽ quát một tiếng, nói.  

Cánh tay hắn trầm xuống, ngọc kiếm Vô Phong chém về phía bóng dáng vĩ đại trong bầu trời.  

Đồng thời khe hở dưới chân bóng dáng vĩ đại cũng đến trước người Mạc Phàm.  

Những bóng dáng xung quanh Mạc Phàm tiến lên cùng hắn đều biến mất trong chớp mắt, một đường rãnh trong đó cũng tới trước người Mạc Phàm.  

Ngay lúc khe hở sắp chém về phía Mạc Phàm, cuối cùng rất nhiều khe hở do đệ tử của Tạo Hóa Môn tạo ra cũng tới trước mặt bóng dáng vĩ đại kia.  

Bỗng nhiên khe hở tới trước người Mạc Phàm dừng lại, kiếm quang trên Vô Phong của Mạc Phàm chém mạnh lên bóng dáng vĩ đại kia.  

Bóng dáng vĩ đại này bị kiếm quang chém trúng vốn sửng sốt, sau đó ánh mắt sắc bén nhìn về phía Mạc Phàm, uy áp vô thượng giống như trời sập xuống đè lên người Mạc Phàm.  

Mạc Phàm thầm kêu không hay rồi, nhưng không đợi bóng dáng vĩ đại kia lại đánh xuống khí tức cường đại, bóng dáng kia như thủy tinh gặp phải một đòn nghiêm trọng đột nhiên bị nghiền nát.  

Cơ thể to lớn hóa thành từng hạt cát, một phần rơi lên người Mạc Phàm, phần lớn đều biến mất trong không khí.  

Vẻ mặt Mạc Phàm ngây ngốc, bóng dáng vĩ đại này tuyệt đối không phải bản tôn của thiên đạo, nhưng không phải không có một chút quan hệ với thiên đạo.  

Nhưng không đợi hắn làm rõ tình hình hiện tại.  

“Bùm” một tiếng khai thiên tích địa nổ ra, màn trời màu lam trên bầu trời biến mất, rơi vào trong Tạo Hóa Trì, toàn bộ xung quanh khôi phục như thường.  

Núi hoang vẫn là núi hoang, bức tường đổ nát vẫn là bức tường đổ nát như cũ.  

Mạc Phàm nhìn Tạo Hóa Trì khôi phục như thường, lúc này mới hơi thở phào nhẹ nhõm, tuy hắn không rõ rốt cuộc nơi này có chuyện gì.  

Nhưng xem ra hắn an toàn rồi.  

Hắn mới thở phào nhẹ nhõm, thì sắc mặt lập tức thay đổi.  

Lúc này “két” một tiếng, không biết vầng sáng lúc trước vẫn bao phủ trên Thiên Cung biến mất từ lúc nào, bỗng nhiên cửa đá Thiên Cung mở ra, một giọng nói vô cùng uy nghiêm truyền từ bên trong ra.  

- Nếu cầm pháp bảo Tạo Hóa của ta, được Tạo Hóa Ấn của ta, dám vào Tạo Hóa Chi Môn của ta, có theo Tạo Hóa Chi Đạo của ta không?  

Giọng nói này mới vang lên, uy áp cường đại đột nhiên xuất hiện, như tinh hà nhật hạ rơi lên người hắn.  

Vẻ mặt Mạc Phàm khó coi, vận chuyển Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, lúc này mới không quỳ xuống.  

Nhưng lúc này hắn cũng không chịu nổi, toàn thân không có một chỗ không đau.  

Ý niệm của hắn vừa động, quần áo đại điện của đệ tử chân truyền của chưởng môn Thần Nông Tông xuất hiện trên người hắn.  

Hai tay hắn chạm nhau, hơi cúi người nói.  

- Mạc Phàm đệ tử của Thần Nông Tông bái kiến tiền bối Tạo Hóa Môn.  

Hắn không biết người này là ai, cũng không cảm ứng được người này còn sống hay không, nhưng hắn biết người này mạnh hơn hắn rất nhiều, cho dù là Quân Khương Lâm cũng không phải đối thủ của vị kia ở bên trong Thiên Cung.  

- Dám vào Tạo Hóa Chi Môn của ta, được truyền thừa Tạo Hóa Môn của ta, có theo Tạo Hóa Chi Đạo của ta hay không?  

Giọng nói kia lại lặp lại.  

Truyền thừa của Tạo Hóa Môn sao?  

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, trong mắt hiện lên dị sắc.  

Hắn không biết nhiều về Tạo Hóa Môn lắm, nhưng lúc Tạo Hóa Môn toàn thịnh, mười đại tông môn cường đại nhất ở Tu Chân giới cũng không thể so được.  

Truyền thừa của Tạo Hóa Môn, chỉ sợ mười đại tông môn cũng không so sánh được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK